Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 99: Bản Rút Gọn Của Thuốc Chữa Bách Bệnh (2)

- Ta muốn đi gặp đi hai người bạn khác.
Ly Nguyệt mấp máy đôi môi hồng, nói rõ ràng:
- Ta muốn nói với họ chuyện của Đôi Cánh Thiên Sứ, còn có tình huống hiện tại của Vưu Phi Nhi.
Sau đó, cô nghĩ đến điều gì đó, rất sợ Mục Lương hiểu lầm, vội vã bảo đảm nói:
- Đương nhiên, chuyện của Tiểu Huyền Vũ, ta sẽ không tiết lộ ra ngoài.
- Các ngươi định gặp nhau ở nơi nào?
Mục Lương khoát tay ý bảo không cần khẩn trương, nhẹ giọng nói:
- Để ta bảo Tiểu Huyền Vũ tiễn ngươi một đoạn đường!
- Không xa, đại khái phải đi năm ngày.
Ly Nguyệt nhoẻn miệng cười.
Cô chỉ vào bên trái của Rùa Đen, ôn nhu nói:
- Không cần tiễn, nơi chúng ta ước định gặp mặt, ở hướng kia, là một bộ lạc lớn, không chung phương hướng đi tới thành Thập Lâu.
- Đừng lo lắng, mười ngày sau, ta sẽ chạy tới Thành Thập Lâu hội họp với ngươi.
Ly Nguyệt nhìn ra Mục Lương đang lo lắng, mím môi nhẹ giọng nói:
- Ta sống ở bên ngoài đã nhiều năm, không có việc gì.
Mục Lương suy nghĩ một chút cũng không còn ngăn cản, hỏi:
- Vậy lúc nào ngươi đi?
- Sáng sớm ngày mai sẽ đi.
Ly Nguyệt trầm thấp tiếng nói.
Lúc đầu, cô dự định buổi trưa sẽ rời đi, luyến tiếc lại quyết định ở thêm một đêm.
Sớm một chút nói chuyện Đôi Cánh Thiên Sứ cho bạn mình, cô mới có thể sớm ngày an tâm ở lại.
- Biết rồi, theo ta đi nhìn Đôi Cánh Thiên Sứ một cái.
Mục Lương đi về phía vườn cây.
- Được.
Ly Nguyệt điềm tĩnh đi theo ở phía sau.
Hai người một đường không nói chuyện, đi tới Trà Thụ Tinh Huy, nơi đây trồng rất nhiều các loại dược thảo trân quý.
Phía dưới Trà Thụ Tinh Huy được chia làm ba khu vực, khu vực lớn nhất chính là khu dừng chân.
Còn khu vực cuối cùng là ao nước của Thủy Tinh Ngư ở.
- Phát triển càng ngày càng tốt.
Ly Nguyệt ngồi xổm trước mặt Đôi Cánh Thiên Sứ.
Cô nhìn cánh hoa màu trắng, ở giữa đóa hoa có một giọt nước màu xanh biếc.
- Giọt Nước Mắt Thiên Sứ này ta chuẩn bị để cho Nguyệt Thấm Lam trị thương.
Mục Lương nói ra quyết định.
Dù sao, ban đầu dự định giao dịch với cô gái tóc trắng.
- Không sao, hiện tại cũng không có vật gì có thể lưu giữ, cầm đi dùng cũng có thể sớm ngưng tụ thêm một giọt nữa.
Ly Nguyệt hiểu được, lý giải được hành động của anh.
Sau đó, Mục Lương lấy giọt nước trên đóa hoa Nước Mắt Thiên Sứ cất vào trong hộp thiết, cũng nhanh chóng đóng lại.
Anh lấy tay sờ lấy đóa hoa, nói:
- Ta sẽ lợi dụng năng lực làm cho Đôi Cánh Thiên Sứ tiến hóa một cái, xem có thể tăng mạnh hiệu quả của Nước Mắt Thiên Sứ một cái hay không?
- Sẽ không ảnh hưởng đến ngươi chứ?
Ly Nguyệt lo lắng hỏi.
Cô luôn cảm thấy năng lực nghịch thiên như vậy, sẽ có thể tạo thành tổn thương với thân thể con người.
- Không có chuyện gì.
Mục Lương lắc đầu, thở dài nói:
- Chỉ là sẽ tiêu hao hơi nhiều tinh thạch hung thú.
- Tinh thạch hung thú sao...
Ly Nguyệt mấp máy đôi môi, ghi nhớ điểm này ở trong lòng, có cơ hội sẽ thu thập một ít tinh thạch hung thú.
- Hệ thống, tiến hóa Đôi Cánh Thiên Sứ đến cấp 5.
Mục Lương ra lệnh trong đầu.
- Ting! Cấp 1 tiến hóa đến cấp 5, khấu trừ 11110 điểm tiến hóa.
- Ting! Đôi Cánh Thiên Sứ tiến hóa cấp 5 thành công.
- Ting! Nước Mắt Thiên Sứ đang trong quá trình thay đổi... Quá trình thích ứng đang tiến hành... Hoàn tất truyền thừa.
Sau khi Mục Lương tiếp thu hết cường hóa, mở ra bảng hệ thống, kiểm tra thuộc tính một hồi.
- Thuần Dưỡng Sư: Mục Lương.
Thể lực: 129.3.
Tốc độ: 123.6.
Sức mạnh: 125.7.
Tinh thần: 140.
Tuổi thọ: 24 tuổi trên 2950 năm.
Điểm thuần dưỡng: 70.
Điểm tiến hóa: 20168.
Năng lực:
Tinh Huy Lĩnh Vực cấp 6.
Nước Mắt Thiên Sứ cấp 5.
... Ẩn giấu...
Động vật thuần dưỡng: .. Ẩn giấu...
Thực vật thuần dưỡng:
Trà Thụ Tinh Huy.
Thiên phú: Lĩnh Vực Tinh Huy cấp 6.
Đôi Cánh Thiên Sứ.
Thiên phú: Nước Mắt Thiên Sứ cấp 5.
- Lại nghèo rồi, chỉ còn lại có hai vạn với vài viên tinh thạch hung thú, chỉ đủ tiến hóa một con động vật thuần dưỡng cấp 5.
Sau khi Mục Lương nhìn xong bảng kỹ năng, trong lòng lại cảm thấy đột nhiên trống rỗng, như vẫn chưa tìm thấy đường ra rất mờ mịt.
- Thật đẹp.
Ly Nguyệt nhìn Đôi Cánh Thiên Sứ lóe ra tia sáng trắng.
Sau đó, ánh mắt của cô gái tóc trắng khiếp sợ nhìn Đôi Cánh Thiên Sứ, hai cánh hoa màu trắng, mỗi cánh chia ra thành hai cánh hoa.
Hơn nữa, nhánh hoa lần nữa xuất hiện thêm bốn nụ hoa, mắt thường cũng có thể thấy hoa đang nở, trong đó có một đóa hoa như có hai đôi cánh.
- Năm đóa Đôi Cánh Thiên Sứ?
Ly Nguyệt tháo mặt nạ xuống.
Cô xoa hai mắt, khó có thể tin nhìn năm đóa Đôi Cánh Thiên Sứ phất phới theo chiều gió.
- Cứ một cánh lại tiến hóa ra một đôi cánh.
Mục Lương có chút kinh ngạc đánh giá năm đóa Đôi Cánh Thiên Sứ.
Anh nhìn một chút đóa hóa chính giữa Đôi Cánh Thiên Sứ tách ra thêm cánh từ mỗi cánh, trong đó có một cặp cánh tách ra từ một cánh.
- Mỗi lần tiến hóa một cấp, sẽ xuất hiện thêm một đóa Đôi Cánh Thiên Sứ, trong đó một đóa sẽ có bốn cánh Đôi Cánh Thiên Sứ.
Mục Lương nhắm mắt lại, đang đọc tin tức được cung cấp từ đóa hoa, nhận ra cảm giác mình tiến hóa quá muộn.
Anh mở mắt, nhẹ giọng nói:
- Còn lại theo thứ tự là một hai ba cấp mỗi cấp một đóa Đôi Cánh Thiên Sứ.
Năm đóa Đôi Cánh Thiên Sứ, chính là ý nghĩa đã đạt tới cấp 5.
- Cũng không biết có kết quả hay không?
Mục Lương nhìn chằm chằm năm đóa Đôi Cánh Thiên Sứ, nếu có quả đại biểu cho có hạt giống.
Anh nhìn phía dưới một chút, nhìn chằm chằm phần gốc của đóa hoa, tự lẩm bẩm:
- Hoặc, có thể tách ra trồng thêm cây?
Nếu như có thể trồng Đôi Cánh Thiên Sứ quy mô lớn, hoàn toàn có thể dùng như Bản Rút Gọn Của Thuốc Chữa Bách Bệnh.
Cảm mạo sốt nhẹ, cấp một giọt Nước Mắt Thiên Sứ xuống phía dưới, hoàn toàn có thể giải quyết.
...
- Mục Lương, ngươi đang làm gì?
Ly Nguyệt nghiêng đầu nhìn Mục Lương đang quan sát phần gốc của Đôi Cánh Thiên Sứ, dáng vẻ như muốn đào lên.
- Không có việc gì.
Mục Lương ngượng ngùng khoát tay.
Anh quyết định tạm thời không động vào Đôi Cánh Thiên Sứ, dưới tình huống chỉ có một gốc cây, nếu giết chết hoa thì sẽ phiền toái.
- Ngươi thử Nước Mắt Thiên Sứ một lần nữa xem, nhìn một cái hiệu quả lần này thế nào?
Mục Lương giơ tay lên sờ vào đường chỉ màu đỏ trên gương cô một cái mặt.
- Ừm.
Thân thể của Ly Nguyệt cứng đờ, khuôn mặt xinh đẹp phiếm hồng, con ngươi màu bạc ngượng ngùng, hoảng hốt hoang mang.
- Phát động Nước Mắt Thiên Sứ.
Mục Lương đưa ngón tay ra, đầu ngón tay ngưng tụ ra điểm sáng màu xanh lục, một chút xíu dung dịch trong suốt màu xanh biếc đang ngưng tụ ra.
Anh cầm một giọt Nước Mắt Thiên Sứ óng ánh trên ngón tay, đưa về phía đôi môi hồng của cô gái tóc trắng.
- A !
Khuôn mặt nhỏ xinh xắn của Ly Nguyệt càng đỏ hơn, sau khi lưỡng lự một cái, khẽ mở miệng tiếp được Nước Mắt Thiên Sứ lung lay sắp đổ khỏi ngón tay anh.
Mềm mại, lại có một hơi lành lạnh.
Mục Lương thu ngón tay lại, nhìn cô gái tóc trắng lặng yên nhắm lại hai mắt, đường chỉ màu đỏ bên trên má phải nhấp nháy tia sáng màu hồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận