Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 388: Đúng Thật Là Gian Thương

Lỵ Lỵ hỏi:
- Trà Tinh Thần là cái gì?
- Trà Tinh Thần sinh ra từ thánh thụ thành Huyền Vũ chúng ta… Uống thường xuyên có thể kéo dài tuổi thọ, thay đổi thể chất cơ thể.
Nhân viên phục vụ nhẹ giọng giới thiệu.
- Thật sự thần kỳ như vậy sao?
Sắc mặt Lỵ Lỵ tràn đầy nghi hoặc.
Đây là khoác lác hả?
- Thực sự.
Hi Bối Kỳ hất cằm lên.
Mễ Á nghiêm túc nói:
- Ta và Hi Bối Kỳ thường xuyên uống ở Phủ Thành Chủ, nó thực sự có thể kéo dài tuổi thọ.
Trong bóng không gian của cô còn có một cân trà Tinh Thần, là do em gái cho cô, cô vẫn luôn không nỡ lấy ra pha.
- Một cân trà Tinh Thần, bán 500 viên tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng.
Hi Bối Kỳ nói với giọng thoải mái.
- Năm trăm viên tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng!
Lỵ Lỵ và Tam Trưởng Lão đều kinh hô một tiếng.
Nhân viên phục vụ lặng lẽ nhắc nhở:
- Đó là giá bán trà Tinh Thần bình thường, bây giờ còn có trà Tinh Thần đặc biệt, giá mỗi cân là một ngàn viên sơ cấp thượng đẳng.
Trà Tinh Thần đặc biệt sinh ra từ Trà Thụ Tinh Thần cấp tám, hiệu quả kéo dài tuổi thọ mạnh hơn gấp bội.
Sắc mặt các cô đều ngẩn ngơ, không phản bác được.
- Ta muốn năm ly trà sữa trân châu.
Tam Trưởng Lão đột nhiên mở miệng nói.
Cô lấy ra mười lăm tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng, đặt ở trên quấy tiệm đồ uống lạnh.
- Được, xin chờ một chút.
Nhân viên phục vụ vội vã thu lấy tinh thạch hung thú, bắt đầu pha trà sữa trân châu.
- Cảm ơn Tam Trưởng Lão.
Đôi mắt Hi Bối Kỳ tỏa sáng lấp lánh, cảm tình đối với Tam Trưởng Lão tăng vụt lên.
- Tam Trưởng Lão, như vậy sao được …
Lan Đế kinh ngạc nói.
Tam Trưởng Lão cười bình dị gần gũi, nhẹ giọng nói:
- Không sao, vui vẻ là được rồi.
- Mấy vị, trà sữa trân châu đã làm xong.
Nhân viên phục vụ đặt 5 ly sứ trên quầy, cho thêm năm cái ống hút lằm bằng pha lê.
- Tam trưởng lão, ngươi uống trước đi.
Hi Bối Kỳ cầm lấy một ly trà sữa trân châu đưa cho Tam trưởng lão.
Tam trưởng lão cười đến híp cả mắt, dịu dàng khen ngợi:
- Đúng là đứa bé hiểu chuyện.
Ánh mắt của Lỵ Lỵ liếc cô bé Ma Cà Rồng, nhăn lại cái mũi thon một cái, trong miệng lẩm bẩm một câu.
Tam trưởng lão quan sát ống hút, không thể nhìn ra là làm bằng vật liệu gì.
- Rột rột rột rột!
Cô hút thử một ngụm trà sữa trân châu, vị trà sữa vừa vào miệng đã có mùi vị phong phú, làm cho người ta cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Trong con ngươi của tam trưởng lão thoáng qua một tia kinh ngạc, không tự chủ được hút nhiều thêm hai ngụm trà sữa, càng uống càng thấy thích.
Sau khi, cô uống được nửa ly trà sữa liền cảm thấy ý thức tinh thần trở nên tỉnh táo hơn, mệt nhọc của cơ thể cũng giảm bớt rất nhiều.
- Uống rất ngon!
Lỵ Lỵ thấp giọng kinh hô.
Lần đầu tiên, cô ấy được uống trà sữa, mùi vị này đã làm cho cô ấy cảm thấy rất yêu thích.
- Rột rột rột rột!
Con mắt màu vàng óng của Hi Bối Kỳ tỏa sáng lấp lánh, phồng lên cái miệng không ngừng hút trà sữa, dùng hành động thực tế cho thấy cô cũng rất thích trà sữa trân châu.
- Rất dễ uống, thật sự uống rất ngon.
Lan Đế thốt ra một lời khen trọn vẹn.
- Chúng ta lại đi ăn mì chua cay, ta đã nhớ món này rất lâu.
Hi Bối Kỳ phồng lên cái miệng nhỏ, lại tiếp tục hút lấy đồ uống trong tay mình.
Lỵ Lỵ đang nuốt trà sữa trong miệng, nghe thấy thế, rất chờ mong vào mì chua cay, có thể cũng là một món ngon như trà sữa trân châu hay không?
Năm người rời đi Tiệm Đồ Uống Lạnh, đi về phía Tiệm Mì.
Cô gái tóc vàng dẫn đầu đi vào bên trong, không đợi nhân viên phục vụ hoan nghênh, cô đã mở miệng đầu tiên:
- Năm bát mì chua cay.
- Vâng, ăn ở đây? Hay mang đi?
Nhân viên phục vụ hỏi.
- Ăn ở đây.
Hi Bối Kỳ kéo ra chiếc ghế ngồi xuống.
- Năm bát mì chua cay, mỗi bát ba mươi viên tinh thạch hung thú, tổng cộng một trăm năm mươi viên tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng.
Nhân viên báo ra giá tiền.
- Một trăm năm mươi viên tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng!
Lỵ Lỵ đang chuẩn bị ngồi xuống chợt cứng đờ, rồi yên lặng đứng lên.
- Mắc như vậy!
Miệng của Mễ Á mở rộng, mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên.
Lần đầu tiên, cô và cô bé Ma Cà Rồng ăn mì chua cay là ở Phủ Thành Chủ, cũng chưa từng ăn qua ở Phố Buôn Bán.
Chỉ nghe Mễ Nặc nhắc qua, Phố Buôn Bán có mở một Tiệm Mì, chuyên bán mì chua cay.
Đúng thật là gian thương!
Đây là ý nghĩ đầu tiên trong lòng Tam trưởng lão, Lỵ Lỵ.
Khóe mắt của tam trưởng lão run lên một cái, nhưng vẫn lấy ra một túi tinh thạch hung thú.
- Vâng, xin chờ một chút.
Nhân viên phục vụ đếm lại đủ số lượng tinh thạch hung thú, sau đó thu lấy tinh thạch hung thú, xoay người đi về phía sau phòng bếp báo ra số lượng.
- Tam trưởng lão, thật ngại quá.
Vành tai của Hi Bối Kỳ chợt phiếm hồng, cảm thấy rất xấu hổ.
Cô cũng mới biết được giá của mì chua cay, quả thật bị dọa sợ nhảy lên một cái.
- Ta chỉ hi vọng mì chua cay sẽ không làm cho ta thất vọng.
Tam trưởng lão khẽ lắc đầu nói.
Hi Bối Kỳ lắc đầu, âm thanh chắc chắn nói:
- Sẽ không, mì chua cay rất nhiều loại rau xanh, bên trong có cà chua, khoai lang đỏ và quả ớt.
Tam trưởng lão chậm rãi gật đầu, một món ăn dùng nhiều rau xanh như vậy nấu thành thật khiến người ta chờ mong.
Sau 5 phút, năm bát mì chua cay lần lượt được bưng lên bàn.
- Mời các vị từ từ dùng.
Nhân viên phục vụ lễ phép nói.
- Thử đi!
Hi Bối Kỳ thuần thục cầm đũa lên, kẹp lên một ít mì, đưa vào trong miệng.
- Ưm ưm... Thực sự ăn rất ngon.
Lỵ Lỵ lại lần nữa bị mỹ thực chinh phục, cảm giác chua cay này khiến cho cô ấy cảm thấy ngạc nhiên, sau khi ăn hơn hai đũa, liền cảm thấy chỉ muốn ăn không ngừng.
- Mùi vị này không có ngon như Mễ Nặc với Tiểu Lan làm.
Hi Bối Kỳ nhỏ giọng thầm thì một câu, có so sánh mới biết được tốt xấu.
- Mùi vị này, rất lạ, nhưng ăn ngon.
Tam trưởng lão nuốt xuống một sợi mì cuối cùng, nhịn không được uống hết nước mì còn lại.
- Thật no.
Lan Đế thả xuống cái bát không với đũa, lấy hơi ợ lên một cái, rồi xoa lấy cái bụng.
- Vì sao hiện tại không đi tìm Mục Lương?
Hi Bối Kỳ để đũa xuống hỏi.
Khoảng thời gian này, Phủ Thành Chủ chắc đang dùng bữa tối.
- Không vội, tới chơi là khách, ngày mai lại chính thức chào hỏi.
Tam trưởng lão ôn hòa nói.
Thật ra, cô muốn dành ra chút thời gian nghỉ ngơi, thuận tiện trước tiên quan sát Thành Huyền Vũ, sau khi hiểu rõ đại khái, lại nói chuyện hợp tác với thành chủ nơi này.
- Vậy bây giờ đi Tam Tinh lâu.
Mễ Á đứng lên.
- Lại sắp phải tốn rất nhiều tinh thạch hung thú.
Hi Bối Kỳ nhỏ giọng thầm thì.
Tam trưởng lão im lặng.
Cô đột nhiên cảm thấy Thành Huyền Vũ là một động tiêu tiền, mang nhiều tinh thạch hung thú hơn nữa cũng rất nhanh sẽ xài hết.
Năm người rời khỏi Tiệm Mì, dạo bước trên Phố Buôn Bán, quan sát các loại cửa hàng được trang trí đủ loại màu sắc bên đường.
- Mỹ Thực Lâu.
Lỵ Lỵ bước chân dừng lại, ngửi được mùi thơm khác.
- Lần sau lại đến đây đi.
Mễ Á nói khẽ.
Khi Hi Bối Kỳ đi qua Tiệm Khoai Lang Nướng, mở miệng đề cử:
- Khoai nướng cũng ăn rất ngon, lần sau các ngươi có thể nếm thử.
Lỵ Lỵ âm thầm ghi nhớ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận