Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2141: Nữ Nhân Điên! Các Ngươi Có Thể Thử Xem!?



Lần này, hắn ta trở lại đây chính là muốn cầm lại tiền của mình, tính toán quay về vương quốc Mỹ Á, nếu không ở lại vương quốc Huyền Vũ nửa bước khó đi.

Người đàn ông chưa từ bỏ ý định mà mở mấy ngăn tủ khác, vẫn là rỗng tuếch.

Khải Kha Phu âm trầm mắng một câu:

- Ta là công tước, sao bọn hắn dám tùy tiện di chuyển đồ đạc của ta chứ?

Hắn ta hít sâu mấy hơi, nhìn quanh phòng một vòng nhưng không phát hiện được thứ gì đáng giá tiền.

Khải Kha Phu giơ nắm tay lên, rất muốn một quyền đập nát bàn gỗ nhưng lại lo lắng gây ra động tĩnh quá lớn, cho nên đành phải đè nén lửa giận ra khỏi phòng ngủ.

Hắn ta nhìn quét phòng khách một vòng, cuối cùng ánh mắt rơi xuống vị trí mà Kỳ Lộ từng nằm, nơi đó chỉ còn lại một mảng máu khô.

- Nữ nhân đáng chết.

Khải Kha Phu lạnh lùng cười một tiếng.

Hắn ta xoay người nhìn về phía cửa sổ, cất bước muốn chuẩn bị rời đi.

Ly Nguyệt thấy thế không lại chờ Ngải Lỵ Na đến, vươn tay lấy ra trường cung rồi lắp mũi tên lên trên dây cung.

Một bộ động tác này rất nhanh, cũng khiến Khải Kha Phu chú ý.

Hắn ta hoảng sợ quay đầu nhìn về phía góc nhà, tuy nơi đó không có ai nhưng lại truyền ra cảm giác nguy hiểm.

- Ai ở đằng kia?

Khải Kha Phu khẽ quát một tiếng, cơ thể tránh sang một bên.

- Vút ~

Ngay sau đó, một mũi tên sắc bén xuyên thủng vị trí mà hắn vừa mới đứng.

Khóe mắt của Khải Kha Phu nhảy lên, quay đầu nhìn về phía mũi tên bắn tới.

Ly Nguyệt hờ hững nói:

- Khải Kha Phu, chống cự vô ích, ngươi đã bị bắt.

- Buồn cười, ngươi là ai, dựa vào cái gì mà đòi bắt ta?

Khải Kha Phu cười nhạo.

Ly Nguyệt hiện thân, khôi giáp chín màu lóe sáng, giơ trường cung nhắm vào Khải Kha Phu, lạnh lùng nói:

- Ngươi mạnh mẽ bắt đi Kỳ Lộ rồi lại giết chết cô ấy, đã vi phạm nghiêm trọng tới hiến pháp vương quốc Huyền Vũ, ngươi sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.

- Đánh rắm! Ta là công tước Mỹ Á, không bị ước thúc bởi quy định của các ngươi.

Khải Kha Phu cười dữ tợn.

Ly Nguyệt lạnh lùng nói:

- Một khi bước vào vương quốc Huyền Vũ thì phải tuân thủ pháp luật quy định nơi đây, bất luận kẻ nào đều giống nhau.

- Ta không làm theo đấy, ngươi có thể làm khó dễ được ta sao?

Khải Kha Phu khiêu khích.

Ánh mắt của Ly Nguyệt càng lạnh hơn, nàng nắm dây cung rồi buông ra, một mũi tên lao tới trước.

- Vút vút vút ~~~

Khải Kha Phu là cường giả cấp 7, hắn lắc người một cái tránh đi đòn công kích, Ly Nguyệt bắn liên tiếp bốn mũi tên đều bị hắn ta tránh thoát.

Ánh mắt cô lập lòe, nắm chặt trường cung rồi xông tới, bổ trường cung xuống giống như là trường đao.

Khải Kha Phu cau mày lại, nhấc chân đạp về phía trường cung, đồng thời một tay kéo ghế đập về phía cô gái tóc bạc.

Ly Nguyệt thấy vậy lập tức rút trường cung, cong eo ngã người về phía sau, miễn cưỡng tránh thoát bị ghế đập tới.

- Phanh ~~~

Cái ghế nện xuống mặt đất rồi tan thành từng mảnh.

- Vòng eo này, nhất định xúc cảm sẽ rất tốt.

Hai mắt Khải Kha Phu sáng lên, tham lam nhìn chằm chằm eo nhỏ của cô gái tóc bạc.

Ly Nguyệt mặt không đổi sắc, thu lại trường cung, lật tay lấy ra một thanh trường kiếm rồi lao tới chiến đấu với Khải Kha Phu lần nữa.

Khải Kha Phu tức giận mở miệng:

- Ngươi thành công chọc giận ta rồi.

Hắn ta muốn mau chóng rời đi, động tĩnh đánh nhau ở đây sẽ hấp dẫn những người khác, hiện tại hắn ta không đi thì sẽ gặp rắc rối lớn.

Đáng tiếc cô gái tóc bạc cũng rõ ràng điểm này, cho nên cô không cho đối phương có cơ hội thở dốc, trường kiếm vẫn luôn đâm thẳng tới chỗ yếu hại trên người Khải Kha Phu, khiến hắn ta chỉ có thể tập trung tinh thần ứng đối.

Thực lực của Ly Nguyệt yếu hơn Khải Kha Phu, nhưng cô mặc khôi giáp U Linh, còn dùng vũ khí là linh khí cao cấp, cho nên có thể đánh ngang tay với đối phương.

- Cút đi!

Khải Kha Phu nổi giận gầm lên một tiếng, vung mạnh nắm đấm vào thanh kiếm khiến cô gái tóc bạc bị văng ngược ra sau.

Cơ thể Ly Nguyệt đánh vào trên tường, nhưng cô chỉ lảo đảo hai cái rồi lại đứng vững vàng.

Ánh mắt của cô rất lạnh, tiếp tục lao tới ngăn cản Khải Kha Phu lần nữa.

- Đồ nữ nhân điên này!

Khải Kha Phu trợn tròn mắt.

Hắn ta đã nghe được phía xa có người đang đến gần, nếu bây giờ không đi thì sẽ không còn kịp nữa.

………..

Ly Nguyệt nhìn chăm chú vào Khải Kha Phu, trường kiếm xẹt qua mặt đất:

- Hôm nay, ngươi không trốn được đâu.

Khải Kha Phu lạnh lùng cười một tiếng, lộ ra vẻ mặt hung tợn, nói:

- Ta là công tước của vương quốc Mỹ Á, cho dù các ngươi bắt ta thì cũng không thể làm gì được ta cả.

- Ai nói?

Ngải Lỵ Na xuất hiện trên bục cửa sổ rồi linh hoạt nhảy vào trong phòng.

Với thực lực của cô gái tóc hồng thì độ cao hai tầng lầu chẳng tính là gì, thậm chí không cần dùng phi đao làm điểm tựa thì cô cũng có thể nhảy lên dễ dàng.

- Cộp cộp cộp ~~~

Cô gái tóc hồng vừa dứt lời thì cửa phòng đã bị đẩy ra, Ti Toa Lệ và những người khác xuất hiện và lập tức bao vây Khải Kha Phu.

Ngón tay của Ngải Lỵ Na khống chế phi đao bên người, lạnh lùng nói:

- Dám giết người ở Chủ Thành, lá gan của ngươi thật sự rất lớn.

- Chỉ là một nữ nhân ti tiện, ta thích giết thì giết thôi.

Khải Kha Phu âm trầm nói.

Đôi mắt hồng nhạt của Ngải Lỵ Na híp lại, lạnh nhạt trào phúng:

- Đối với bệ hạ chúng ta mà nói thì ngươi còn chẳng đáng để xách giày cho ngài ấy, thích giết thì giết thôi.

- Hắn dám! Ta chính là công tước của vương quốc Mỹ Á.

Khải Kha Phu trợn mắt giận dữ nói.

- Ha ha ha.

Ngải Lỵ Na nở nụ cười châm chọc:

- Vậy thì ngươi chờ đi, xem bệ hạ chúng ta có dám hay không?

Khải Kha Phu bình tĩnh lại, lạnh lùng cười một tiếng:

- Hắn không dám, trừ phi các ngươi muốn khai chiến với vương quốc Mỹ Á chúng ta.

- Ngươi chỉ là một tên công tước thôi, giết rồi thì có làm sao?

Ngải Lỵ Na trợn trắng mắt, lại châm chọc nói:

- Với thân phận của ngươi, quốc vương các ngươi sẽ không dám, cũng sẽ không muốn đối địch với vương quốc Huyền Vũ chúng ta, ngươi tin hay không?

- Đừng hòng hù dọa ta.

Khải Kha Phu nghiến răng nói.

Ngải Lỵ Na còn muốn nói gì đó thì bị cô gái tóc bạc ngăn cản.

- Đừng nói nhảm với hắn nữa, bắt lại đi.

Ly Nguyệt giơ tay lên nói, nâng cằm lên, lặp lại lời nói trước đó:

- Khải Kha Phu, chống cự vô ích, dù ngươi làm thế nào thì đều trốn không thoát đâu.

- Các ngươi có thể thử xem!

Khải Kha Phu giơ nắm tay lên, sắc mặt đen như mực.

- Chậc.

Nguyệt Phi Nhan lại trợn trắng mắt lần nữa, lấy ra một viên Phú Năng Trân Châu rồi cho vào trong miệng, giơ tay lên nhắm ngay Khải Kha Phu.

- Tơ Nhện Thiên Ảnh.

Đôi môi hồng của cô khẽ nhếch, năm ngón tay vươn ra rồi nắm chặt lại.

Khải Kha Phu biến sắc, phát hiện mình không thể nhúc nhích được, cơ thể giống như là bị hàng trăm ngàn sợi tơ trói buộc.

- Trói hắn lại.

Ly Nguyệt hờ hững ra lệnh.

- Vâng.

Đám người Ti Toa Lệ đi tới trước, lấy ra dây Thép Tím trói chặt Khải Kha Phu.

- Các ngươi làm gì? Buông ta ra!

Khải Kha Phu tức giận hét to.

Bạn cần đăng nhập để bình luận