Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1638: Thiên Phú Dị Bẩm

Na Á lại hỏi:

- Vậy bộ giáp trên người ngươi thì sao?

- Siêu đẳng.

Đôi môi hồng của Mễ Á khẽ nhếch, phun ra hai chữ.

Đây không phải bí mật, nói cho người khác biết cũng không sao.

- Siêu đẳng!

Tròng mắt của Na Á co rụt, trong lòng kinh ngạc vô cùng, một tên thuộc hạ lại có thể nắm giữ bộ giáp ma cụ cao cấp siêu đẳng, Mục Lương đang nghĩ cái gì vậy?

Những người khác cũng chấn động vô cùng, đồng thời cũng chú ý tới ma cụ cao cấp siêu đẳng.

Nếu như nhờ Mục Lương hỗ trợ chế tạo một kiện ma cụ cao cấp siêu đẳng thì cần bao nhiêu tinh thạch ma thú?

Mễ Á lạnh nhạt nói:

- Xe lửa sắp khởi động, mời các vị lên xe trước.

- Được, chúng ta lên xe thôi.

Đám người lấy lại tinh thần, lực chú ý đều đặt ở trên xe lửa.

Từng người lần lượt lên xe lửa, không hẹn mà cùng tìm vị trí gần cửa sổ.

Sau khi lửa xe khởi động, tốc độ dần dần tăng lên, chuyện này lại khiến đám người khiếp sợ không thôi.

Trong mắt của Tề Nhĩ Lạp lộ ra sự cuồng nhiệt, hắn quay đầu nhìn về phía cô gái tai mèo, thành khẩn nói:

- Mong các hạ thay ta chuyển lời tới thành chủ của ngươi là ta muốn mua xe lửa.

Hắn đã bị xe lửa 'chinh phục', giống như đa số đàn ông không thể từ chối Gundam và mỹ nữ.

- Ta cũng muốn mua.

Na Á nghiêm túc nói.

Mễ Á nhàn nhạt đáp:

- Ngươi có thể thương lượng những chuyện này với đại nhân Hồ Tiên, cô ấy có thể làm quyết định.

- Được.

Tề Nhĩ Lạp hít một hơi thật sâu, đè ép sự kích động trong lòng xuống, tưởng tượng hình ảnh xe lửa lao vùn vụt trong vương quốc Tây Hoa.

…………

Trong cung điện tại Khu Vực Trung Ương, Thành Huyền Vũ,.

Trinh Hoán và Xảo Nhi ngồi như giá cắm nến trong phòng tiếp khách, yên tĩnh chờ đợi Mục Lương đến.

- Lão đại, hình như Mục Lương còn mạnh hơn ngươi nữa.

Xảo Nhi nhỏ tiếng nói.

- Cái này không phải là nói nhảm sao?

Trinh Hoán liếc đối phương một cái.

Cô còn đang chìm đắm trong sự chấn động do thực lực của Mục Lương, đầu óc còn chưa vận chuyển bình thường trở lại được.

Xảo Nhi không khỏi hỏi tiếp:

- Lão đại, Mục Lương là cường giả cấp 9 sao?

- Tuyệt đối không chỉ là cấp 9, nếu không thì ta sẽ không cảm thấy run rẩy như vậy.

Trinh Hoán trầm giọng nói.

Cường giả cấp 9 còn chưa đủ để cô hô hấp khó khăn và toàn thân run rẩy như thế này.

Tay của Xảo Nhi run một cái, đôi mắt trợn to, hỏi:

- Vậy chẳng lẽ là cấp Vương sao?

- Có khả năng.

Trinh Hoán hít một hơi thật sâu, bưng ly nước trà nguội trước mặt lên.

Khi cô uống hết trà tinh thần trong ly thì tinh thần thoải mái hơn nhiều.

- Đây là trà gì!?

Đôi mắt tinh xảo của cô phát sáng.

Xảo Nhi khẩn trương hỏi:

- Trà này có độc sao?

Từ trước tới nay, cô không thích uống trà, cảm thấy thứ này vừa đắng vừa không ngon, uống nhiều còn dễ bị đói.

Trinh Hoán lắc đầu, nghiêm túc nói:

- Không, đây này là trà ngon, nó còn có tác dụng là nâng cao tinh thần lực.

- Có thật không?

Trong mắt của Xảo Nhi lộ vẻ hồ nghi, tiếp đó cô bưng ly trà trước mặt lên rồi nhấp một ngụm.

- Đây là trà Tinh Thần, đích xác có thể nâng cao tinh thần lực, uống nhiều còn có thể kéo dài tuổi thọ và cường thân kiện thể.

Một giọng nói điềm đạm vang lên, Mục Lương đã thay đổi quần áo đi vào phòng tiếp khách.

Sau khi đưa tiễn bọn người Tề Nhĩ Lạp thì anh trở lại thư phòng để cởi ngoại bào màu vàng kim phức tạp ra, mặc một bộ quần áo thoải mái vào.

Nguyệt Thấm Lan đi bên cạnh Mục Lương, từ đầu tới đuôi vẫn luôn nghiêm túc quan sát đến Trinh Hoán.

- Mục Lương các hạ.

Trinh Hoán và Xảo Nhi đứng lên theo phản xạ có điều kiện, cả hai nhìn thấy Mục Lương như là chuột thấy mèo.

- Không cần khách khí, ngồi đi.

Mục Lương đưa tay ra hiệu.

Lúc này, Trinh Hoán và Xảo Nhi mới thấp thỏm ngồi xuống, vừa nghĩ tới thực lực của Mục Lương thì bọn họ lại không dám nhìn thẳng vào anh.

Mục Lương mở miệng trước:

- Ngươi muốn định chế một kiện ma cụ cao cấp, vậy có yêu cầu gì không?

- Ta muốn một cây trường mâu, dài hai mét trở lên.

Trinh Hoán ngẩng đầu lên nói.

Mục Lương hơi nhướng mày, kinh ngạc nói:

- Trường mâu hai mét, ngươi dùng tiện tay sao?

- Tất nhiên là được, ta thích vũ khí dài.

Trinh Hoán nghiêm túc nói.

Mục Lương nghĩ tới điều gì, lên tiếng:

- Ta có một thanh trường thương, một thanh Họa Kích Phương Thiên, cả hai đều là vũ khí dài, ngươi có muốn xem trước một chút không?

- Được thôi.

Trong mắt của Trinh Hoán lộ vẻ tò mò.

- Đến phòng làm việc lấy đi.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Nguyệt Thấm Lan không hề nhúc nhích, nhưng trong lúc vô thanh vô tức đã có người rời đi phòng tiếp khách.

Ở kiếp trước, Mục Lương từng đọc tiểu thuyết võ hiệp và cũng đã xem rất nhiều phim võ thuật, cho nên hắn rất thích trường thương và Phương Thiên Họa Kích.

Cho nên mỗi khi anh chế tạo Linh khí và ma cụ thì đều tiện tay chế tạo ra hai loại vũ khí này.

Không bao lâu thì Ly Nguyệt đi vào phòng tiếp khách, mỗi tay nắm lấy một thanh vũ khí dài hơn hai mét.

Trinh Hoán vừa quay đầu liếc nhìn một cái là lập tức không thể dời tầm mắt sang chỗ khác được.

Cô gái tóc bạc đặt trường thương và Phương Thiên Họa Kích lên trên bàn phát ra tiếng vang trầm đục, có thể thấy được nó nặng đến mức nào.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Ngươi thử xem.

- Được.

Trinh Hoán vội vàng đứng lên, cầm lấy một cây trường thương.

Vù vù vù ~~~

Trường thương xoay tới xoay lui trong tay nàng, múa may giống như là một cái cối xay gió.

Mục Lương hơi nhướng mày, khen ngợi:

- Lợi hại.

- Đây là trường thương?

Trinh Hoán nhìn về phía Mục Lương với ánh mắt nhiệt tình.

- Đúng vậy.

Anh gật đầu.

Đôi mắt đẹp của Trinh Hoán lóe sáng, hưng phấn nói:

- Thứ này còn dùng tốt hơn nhiều so với trường mâu, thân thương có tính bền dẻo, quơ múa càng mạnh hơn.

- Đầu thương được chế tạo từ đuôi châm của Ma Kết Tám Mắt, có thể nhẹ nhàng xuyên thủng sắt thép, tự nhiên là mạnh hơn trường mâu rồi.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Ma Kết Tám Mắt là ma thú ở đại lục mới, nó là ma thú cấp 8, tài liệu đuôi châm là lấy từ Trân Bảo Lâu, do một tên quý tộc dùng để đổi thành đồng Huyền Vũ.

Ma Kết Tám Mắt nổi tiếng về đuôi châm sắc bén của mình, nghe nói nó có thể xuyên thủng xương cốt của ma thú cấp 9, chỉ là vẫn chưa ai xác minh chuyện này là thật hay giả, nhưng mà độ sắc bén của nó là không cần phải bàn cãi.

- Thì ra là thế.

Trinh Hoán chợt hiểu ra, càng yêu thích thanh trường thương trong tay hơn.

Mục Lương nói với giọng rõ ràng:

- Ngươi thử Họa Kích Phương Thiên xem.

- Được.

Trinh Hoán luyến tiếc thả trường thương xuống, cầm lấy Họa Kích Phương Thiên càng nặng càng bá khí hơn.

Nó lớn hơn trường thương một vòng, hơn nữa càng nặng càng dài, nắm ở trong tay phát ra một loại khí thế uy nghiêm.

- Họa Kích Phương Thiên, tên rất hay.

Trinh Hoán yêu thích không muốn buông tay.

Cô ước lượng trọng lượng, quơ múa Họa Kích Phương Thiên không hề tốn sức chút nào, ngược lại càng tiện tay hơn.

- Thiên phú dị bẩm.

Mục Lương kinh ngạc thốt lên.

Anh phát hiện Trinh Hoán rất thích hợp dùng vũ khí dài, cô ấy hoàn toàn không giống như lần đầu tiên sử dụng trường thương và Họa Kích Phương Thiên.

- Ta thích Họa Kích Phương Thiên hơn.

Trinh Hoán cầm cây kích kia, nhìn về phía Mục Lương với ánh mắt sáng quắc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận