Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2429: Ngày Đầu Tiên Đi Làm.

Áo Lợi Ba quay đầu nói:

- Ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì?

- Đã biết, ta không hỏi nữa.

Áo Lợi Tư bĩu môi, phất tay nói:

- Các ngươi đi thôi.

- Vâng.

Tuyết Diệp và Bố Lập Lang lên tiếng, vội vàng xoay người bước nhanh rời đi, còn không quên quay đầu lưu ý xem Áo Lợi Tư và Áo Lợi Ba có đi theo hay không.

- Cha, ta đoán là bọn họ đi làm việc.

Áo Lợi Tư nói với ánh mắt xem thấu mọi việc.

Áo Lợi Ba bình tĩnh nói:

- Không cần thiết vạch trần bọn hắn, lão tổ đã nói muốn cho tộc nhân dung nhập vào trong vương quốc Huyền Vũ, bọn hắn có việc làm sẽ tốt hơn.

- Vâng, ta biết rồi.

Áo Lợi Tư hàm hồ lên tiếng.

- Ngươi cũng phải tìm công việc đi.

Áo Lợi Ba nhìn về phía con trai.

- A? Ta sao?

Đôi mắt của Áo Lợi Tư trợn to.

Lão nói với giọng điệu không cho phép từ chối:

- A cái gì mà, chuyện này nhất định phải làm.

- Ta biết rồi....

Áo Lợi Tư co giật khóe miệng, vẻ mặt hắn có chút cứng ngắc, tâm trạng lập tức trở nên phiền muộn vô cùng.

Bên kia, Tuyết Diệp và Bố Lập Lang bước nhanh rời đi Khu dân cư rồi rẽ sang một con đường khác.

Bố Lập Lang không ngừng quay đầu lại, lẩm bẩm:

- Không biết hai người trưởng lão có đi theo chúng ta hay không?

Tuyết Diệp nghe vậy dừng bước lại, quay đầu uy hiếp nói:

- Lần sau ngươi còn nói lung tung lộ bí mật thì ta nhất định sẽ xé miệng của ngươi.

- Ta không có cố ý.

Bố Lập Lang ngượng ngùng nói.

- Hừ.

Tuyết Diệp hừ lạnh.

Bố Lập Lang nói sang vấn đề khác:

- Chỗ làm việc của ngươi ở đâu?

Tuyết Diệp thuận miệng nói:

- Số 3 đường Đinh, nơi đó là nơi bồi dưỡng người mẫu, huấn luyện đều ở nơi đó, chỗ làm việc cụ thể thì sau này mới biết được.

Là người mẫu, địa điểm công việc không có cố định, nơi nào cần người mẫu thì người mẫu phải đi nơi đó.

- Ồ, được rồi.

Bố Lập Lang gật đầu một cái.

- Ngươi còn đi theo ta à?

Tuyết Diệp quay đầu lạnh giọng hỏi.

Bố Lập Lang cũng tìm được việc làm, nhưng không phải là công việc giống Tuyết Diệp, hắn nhận việc tại nhà xưởng thu thập máu thú, phụ trách kiểm tra mức độ mới mẻ của máu.

Phần công việc này có lương tháng là tám trăm đồng Huyền Vũ, không bao ăn bao ở nhưng mỗi tháng sẽ được cung cấp miễn phí một chai máu thú cấp 4 đã qua xử lý.

Tuyết Diệp có chút động tâm, nhưng nghĩ đến hoàn cảnh của phần việc làm này, cô vẫn là thích công việc người mẫu hơn.

Cô tự cho mình là Ma Cà Rồng cao quý, thích hợp đứng ở trên sân khấu làm tiêu điểm của mọi người, mà không phải là làm công tác lấy máu và thử máu, đó là chuyện mà Huyết Nô nên làm.

Bố Lập Lang nhún vai một cái nói:

- Hôm nay ta không cần đi làm, hai ngày nữa mới có việc.

- Vậy ngươi theo ta ra ngoài làm gì?

Tuyết Diệp cạn lời hỏi.

- Đi xem chỗ làm việc của ngươi, ta có chút tò mò về nghề người mẫu.

Bố Lập Lang nói một cách đương nhiên.

Hai người tới vương quốc Huyền Vũ nhưng chưa đi xem trình diễn thời trang, chỉ nhìn thấy ở trên áp phích.

Tuyết Diệp co giật khóe miệng, cuối cùng vẫn không có đuổi Bố Lập Lang, có lẽ một hồi nữa còn cần hắn hỗ trợ, ví dụ như đi mua cơm trưa.

- Cộp cộp cộp ~~~

Hai người đi tới số 3 đường Đinh, chẳng mấy chốc đã thấy được nơi huấn luyện người mẫu.

Đó là một toà nhà năm tầng, mặt ngoài được bao phủ bởi lưu ly xanh biếc, trên tường treo mấy tấm áp phích cực lớn của nhóm người mẫu nổi danh nhất hiện tại.

- Chính là chỗ này.

Tuyết Diệp cảm thấy có chút khẩn trương, đây là lần đầu cô đi làm, không biết sẽ phải trải qua cái gì.

- Không đi vào sao?

Bố Lập Lang nghiêng đầu hỏi thiếu nữ.

- Câm miệng.

Đôi môi đỏ thắm của Tuyết Diệp phun ra hai chữ rồi bước vào tòa nhà.

Lầu một là đại sảnh tiếp đãi, nhân viên phục vụ nhìn thấy có người tiến vào, âm thầm quan sát đối phương.

- Ngươi là người mẫu mới à?

Nhân viên tiếp tân hỏi.

- Đúng vậy.

Tuyết Diệp gật đầu một cái.

Nhân viên này lại hỏi:

- Tên gọi là gì, trước tiên phải làm đăng ký tại đây.

- Tuyết Diệp.

Tuyết Diệp hồi đáp.

- Tuyết Diệp sao...?

Nữ nhân viên nghe vậy kéo ngăn kéo ra, lấy ra một phần văn kiện, lật hai trang tìm kiếm thông tin.

Một lát sau, cô ấy mới cất cao giọng nói:

- Tìm được rồi, hôm nay có một người tên là Tuyết Diệp đến tham gia huấn luyện.

- Mời đưa thẻ căn cước cho ta.

Một nữ nhân viên khác mỉm cười nói.

Tuyết Diệp nghe vậy vội lấy ra thẻ căn cước lâm thời rồi đưa cho đối phương, trong lòng vẫn còn có chút khẩn trương.

- A, đây là thẻ căn cước tạm thời, hơn nữa còn là Ma Cà Rồng, thật là hiếm thấy.

Nhân viên này vừa nhìn thấy tin tức trên thẻ căn cước không nhịn được có chút kinh ngạc.

Tuyết Diệp híp mắt lại, hỏi:

- Có vấn đề gì không?

- Không có, xin chờ một chút.

Nhân viên tiếp tân thuận miệng trả lời một câu, lấy ra một phần văn kiện khác rồi bắt đầu đăng ký.

Một lát sau, cô ấy lấy ra một thẻ thân phận đính kèm sợi dây đưa cho cô gái Ma Cà Rồng, dặn dò:

- Đây là thẻ thân phận của ngươi, sau này khi ra vào nơi đây phải đeo trên cổ.

Tuyết Diệp tiếp nhận nhìn thoáng qua, trên thẻ thân phận có một chuỗi chữ số và tên của mình.

Cô không suy nghĩ nhiều, lập tức treo thẻ thân phận trên cổ.

- Đi theo ta, ta dẫn ngươi đi gặp người quản lý nơi này.

Nữ nhân viên đi ra quầy hàng rồi đi trước dẫn đường.

- Được, làm phiền.

Tuyết Diệp cho Bố Lập Lang một ánh mắt ra hiệu, sau đó mới đi theo nhân viên này tới lầu hai.

……….

- Cộp cộp cộp ~

Tuyết Diệp theo nhân viên lễ tân tới lầu hai rồi đi dọc theo hành lang.

- Cộc cộc cộc ~~~

Đi một hồi thì nhân viên này dừng bước, gõ cửa căn phòng trước mặt, xin chỉ thị:

- Ái tỷ, hôm nay có người mới đến tham gia huấn luyện.

- Vào đi.

Trong phòng truyền ra một giọng nói nhỏ nhẹ.

- Ái tỷ?

Tuyết Diệp chớp chớp đôi mắt màu vàng óng.

Nữ nhân viên giải thích một câu trước khi mở cửa:

- Ái tỷ quản lý tất cả người mẫu, chị ấy phụ trách về phương diện huấn luyện và buôn bán, là một vị đại nhân rất tài giỏi.

- Ồ, ra là vậy.

Tuyết Diệp hơi nhướng mày, nghe như vậy có vẻ nữ nhân gọi là Ái tỷ kia rất lợi hại.

Nữ nhân viên đẩy cửa ra, dẫn cô gái Ma Cà Rồng vào phòng.

Trong phòng làm việc, một nữ nhân với mái tóc xoăn dài màu xám lạnh ngồi ở trên ghế làm việc, cô có vóc người lồi lõm đúng chỗ, toàn thân tản ra khí chất nữ nhân trưởng thành.

- Ái tỷ, cô ấy tên là Tuyết Diệp.

Nhân viên lễ tân giới thiệu.

Ái tỷ phất tay, môi đỏ khẽ nhếch:

- Đã biết, ngươi đi xuống đi.

- Vâng!

Nữ nhân viên cho Tuyết Diệp một ánh mắt ra hiệu rồi xoay người rời đi phòng làm việc, tiện tay đóng cửa phòng lại.

Tuyết Diệp âm thầm quan sát Ái tỷ, ánh mắt rơi vào đôi môi đỏ rực đang cong lên của cô ấy, chúng giống như có một loại ma lực khiến người ta không dời mắt đi được.

Khóe môi của Ái tỷ hơi nhếch lên, hai chân bắt chéo, hỏi:

- Màu môi đỏ này rất đẹp mắt phải không?

- Ừm, rất đẹp.

Tuyết Diệp đồng ý với ý kiến này, gật đầu đáp.

Ái tỷ mỉm cười nói:

- Đây là màu son môi chưa được bày bán, gọi là đỏ Huyền Vũ, ta đang dùng thử.

- Ra là vậy.

Tuyết Diệp hâm mộ lên tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận