Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 273: Phường Công Nghiệp Quân Sự

Ở trước mặt anh, tất cả công nhân trong xưởng đang vùi đầu xử lý xác Ma Trùng Chín Đốt.
Ba người phụ trách cắt, hai người phụ trách luộc, tiêu trừ các loại dịch trong vỏ Ma Trùng Chín Đốt, làm cho xác của nó trở nên nhẹ hơn.
- Lần trước, ta đưa tới công cụ dùng ổn không?
Mục Lương mở miệng hỏi.
Anh chỉ công cụ đo lường như thước thẳng, thước đo góc với com-pa các loại.
Những công cụ đo lường ấy đã sản xuất hàng loạt, ưu tiên cung ứng cho Phường Công nghiệp Quân sự.
- Rất tiện, phương diện cắt chuẩn hơn rất nhiều, giảm bớt rất nhiều sai lầm, bớt đi rất nhiều thời gian.
Trên mặt của Mục Chiêm lộ ra tia cung kính, nhờ có Thành Chủ Đại Nhân đưa tới công cụ, làm cho hiệu suất làm việc ở xưởng tăng thêm rất nhiều.
Mục Lương chậm rãi gật đầu, dừng lại thêm chút ở tòa nhà thứ nhất.
Anh nhìn thấy công nhân trong xưởng, dùng thước đo góc xác định góc độ cắt vỏ Ma Trùng, đúng là dùng rất thuần thục, Nguyệt Thấm Lan thấy cũng kinh ngạc, thì ra thước đo góc là dùng như thế.
Tiếp theo, Mục Lương đi đến tòa nhà thứ hai, kiểm tra việc sản xuất quân nỏ.
Công nhân đang xử lý xương đùi của Thiềm Thừ Sáu Chân.
Bọn hắn dùng thước thẳng xác định độ dài tiêu chuẩn, sau khi cắt đi hậu, dùng lửa đốt, rồi đem luộc, loại bỏ tạp chất và máu bên trong xương thú.
- Thành Chủ Đại Nhân, nhóm quân nỏ đầu tiên đã luyện chế xong, xin ngài kiểm tra.
Mục Chiêm cung kính nói.
- Nhanh như vậy?
Mục Lương kinh ngạc, còn nhanh hơn một hai ngày so với thời gian dự đoán.
Được Mục Chiêm dẫn đường, ba người đi lên tầng thứ hai, nơi đây là nơi để sản phẩm đã hoàn thành.
Toàn bộ tầng hai có từng hàng giá gỗ, phía trên đã đặt sản phẩm.
Bước chân của Mục Lương dừng lại, từ trên kệ gỗ thứ nhất cầm lên một thanh đao dài, hình dáng xấp xỉ với Kiếm Nhật ở kiếp trước.
Đây là vũ khí đầu tiên anh hạ lệnh cho Phường Công nghiệp Quân sự chế tạo, là chuẩn bị cho Tuần Cảnh Vệ.
Anh cong ngón tay, bắn vào thân đao, phát ra âm thanh ông hưởng trong trẻo, chất lượng rất tốt.
- Thành Chủ Đại Nhân, Kiếm Nhật đã chế tạo được mười hai thanh.
Mục Chiêm báo ra số lượng.
- Tốt, ta sẽ bảo Trình Mâu tới lấy.
Mục Lương chậm rãi gật đầu, đặt thanh kiếm lại trên kệ gỗ.
Anh đi tới giá gỗ thứ hai, nhìn thấy các bó mũi tên đã làm thành công.
Mục Chiêm tập trung báo cáo:
- Thành Chủ Đại Nhân, đây là tên nỏ, hiện nay sản phẩm hoàn thành đã làm xong 300 cây.
Giống như tên nỏ đang được làm ở tầng một, nguyên vật liệu dùng chính là gai của Hoa Ngàn Gai.
Gai của Hoa Ngàn Gai vốn rất sắc bén, chỉ cần xử lý đơn giản, cuối cùng kết hợp thêm lông vũ có tác dụng ổn định là được.
Mục Lương rút ra một mũi tên, ngón tay khẽ chạm vào nó, rất hài lòng với trình độ sắc bén của nó.
- Mũi tên như vậy một ngày có thể làm ra bao nhiêu cây?
Anh nhàn nhạt hỏi.
- Một ngày ít nhất có thể làm ra 100 cây.
Mục Chiêm hiển nhiên hiểu rất rõ hiệu suất làm việc của công nhân, tiếp tục nói:
- Do điều công nhân làm quân nỏ đi qua làm tấm thuẫn tròn, nên sản lượng mới giảm xuống.
- Hiểu rồi, ta sẽ thêm thuê thêm người cho ngươi, quân nỏ là vật tư rất tiêu hao, không thể thiếu dự trữ.
Mục Lương trầm giọng nói.

Sắp đến Thành Phi Điểu, quân nỏ là vũ khí tấn công trên không duy nhất của Thành Phòng Quân, nếu như nổi lên va chạm, số lượng quân nỏ tiêu hao sẽ không thể tính được, nói chung dự trữ nhiều hơn một chút mới tốt.
- Vâng.
Mục Chiêm vội vàng gật đầu, trong lòng của hắn nhất thời nắm được điểm quan trọng.
Hắn chỉ vào giá gỗ sau lưng, giọng hơi hưng phấn:
- Thành Chủ Đại Nhân, nhóm nỏ quân dụng đầu tiên có hai mươi bốn cây, đều ở nơi này.
Nỏ quân dụng đều dùng xương bắp chân của Thiềm Thừ Sáu Chân chế tạo ra.
Xương bắp chân của một con Thiềm Thừ Sáu Chân, nếu dưới tình huống không có lãng phí, có thể chế thành ba cây quân nỏ.
Còn như xương đùi của Thiềm Thừ Sáu Chân, tự nhiên là do đàn Sói Mặt Trăng cung cấp.
Hộ vệ Khu vực Trung ương mỗi ngày đúng giờ đi đến khu vực Sói Mặt Trăng tụ tập, thu gom xương hung thú, da hung thú mà đàn Sói Mặt Trăng ăn để thừa, sau khi xử lý đơn giản, sẽ vận chuyển đưa tới nhà kho.
Mục Chiêm cầm lấy một nỏ quân dụng đưa cho Mục Lương.
- Bắn thử rồi chưa?
Mục Lương cầm lấy quân nỏ, trọng lượng rất nhẹ tay.
- Hai mươi bốn cây nỏ quân dụng đều đã hoàn thành bắn thử, không có vấn đề.
Khuôn mặt của Mục Chiêm nghiêm túc nói.
- Lấy ba mũi tên đến đây.
Mục Lương nhẹ nhàng kéo dây nỏ, đủ căng, đủ chặt.
- Vâng.
Mục Chiêm xoay người đi lấy mũi tên.
Nguyệt Thấm Lan kiểm tra hai mươi ba cây quân nỏ còn lại, đều là linh khí sơ cấp như nhau.
Điều ấy làm cho trong lòng của cô chấn động, cư nhiên dùng loại phương pháp này sản xuất số lượng lớn linh khí sơ, nếu truyền ra sẽ dọa rất nhiều người!
Trong tương lai, nếu như người ở Thành Phòng Quân đều có quân nỏ bên người, lực sát thương kia là không cách nào tưởng tượng.
- Thành Chủ Đại Nhân, khu bắn thử ở bên ngoài.
Mục Chiêm mang tới mũi tên nói.
- Dẫn đường.
Mục Lương bình tĩnh nói.
- Vâng!
Ba người đi tới phía sau Phường Công nghiệp Quân sự, nơi đây có một mảnh đất trống, xa xa có dựng đứng ba người giả làm từ gỗ, là bia ngắm bắn thử dành cho nỏ quân dụng.
Mục Lương đặt mũi tên vào, dùng sức kéo căng dây, dây nỏ rung động kêu cót két.
Anh nâng lên nỏ quân dụng, nhắm vào người giả làm bằng gỗ, bóp cò.
- Hưu !
Mũi tên bắn ra, tốc độ cực nhanh, chỉ lưu lại một cái bóng màu đen, ngay sau đó bên tai truyền đến tiếng nổ tung.
- Phanh !
Mũi tên trúng mục tiêu người giả, sau một khắc nó đã nổ tung thành mảnh nhỏ, chỉ là uy lực của mũi tên vẫn không giảm, lần thứ hai ghim vào tường đất phía sau mục tiêu.
- Phanh !
Tường đất bị nứt ra một lỗ thủng cỡ bàn tay, mũi tên cũng vỡ vụn thành mảnh nhỏ.
- Uy lực này có thể so với một kích toàn lực của cường giả cấp 4.
Nguyệt Thấm Lan kinh hô một tiếng.
- Tốt, ta rất hài lòng.
Mục Lương nhếch miệng lên.
Anh đặt vào hai mũi tên khác, trực tiếp bắn ra tường đất phía sau, tạo ra một cái lỗ to.
Nguyệt Thấm Lan kinh hãi rất lâu vẫn chưa tỉnh táo lại, quân nỏ này chỉ là linh khí sơ cấp.
Cô nhớ kỹ, Mục Lương còn ra lệnh chế tạo quân nỏ linh khí cấp bậc trung cấp dành cho hộ vệ Khu vực Trung ương, uy lực kia sẽ như thế nào?
Mục Lương vừa thuận tay nhấc lên, đất đá dâng lên, lấp vào lỗ hổng trên bức tường kia.
- Tốt, không được dừng việc chế tạo quân nỏ.
Anh trả lại nỏ quân dụng cho Mục Chiêm, lại hỏi:
- Phường Công nghiệp Quân sự có gặp khó khăn gì không?
- Vấn đề cải tiến kỹ thuật đã dần thích ứng, hiện tại thiếu nhất chính là công nhân.
Mục Chiêm khổ sở nói.
- Công nhân, qua một thời gian ngắn ta sẽ điều thêm một số người qua đây.
Mục Lương nhíu mày.
Anh tiếp tục dặn dò:
- Những quân nỏ và mũi tên chuẩn bị tốt cho ta, tối nay ta sẽ bảo người đến lấy.
- Vâng.
Mục Chiêm cung kính đáp.
- Ầm ầm !
Rùa Đen lay động bước tiến đi về phía trước, một cước đạp xuống, trụ đá ngã xuống.
Những nơi nó đi qua đều thành mặt đất bằng phẳng.
Mà lúc này bên trong thành Huyền Vũ.
Tầng thứ hai trên cổng thành Sơn Hải Quan, nơi đây là khu vực ăn uống thường ngày ở Thành Phòng Quân.
Hiện tại là buổi sáng.
- Phanh !
Cửa tầng thứ hai ở ký túc xá bị đá văng rất mạnh.
Ngày hôm nay, Vệ Cảnh tới tuần tra sớm mười mấy phút, mặt lạnh đi vào ký túc xá.
Lúc đạp văng cánh cửa, làm cho mấy hộ vệ Thành Phòng Quân đang trong giấc mộng lần lượt tỉnh lại.
Ký túc xá Thành Phòng Quân, cửa bên trái là khu nghỉ ngơi, cũng chính là chỗ ngủ, từng giường bằng gỗ xếp hàng chỉnh tề, Thành Phòng Quân bị đánh thức đang lần lượt ngồi dậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận