Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1700: Sắp Đến Vương Thành Tây Hoa Rồi



Đám người cô gái tóc trắng đi theo, để lại Mục Lương, Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên, cô hầu gái đã tản ra để đi làm chuyện khác. Hồ Tiên ngáp một cái, giọng lười biếng nói:

- Các ngươi nói chuyện đi, ta đi ngủ bù đây.

Cô một bước một lắc đi về phía Thiên điện, đuôi cáo ở phía sau đung đưa giống như rong. Mục Lương cười cười, kéo lấy tay của Nguyệt Thấm Lan, cất bước đi về phía phòng sách.

Nguyệt Thấm Lan ngồi ở bên cạnh Mục Lương, ưu nhã hỏi:

- Thu hoạch săn thú của mấy ngày nay như thế nào?

- Xem như cũng không tệ, săn được hai con Ma thú biển cấp chín...

Anh nhẹ nhàng kể về thu hoạch của mấy ngày hôm qua.

- Vất vả rồi.

Nguyệt Thấm Lan dịu dàng nói.

- Rất nhẹ nhàng, không mệt.

Con ngươi màu đen của Mục Lương lóe sáng lên, giơ tay ra kéo Nguyệt Thấm Lan lên trên eo. Khuôn mặt cười của cô hiện lên một tia ửng hồng, giận trách:

- Nhìn ra ngươi không mệt rồi.

Mục Lương ho nhẹ hai tiếng, nghiêm túc nói:

- Nói với ta xem là mấy ngày nay trong thành có chuyện gì đi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Chuyện lớn thì không có, chuyện nhỏ thì không thiếu, quan trọng nhất chính là chuyện của thành Thiên Bình.

- Thành Thiên Bình? Làm sao thế?

Đôi mắt của Mục Lương lộ lên vẻ ngạc nhiên.

Anh có biết thành Thiên Bình, dù sao thì thiệp mời cũng là đích thân anh định ra, cũng biết thành chủ của thành Thiên Bình không đến tham gia Buổi đấu giá.

Nguyệt Thấm Lan dùng lời nhỏ nhẹ để kể lại nguyên do:

- Hôm qua, Bối Vi Nhân truyền tin về, Phi thuyền Vận chuyển bay qua bầu trời của thành Thiên Bình, dẫn đến sự chú ý của thành chủ thành Thiên Bình...

- Sau đó liền bàn chuyện giao dịch?

Chân mày của Mục Lương hơi nhăn lại, cảm thấy ngạc nhiên.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu nói:

- Ừm, còn là một đơn đặt hàng lớn, đã sai người chuẩn bị hàng hóa, dùng Phi thuyền loại trung mới có thể chứa hết.

Bây giờ, thành Huyền Vũ đã có ba chiếc Phi thuyền Vận chuyển loại lớn, hai chiếc Phi thuyền vận chuyển loại trung, Phi thuyền vận chuyển loại nhỏ thì có ba chiếc. Trừ ba loại này, còn có Phi thuyền nhỏ hơn, đó chính là tọa giá xuất hành của Mục Lương.

Anh suy nghĩ một lát, mở miệng nói:

- Ừm, thực lực của thành chủ thành Thiên Bình không kém, để cho Cầm Vũ đi cùng.

- Là lo lắng thành chủ thành Thiẻn Bình có mưu tính khác sao?

Nguyệt Thấm Lan nhẹ giọng hỏi.

Thực lực hiện tại của Cầm Vũ cũng đã đến cấp tám đỉnh phong, trên người cô ấy mặc khôi giáp Lôi Đình, cũng có thể tranh tài một trận đối với cường giả cấp chín sơ cấp.

- Không thể không phòng bị người có lòng.

Tiếng nói bình thản của Mục Lương.

Lần này giao dịch với thành Thiên Bình, hàng hóa liên quan đến mấy triệu đồng Huyền Vũ, cộng thêm một chiếc Phi thuyền loại trung, không thể không cẩn thận.

- Ta biết rồi.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu, ghi nhớ chuyện này ở trong lòng.

Mục Lương nhớ đến chuyện gì đó, ngước mắt lên hỏi:

- Hôm qua, Bối Vi Nhân mới bay qua thành Thiên Bình, cũng chính là hôm nay sẽ tiến vào lãnh thổ của vương quốc Tây Hoa sao?

Nguyệt Thấm Lan giải thích:

- Đúng vậy, nhưng cũng chỉ là tiến vào lãnh thổ của vương quốc Tây Hoa, khoảng cách đến thủ đô vương quốc ấy thì còn phải bay hơn nửa ngày nữa.

Thủ đô của vương quốc Tây Hoa tên là vương thành Tây Hoa, là một tòa thành lớn không hề nhỏ hơn so với thành Tát Luận, nhân khẩu thường trú cao đến hơn một trăm vạn.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Ừm, nói các cô ấy nhớ chú ý an toàn, sau khi đến thì đầu tiên hãy liên hệ với khu Trung Ương.

- Yên tâm đi, ta đã dặn dò qua rồi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

- Ừm, vậy còn có chuyện gì khác không?

Mục Lương vừa nói vừa nhìn vào đôi mắt xinh đẹp của cô.

- Hết rồi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã lắc đầu.

- Vậy thì ta có.

Khóe môi của anh cong lên, giơ tay ra ôm Nguyệt Thấm Lan đứng lên, tư thế là kiểu ôm công chúa tiêu chuẩn.

Đôi lông mi dài nhỏ của cô run lên, im lặng không lên tiếng mà đem mặt vùi sâu vào giữa cổ của Mục Lương. Anh khẽ cười lên tiếng, bước chân tiến vào phòng nghỉ ngơi.

……………

Trên Phi thuyền Vận chuyển đến vương quốc Tây Hoa, Bối Vi Nhân bắt đầu hạ lệnh, cô đứng ở trên boong thuyền, cao giọng nói:

- Sắp đến vương thành Tây Hoa rồi, mọi người chú ý một chút, lấy lại tinh thần.

Ny Cát Sa dựa vào hàng rào, nhắc nhở:

- Bối Vi Nhân, chúng ta vẫn còn đang duy trì trạng thái ẩn thân.

- Suýt nữa thì quên mất, lần đầu đến thăm, không thể thất lễ!

Bối Vi Nhân chân thành nói.

Lần đầu đến thăm, nên phải quang minh chính đại, không thể lại vô lễ mà trực tiếp bay qua bầu trời trên tòa thành của người ta được.

Ny Cát Sa thanh thúy nói:

- Bình tĩnh, ngươi tốt xấu gì thì cũng đã từng là người đứng đầu của một thành, bây giờ là đại diện của thành Huyền Vũ, không thể nhát gan như thế.

- Nhát gan? Là chuyện không thể nào.

Bối Vi Nhân kiêu ngạo hất cằm lên.

Giọng của cô trở nên nghiêm túc nói:

- Ta chính vì đại diện cho thành Huyền Vũ, nên mới cần lễ nghi, không thể làm mất mặt của thành Huyền Vũ, sau đó nói chuyện hợp tác và giao dịch mới có thể thuận lợi.

- Phải phải phải.

Ny Cát Sa càng nghe càng cảm thấy có đạo lý. Cô ngây thơ hỏi:

- Cần phái người đến đưa thiệp bái phỏng không?

- Không vội, đợi tự bọn họ đến tìm chúng ta.

Bối Vi Nhân phất phất tay.

- Cũng được.

Ny Cát Sa chậm rãi gật đầu.

Trên bầu trời, Phi thuyền Vận chuyển to lớn hóa giải trạng thái ẩn thân.

Phi thuyền Vận chuyển đột nhiên xuất hiện, khiến cho những người đi đường ở dưới mặt đất kinh ngạc đến rớt cằm, biểi cảm hoảng sợ bất an đầy trên gò má.

Những người này đều là đang đến Vương thành Tây Hoa, trong đó đa số đều là thương nhân.

- Đó là cái gì?

Người đi đường đều hoảng sợ mà nhìn lên bầu trời, bóng đen cực lớn phòng xuống, bao phủ ở trên người bọn họ.

- Phi thuyền thật là lớn, sao lại bay ở trên trời chứ?

-....

Ở trong ánh mắt hoảng sợ của bọn họ, Phi thuyền vận chuyển bay về phía Vương thành Tây Hoa.

- Phía trước là Vương thành Tây Hoa, chẳng lẽ sắp đánh nhau rồi?

Có người suy đoán nói.

- Đi, mau đi theo xem xem!

Mọi người vốn dĩ không nhanh không chậm mà đi đường, lúc này đều bước nhanh hơn, chạy vội về phía Vương thành Tây Hoa.

Mà những người vận chuyển hàng hóa kia, trong lòng sinh ra lo lắng, nếu như thật sự khai chiến, thì bây giờ hắn đến Vương thành Tây Hoa, còn có thể làm kinh doanh hay sao?

Ôm lòng thấp thỏm bất an ở trong lòng, đội thương nhân vẫn đi về phía Vương thành Tây Hoa như cũ, muốn ở phía xa xa để xem xét tình hình, rồi đưa ra dự định tiếp theo.

Hô hô hô~~~

Trên Phi thuyền Vận chuyển, Thái Khả Khả đứng ở đàu thuyền, nhìn về phía xa xa ở dưới mặt đất.

Đôi mắt xinh đẹp màu xanh biếc của nàng híp lại, cao giọng nói:

- Hình như ta đã nhìn thấy Vương thành Tây Hoa rồi.

Ở cuối tầm mắt của cô, xuất hiện các bức tường cao nối liền, ở phía sau bức tường là các phòng ốc dày đặc, chiều cao cao thấp không đều.

Bối Vi Nhân đi lên phía trước, lấy ống nhòm ra nhìn về phía chân trời.

Cô bỏ ống nhòm xuống, cao giọng hạ lệnh:

- Giảm độ cao xuống, bay cách mặt đất một trăm mét.

- Vâng~~~

Mệnh lệnh truyền xuống, Phi thuyền khổng lồ giảm tốc độ xuống, bắt đầu thong thả giảm độ cao xuống. Mấy phút sau, nó đã hạ xuống đến cách mặt đất một trăm mét.

Bạn cần đăng nhập để bình luận