Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1290: Thuận Theo Tự Nhiên Thôi, Chúng Ta Cũng Không Thể Thay Đổi Được Gì



Nửa giờ sau cuộc chiến kết thúc, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nồng nặc, còn có hương vị chán ghét toát ra từ thân thể Hư Quỷ.

Ông ~~~

Mục Lương giơ tay lên, Lĩnh Vực Sinh Mệnh khuếch tán ra bên ngoài, tinh lọc không khí.

Đại An Ti chống trường đao xuống đất, lớn tiếng hô to:

- Vệ Cảnh, Tán Viêm, các ngươi thống kê số người thương vong, quân y nhanh tay nhanh chân lên!

- Rõ!!

Vệ Cảnh Tán Viêm và Cao Thao đồng thanh đáp lại.

Sau khi cuộc chiến kết thúc, nhóm Thành Phòng Quân bắt đầu quét dọn chiến trường, quân y nhanh chóng cứu chữa người bị thương, mọi việc đều ngay ngắn và trật tự.

Trong lòng Bối Vi Nhân lại giật mình lần nữa, không khỏi hỏi:

- Đây là đợt thủy triều Hư Quỷ thứ mấy mà các ngươi chống cự rồi?

Đại An Ti nhìn nàng một cái, bình tĩnh trả lời:

- Chỉ tính hôm nay ở Sơn Hải Quan đã là đợt thứ mười một.

- Mười một!!

Bờ môi trắng bệch của Bối Vi Nhân há to.

Phải biết rằng, thành Bắc Hải thậm chí còn không thể chống đỡ nổi một đợt thủy triều Hư Quỷ, thế mà thành Huyền Vũ đã quét sạch mười một đợt thủy triều Hư Quỷ trong vòng chưa đầy một ngày, cái này cũng quá mạnh mẽ rồi!

Mục Lương từ trên trời giáng xuống trước mặt bọn người Bối Vi Nhân.

Anh thuận miệng hỏi một câu:

- Các ngươi không sao chứ?

- Chúng ta không sao, cám ơn các hạ đã quan tâm.

Bối Nhĩ Liên lắc đầu.

Mục Lương gật đầu, quay đầu đánh giá Nguyệt Thấm Lan, thấy cô không có việc gì thì mới yên lòng.

Anh chợt nhớ tới cái gì đó, nhìn về phía người của Ốc Đảo, hỏi:

- Ta có một nghi ngờ, hy vọng chư vị có thể giải đáp cho ta.

- Xin các hạ cứ nói.

Đại trưởng lão Ốc Đảo hơi hơi cúi đầu.

- Hôm nay là ngày thứ ba mà Huyết Nguyệt buông xuống, Hư Quỷ tiến đánh thành Huyền Vũ đã hơn bốn mươi đợt rồi.

Mục Lương dừng lại một lúc rồi nhìn về phía Bối Nhĩ Liên, sau đó tiếp tục nói:

- Ta thắc mắc vì sao Hư Quỷ đều tìm tới thành Huyền Vũ?

Trong ba ngày qua, Thành Huyền Vũ có thể nói là bốn phương tám hướng đều gặp Hư Quỷ tiến công, hôm nay chỉ tính riêng Sơn Hải Quan thôi là đã có mười một đợt thủy triều Hư Quỷ rồi, chớ đừng nhắc tới Thiên Cức Quan và những đoạn tường thành khác.

May mắn là Rồng Dung Nham Khổng Lồ và Hoa Vạn Gai đủ mạnh, nhờ vậy mới ngăn cản tất cả Hư Quỷ ở bên ngoài.

- Bốn mươi đợt!!

Bối Vi Nhân kinh ngạc thốt lên, bốn mươi đợt thủy triều Hư Quỷ, đây là khái niệm gì?

Đại trưởng lão Ốc Đảo và những người khác cũng kinh ngạc không kém, ánh mắt của Bối Nhĩ Liên hiện lên sự ngạc nhiên, giải thích:

- Hư Quỷ có thể cảm nhận được sinh mệnh, nơi nào có sinh mệnh càng nhiều thì càng có thể hấp dẫn Hư Quỷ.

Đây cũng là lý do tại sao Hư Quỷ vẫn có thể tìm thấy Ốc Đảo kể cả khi đã được bao phủ bởi lá chắn ảo ảnh.

Mục Lương nghe vậy mới vỡ lẽ, khó trách Hư Quỷ liên tục tấn công thành Huyền Vũ.

Chỉ sức mạnh sinh mệnh của Rùa Đen cũng dư sức khiến lũ Hư Quỷ chạy theo như vịt, chớ đừng nhắc thú thuần dưỡng thú khác và dân chúng trong thành.

- Xem ra không còn cách khác khác, chỉ có thể tới bao nhiêu thì giết bấy nhiêu thôi.

Mục Lương thở dài.

Bối Vi Nhân nhẹ nhàng nói:

- Hôm nay đã là ngày thứ ba Huyết Nguyệt buông xuống, có lẽ thủy triều Hư Quỷ cũng sắp kết thúc rồi.

Đại trưởng lão Ốc Đảo lắc đầu, trầm giọng nói:

- Cái này thì chưa chắc đâu, căn cứ vào ghi chép, thủy triều Hư Quỷ không có thời gian kết thúc cụ thể, những lần trước có khi là ba ngày, năm ngày, sáu ngày, thậm chí là chín ngày mới kết thúc.

Nguyệt Thấm Lan nghiêm túc nói:

- Nếu như thủy triều Hư Quỷ thật sự kéo dài tới chín ngày, vậy thì mảnh đại lục này còn có bao nhiêu người sống sót?

- Thuận theo tự nhiên thôi, chúng ta cũng không thể thay đổi được gì.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Anh ngẩng đầu nhìn về phía Huyết Nguyệt cực lớn, nếu muốn cho thủy triều Hư Quỷ sớm kết thúc một chút vậy thì phải làm cho Huyết Nguyệt biến mất, nhưng cái này bọn họ có khả năng làm được sao?

Trong mắt của Bối Nhĩ Liên lộ ra thần sắc lo lắng:

- Không biết tình huống ở những thành lớn khác như thế nào rồi...?

- Thành Phượng, thành Phi Điểu và thành Tấn Nguyên vẫn còn an toàn, những thành khác thì ta không biết.

Mục Lương thuận miệng đáp một câu.

Bối Nhĩ Liên chậm rãi gật đầu, sở dĩ Mục Lương nói tới ba tòa thành này là bởi vì căn cứ trung chuyển của thành Huyền Vũ ở gần đó, cho nên anh có thể nắm được tình hình cụ thể.

Cô nhìn về phía Mục Lương, nói với giọng thành khẩn:

- Mục Lương các hạ, trên Ốc Đảo có rất nhiều người bị Hư Quỷ cắn, lây dính cảm nhiễm Hư Quỷ, chúng ta cần Nước Mắt Thiên Sứ để chữa khỏi bọn họ.

Không đợi Mục Lương mở miệng, Nguyệt Thấm Lan đã tiếp lời một cách tự nhiên.

- Các hạ, thành Huyền Vũ không còn Nước Mắt Thiên Sứ dư thừa.

Cô bình tĩnh nhìn Bối Nhĩ Liên, chân thành nói:

- Nước Mắt Thiên Sứ có thể chữa trị hoàn toàn cảm nhiễm Hư Quỷ đã ít lại càng ít hơn.

Lời nói của Nguyệt Thấm Lan khiến cho các vị trưởng lão Ốc Đảo và Bối Vi Nhân biến sắc, không có Nước Mắt Thiên Sứ thì bọn họ làm thế nào có thể chữa khỏi cho những người bị thương?

Bối Nhĩ Liên mím môi thành một đường thẳng, nhớ tới những lời mà quân y đã nói với cô, không có Nước Mắt Thiên Sứ thì hẳn là vẫn còn bí dược khác?

- Tuy nhiên....

Nguyệt Thấm Lan tiếp tục lên tiếng, cái này lại cho mọi người loé lên một tia hy vọng.

- Tuy nhiên làm sao?

Bối Vi Nhân không khỏi truy hỏi.

Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía Mục Lương, thấy hắn gật đầu mới yên tâm nói tiếp, ưu nhã nói:

- Có một loại bí dược, mặc dù không cách nào chữa trị cảm nhiễm Hư Quỷ, nhưng nó lại có thể kiềm chế lây nhiễm rất hiệu quả, có thể để cho người lây bệnh sống lâu hơn ít nhất ba năm.

Bối Vi Nhân vội vàng hỏi:

- Vậy sau khi đến thời hạn thì bọn họ vẫn phải chết sao?

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu nói:

- Chuyện này thì không nhất định, nếu như Phi Nhi có thể nghiên cứu ra bí dược chữa trị 'Hư Quỷ Cảm Nhiễm' trong khoảng thời hạn, vậy thì bọn họ sẽ không phải chết.

- Ba năm cũng đủ rồi.

Mục Lương nói đầy ẩn ý.

Anh tin tưởng Vưu Phi Nhi có thể hoàn thành nghiên cứu bí dược trong vòng ba năm.

Nếu như không kịp thì đến lúc đó Đôi Cánh Thiên Sứ cũng đã được trồng với quy mô rộng, Nước Mắt Thiên Sứ có thể giúp bọn họ sống lâu hơn.

- Dù sao có thể ức chế còn tốt hơn là không có gì.

Đại trưởng lão Ốc Đảo im lặng thở dài.

Lão nhìn về phía Mục Lương rồi nói với giọng thành khẩn:

- Mục Lương các hạ, loại bí dược này giao dịch như thế nào?

Mục Lương bình thản nói:

- Ta có thể đưa trước cho ngươi đủ lượng bí dược, chờ khi nào thủy triều Hư Quỷ đi qua thì ngươi giúp ta tìm kiếm Linh thú và hung thú quý hiếm.

- Ta đồng ý.

Đại trưởng lão Ốc Đảo âm thầm thở phào, lão hoàn toàn có thể tiếp nhận điều kiện giao dịch này.

- Mục Lương các hạ, ta cũng cần....

Bối Vi Nhân nhắm mắt mở miệng.

Mục Lương liếc nhìn cô một cái, sau đó cười khẽ một tiếng rồi xoay người rời đi.

- Mục Lương các hạ!?

Trên mặt Bối Vi Nhân lộ vẻ ngạc nhiên, không khỏi hô một tiếng.

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười, nhẹ nhàng nói:

- Người của thành Huyền Vũ thì sẽ được cung cấp miễn phí.

- A?

Tay của Bối Vi Nhân run lên.

Lần này, đến phiên mấy vị trưởng lão Ốc Đảo hâm mộ, có loại xúc động muốn gia nhập Huyền Vũ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận