Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1411: Năng Lực Của Tố Tô



Nhân viên bán hàng mỉm cười không để ý nói:

- Không sao đâu, ngươi là Biến Dị Giả đúng không, ở Phố Buôn Bán còn có rất nhiều người thú nữa đó, ở đây chỉ cần không gây chuyện, thì sẽ rất an toàn.

Trong lòng của Duy Lệ Á lộ vẻ rung động, lời cô ấy nói là thật sao?

………..

Giữa trưa, bên trong thành Tát Luận, trên đường phố khu Đông.

Đông đông đông~~~

Hai bên đường phố, các dân thành đang tu sửa phòng ốc, tiếng lạch cạch của búa sắt.

Đạp đạp đạp~~~

Tuyết Cơ kéo mũ trùm lên, nhanh chóng đi vào một hẻm nhỏ.

Phía sau nàng, Tố Tô theo sát một bước cũng không rời, rất sợ chậm một bước.

Tuyết Cơ đột nhiên dừng bước, quay đầu lại tức giận nói:

- Ngươi đừng đi theo ta nữa.

Bách Biến Ma Nữ rất phiền muộn, từ sau khi cho cô gái một miếng ăn, thì vẫn luôn đi thi nàng, có đuổi thế nào cũng đều không đi.

- Ta muốn đi theo ngươi.

Tố Tô cắn môi dưới nói.

Đôi tay nhỏ bé của cô nắm chặt lấy vạt áo, ngước khuôn mặt nhỏ bé nhìn về phía Bách Biến Ma Nữ đang trùm mũ, khuôn mặt của cô bất lực lại lạnh như băng.

- Vì sao?

Giọng Tuyết Cơ hơi lạnh hỏi.

- Ngươi là người tốt.

Khuôn mặt nghiêm túc của Tô Tố nói.

Tuyết Cơ cảm thấy đau đầu, tức giận nói:

- Đây tính là lý do gì chứ?

Tố Tô lắc đầu, tiếp tục nói:

- Ta đi theo ngươi, là vì sau này ngươi sẽ gặp vận xấu, ta muốn bảo vệ ngươi.

- Vận xấu?

Tuyết Cơ nhếch mép lên, đang là cái cớ vô lý gì vậy chứ?

- Đúng vậy, ta có thể nhìn thấy vận xấu.

Khuôn mặt nghiêm túc của Tố Tô nói.

Bách Biến Ma Nữ nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của cô gái, trong lòng lẩm bẩm, chẳng lẽ nàng nói đều là thật sao?

Tuyết Cơ nói với một khuôn mặt nghiêm nghị:

- Thôi được, ngươi thích đi theo thì đi theo, nhưng ta phải nói cho ngươi biết, tiếp theo, chuyện mà ta phải làm rất nguy hiểm, ngươi đừng làm ảnh hưởng đến ta, cũng không thể nói những chuyện mà ngươi đã nhìn thấy, hiểu chưa?

Đôi mắt của Tô Tố lộ ra vẻ vui mừng, vội vàng gật đầu nói:

- Ừm ừm, ta sẽ không ảnh hưởng đến ngươi, cũng sẽ không nói lung tung, nếu không thì ngươi cứ đánh chết ta.

Tuyết Cơ hừ lạnh một tiếng:

- Hừ, tiết lộ bí mật của ta, vậy ta thật sự sẽ đánh chết ngươi.

- Được.

Tô Tố nhoẻn miệng cười.

Cô cũng không sợ Tuyết Cơ, mà ngược lại cảm thấy con người của cô ấy rất tốt, nếu không cô ấy có thể dựa vào thực lực của bản thân cô ấy muốn bỏ xa chính mình, thì dễ như trở bàn tay, căn bản không cần phải như thế này.

- Đi thôi, chúng ta đi nghe ngóng tin tức.

Tuyết Cơ vẫy vẫy tay, dọc theo một con hẻm nhỏ mà tiếp tục đi về phía trước. Tố Tô theo ở phía sau, cũng không để cho Bách Biến Ma Nữ đi chậm một chút, mà là chạy chậm đuổi theo.

Đột nhiên, Tuyết Cơ cầm lấy tay của cô gái, đi nhanh về phía trước, quẹo vào một cái hẻm khác.

Tố Tô cảm thấy nghi ngờ, vừa định mở miệng hỏi, đã bị Bách Biến Ma Nữ che miệng lại, sau đó được ôm vào bằng một tay và che khuất cơ thể bằng chiếc áo choàng.

Khuôn mặt Tuyết Cơ lạnh lùng, dựa vào tường, tiến vào trạng thái ẩn thân.

Sau một lúc, hai bóng người xuất hiện ở đầu hẻm, là một nam một nữ.

Hai người đều mặc đồ đen, trên mặt có khăn che mặt, nhìn không ra tuổi tác và diện mạo.

- Hả, người đâu?

Cô gái áo đen ngạc nhiên lên tiếng, người đàn ông áo đen cau mày lại, tiếng nói khàn khàn:

- Rõ ràng ta nhìn thấy hai người họ quẹo vào trong này, tại sao lại không thấy nữa?

Sau khi giọng nói hổn hển của hai người vang lên, cơ thể của Tô Tố nép mình trong ngực Bách Biến Ma Nữ. Tuyết Cơ cúi xuống, không nhìn đến hai người ở đầu hẻm, tránh gây nên sự chú ý của bọn họ. Cô rất cảnh giác, biết rõ một số cường giả có thể căn cứ vào ánh mắt để tập trung mục tiêu.

- Đáng ghét, vẫn là mấu dấu rồi, quay về giải thích thế nào đây?

Cô gái áo đen lạnh lùng hừ một tiếng.

- Đi xung quanh tìm thử lại xem, chắc là vẫn chưa đi xa.

Người đàn ông áo đen phiền muộn nói.

Đạp đạp đạp~~~

Hai người đi qua hẻm nhỏ, nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Bách Biến Ma Nữ ngước mắt lên, nhìn chăm chú vào đầu hẻm, cơ thể vẫn không nhúc nhích như cũ.

Tố Tô ở trong ngực cô nhẹ nhàng hô hấp, không phải là người đã đi rồi sao, tại sao vẫn chưa thả ra? Cô gái nghi ngờ, nhưng cũng không lên tiếng, ngoan ngoãn tiếp tục im lặng lấy.

Một lát sau, hai người áo đen lại xuất hiện.

Khoé miệng Tuyết Cơ lộ ra nụ cười mỉa, quả nhiên người áo đen đã quay lại. Cô gái áo đen phiền muộn nói:

- Đáng ghét, thật sự đã mất dấu rồi.

Người đàn ông áo đen thấp giọng nói:

- Đi thôi, đừng ở đây lãng phí thời gian.

Hai người xoay người lại rời khỏi, hẻm nhỏ nhanh chóng yên tĩnh lại.

Bách Biến Ma Nữ vì cẩn thận, vẫn đứng tại chỗ đợi hơn mười phút, sau khi xác định người áo đen sẽ không quay lại, mới ôm cô gái từ từ đứng lên.

Cô vẫn duy trì trạng thái ẩn thân, cất bước đi ra khỏi hẻm nhỏ, bước chân rất nhẹ nhàng.

Tuyết Cơ đi ra hẻm nhỏ, bước chân cứng đờ, cô gái áo đen và người đàn ông áo đen vẫn đang núp ở sau tường, khuôn mặt bọn họ nghiêm túc giống như đang đợi gì đó.

Tố Tô mở lớn hai tròng mắt, cắn chặt môi dưới, hô hấp ngưng trệ. Bách Biến Ma Nữ ngừng thở, bước chân nhẹ nhàng tiếp tục đi về phía trước.

Cô âm thầm bội phục hai tên áo đen, có thể gian xảo như thế, thế nhưng may mắn là Bách Biến Ma Nữ có khôi giáp U Linh, cộng thêm kinh nghiệm tích luỹ được khi làm kẻ trộm trước đây, mới có thể khiến cho nàng cảnh giác như thế.

Không ngoài dự liệu, Tuyết Cơ ôm Tố Tô rời khỏi hẻm nhỏ, rời khỏi phía xa xa.

- Vù vù~~~

- Thật là gian xảo.

Tuyết Cơ thở một hơi dài, để cô gái xuống.

- Chị, ngươi thật là lợi hại.

Tố Tô lộ ra ánh mắt sùng bái.

- Hừ, không cẩn thận một chút, ta cũng không sống được đến bây giờ.

Tuyết Cơ kiêu ngạo nâng cằm lên.

- Ừm, ừm.

Tố Tô gật đầu đồng ý.

Tuyết Cơ nhăn chân mày xinh đẹp lại, thấp giông nói:

- Là ai phái bọn họ đến chứ?

- Chị, thành Tát Luận có rất nhiều thế lực, có lẽ vì biểu hiện của ngươi ở hiệu buôn Dụ Chính bị người có ác tâm biết được nên muốn bắt ngươi lại.

Khuôn mặt của Tố Tô nghiêm túc phân tích.

Con ngươi của Tuyết Cơ loé sáng lên, lạnh lùng nói:

- Ừm, cũng có thể là Dụ Chính phái người đến.

- Chú Dụ Chính chắc là sẽ không đâu, hắn nhìn không giống như người xấu.

Tố Tô nhỏ giọng nói.

Tuyết Cơ liếc mắt, tức giận nói:

- Nhìn người không thể chỉ xem diện mạo, không thể dựa vào diện mạo của một người mà phán đoán hắn tốt hay xấu.

Đây là một câu nói mà Mục Lương viết trong kịch bản kịch nói, cô cảm thấy rất đúng, cho nên đã nhớ kỹ.

- Cũng có đạo lý.

Tố Tô vô điều kiện mà đồng tình với câu nói của Bách Biến Ma Nữ.

Tuyết Cơ cười lạnh lùng nói:

- Nếu như thật sự là do Dụ Chính phái người đến đối phó ta, vậy thì ta nhất định sẽ rút xương của hắn.

- Ta giúp ngươi.

Tố Tô nghiêm túc nói.

Bách Biến Ma Nữ nhìn qua cô gái, cười cười không nói gì.

- Thật đó.

Tố Tô bĩu môi, khuôn mặt cô ấy vô cùng nghiêm túc.

- Được được được.

Tuyết Cơ vẫy tay nói:

- Đi, tiếp tục nghe ngóng tin tức.

- Vâng.

Hai tròng mắt của Tố Tô sáng lên, cất bước đi theo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận