Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2313: Ngôi Mộ Thần Bí.

Phất Thất thấp giọng lẩm bẩm:

- Nếu nơi này thật sự là khu mộ lớn của quý tộc hoặc vương thất, như vậy lối vào sẽ không dễ tìm như thế.

Đại La đột nhiên hô to:

- A, đại tỷ, nơi đây hình như hơi khác!

- Tới ngay!

Lai Vu vội vã lên tiếng, phủi đất cát trên tay rồi chạy tới.

- Cộp cộp cộp ~~~

- Ở đâu?

Cô vội vã hỏi.

- Nơi đây, những chỗ khác đều có cỏ dại, nhưng duy nhất nơi này là trụi lủi.

Đại La chỉ vào chỗ đất ở bên cạnh.

Sườn đất trước mặt hắn có một khối không mọc cỏ dại, thoạt nhìn rất khác biệt so với những nơi khác, trông nó giống như là chưa từng sinh trưởng lục thực.

- Thoạt nhìn có vấn đề.

Lai Vu chậm rãi gật đầu, ánh mắt mang theo sự tìm tòi nghiên cứu.

Cô hốt lên một nắm đất rồi vân vê, lại cúi đầu ngửi một hồi lâu, sau đó mới đứng phủi tay, chỉ vào khu vực trước mặt, nói:

- Bắt đầu đào từ nơi này đi.

- Vâng.

Đại La đứng lên, nhanh nhẹn vung cuốc bắt đầu đào đất.

- Rầm rầm rầm ~~~

Hắn cẩn thận đào đi lớp đất cát mặt ngoài, chậm rãi đào xuống từng tầng một.

Các đạo tặc còn lại đứng vây quanh quan sát, không ít người khẩn trương ngừng thở.

Sau khi đào được khoảng hai mét, trước mắt vẫn chỉ là đất cát.

Phất Thất xua tay nói:

- Theo ta thấy, tốt hơn hết là chúng ta đừng lãng phí thời gian ở ở chỗ này nữa.

- Ngươi im lặng một chút.

Lai Vu quay đầu liếc xéo hắn một cái.

-...

Trong lòng Phất Thất phiền muộn không thôi, hắn ta cảm thấy đây là việc làm lãng phí thời gian nhưng lại không dám đắc tội nữ nhân trước mắt, chỉ có thể nghe lời mà câm miệng lại.

………

Lai Vu cau mày hỏi:

- Còn chưa đào được thứ gì sao?

- Vẫn chưa...?

Đại La vừa nói được phân nửa thì cuốc sắt trong tay chạm phải một khối vật cứng.

- Phanh ~~~

- Sao, làm sao vậy?

Phất Thất chấn động tinh thần.

- Hình như ta đào phải một hòn đá, rất cứng.

Đại La ngẩng đầu nhìn về phía Lai Vu.

Hai mắt của Lai Vu sáng lên, vội vàng nói:

- Mau đào lớp đất ở bên cạnh lên!

- Vâng.

Các đạo tặc còn lại vội vàng tiến lên, hỗ trợ dọn dẹp đất cát và đá vụn xung quanh.

Phất Thất thấy thế cũng đứng không yên, vội vã tiến lên cuốc đất cùng với Đại La.

Nửa giờ sau, gò đất nhỏ gần như đã bị san bằng.

Đất cát bị dọn dẹp sạch sẽ, lộ ra rất nhiều phiến đá màu xanh dày đặc và san sát nhau.

Lai Vu nhìn thấy từng phiến đá hình chữ nhật kia, trên mặt dần dần hiện lên ý cười.

- Thật đúng là đào ra thứ gì rồi...

Đôi mắt của Phất Thất trợn to.

- Đây là lối vào khu mộ lớn!

Đại La kích động hô to.

Một tên đạo tặc hưng phấn nói:

- Nhất định là vậy rồi, nhanh chóng đào ra cửa rồi xuống dưới tìm bảo vật thôi!

- Vậy ngươi đào đi.

Lai Vu hơi nâng cằm lên ra hiệu.

- Ừ!

Người kia hưng phấn lên tiếng, lập tức cầm lấy cuốc sắt cắm vào khe hở giữa các phiến đá, dùng hết toàn lực chậm rãi cạy đá lên.

- Cọt kẹt ~~~

Hắn là cường giả cấp 5, mượn cuốc sắt để cạy phiến đá không tính là rất khó, chỉ chốc lát sau đã mở ra được một cái khe hở.

Đám người Lai Vu lùi lại mấy bước, cảnh giác nhìn chăm chú vào khe hở càng ngày càng mở rộng kia.

Sau khi một phiến đá bị dời đi, có vài khối đất đá rơi xuống, chưa tới ba cái hô hấp đã nghe được tiếng vang, chứng tỏ bên dưới là có đáy.

- Đi xuống xem một chút.

Đại La trầm giọng nói.

- A, ngươi bảo ta đi xuống trước sao?

Tên cường giả cấp 5 há miệng, sắc mặt hắn có chút khó coi.

Lai Vu đi lên trước, nói:

- Yên tâm đi, chúng ta sẽ cùng nhau xuống dưới.

- Ừm.

Cường giả cấp 5 nghe vậy mới âm thầm thở phào một hơi, quay đầu nhìn huyệt động đen nhánh giống như không thấy đáy, hắn do dự một chút, cuối cùng vẫn là cẩn thận nhảy xuống.

- Mau theo sau.

Lai Vu lấy ra mấy khối Đá Phát Sáng từ trong túi da thú tùy thân, sau đó ngước mắt nhìn về phía Phất Thất.

Tay của Phất Thất run lên, hắn chỉ vào mình rồi hỏi:

- Ta?

- Đương nhiên rồi, mau đi đi.

Đại La thúc giục.

Đáy mắt Phất Thất hiện lên một tia oán hận, hắn ta cắn răng tiếp nhận Đá Phát Sáng rồi nhảy vào trong huyệt động.

Lai Vu đứng bên trên nhìn xuống, sau khi xác định không có nguy hiểm thì mới mang theo các đạo tặc còn lại nhảy xuống.

- Bang bang ~~~

Sau khi đám người chạm đáy huyệt động, dựa vào Đá Phát Sáng mà bọn hắn mới thấy rõ hoàn cảnh xung quanh, phát hiện vị trí mình đang đứng là không gian được hình thành bên trong một khối đá lớn.

- Thật là hình vẽ kỳ quái.

Giọng nói của Đại La vang vọng khắp nơi.

Lai Vu nghe vậy xoay người đi tới, mượn Đá Phát Sáng thấy rõ đồ án trên vách động, đó là một đồ án được khắc vào trên thạch bích (vách đá), nó có hình vòng tròn, trông giống như là những gợn sóng hợp lại với nhau.

Đại La quay đầu hỏi:

- Đại tỷ, ngươi biết hình vẽ này sao?

Lai Vu lắc đầu, trầm giọng nói:

- Không biết, trước mắt cứ sao chép lại đã.

- Vâng.

Đại La lên tiếng, gọi tới những người khác hỗ trợ vẽ lại đồ án trên thạch bích, dự định khi nào rời đi khu mộ lớn thì nghiên cứu một phen.

- Đại tỷ, nơi này có một cánh cửa đá.

Có người sau lưng hô to.

Lai Vu lên tinh thần, vội vã đi tới trước, ánh sáng chiếu rọi từ Đá Phát Sáng giúp cô thấy được một cánh cửa bằng đá cao bốn mét và rộng ba mét.

Trên cửa đá có điêu khắc tranh của một loại ma thú, vừa liếc nhìn đã cho người ta cảm giác hãi hùng.

- Không đẩy được.

Tên cường giả cấp 5 thử đẩy cửa đá, phát hiện nó không chút sứt mẻ.

Lai Vu nghiêm túc nói:

- Chớ lộn xộn, cẩn thận va chạm vào cơ quan mật nào đó.

- Ồ, được rồi.

Cường giả cấp 5 vội vã lùi lại hai bước.

Phất Thất nghe vậy đè nén xúc động muốn tiến lên trước, hai mắt nhìn chằm chằm Lai Vu, muốn xem coi nàng ta phải làm sao.

Đại La thu hồi tranh vẽ, đi tới gần hỏi:

- Đại tỷ, làm sao bây giờ?

Lai Vu thả tay xuống, lạnh nhạt nói:

- Cánh cửa này không thể cậy mạnh để mở ra được, nhìn quanh đây có cơ quan nào không.

Đại La gật đầu một cái, quay đầu hô:

- Được rồi, mọi người tản ra xung quanh tìm xem.

- Vâng!

Bọn đạo tặc lên tiếng, dồn dập cầm Đá Phát Sáng tìm kiếm xung quanh.

- Cộp cộp cộp ~~~

Bọn hắn liên tục sờ soạng trên thạch bích, không buông tha bất cứ ngóc ngách nào.

Lai Vu giơ Đá Phát Sáng quan sát đồ án trên cửa đá, phát hiện mặt trên cánh cửa vẽ một loại sinh linh kỳ quái với cánh mọc sau lưng và hình thể to lớn.

Trên cửa đá còn có rất nhiều sinh linh kỳ quái như vậy, trong đó có một con mà hình thể to lớn không gì sánh được, chiếm hết một phần ba cửa đá, trừ cái đó ra thì còn có mười hai con sinh linh với vóc dáng nhỏ hơn một chút.

- Đây là ma thú sao?

Lai Vu cau mày lẩm bẩm, rồi gọi Đại La tới, phân phó các thuộc hạ sao chép đồ án ở trên cửa.

Bọn hắn mò mẫm trong huyệt động xấp xỉ một giờ mới tìm được phương pháp mở cửa đá.

- Ầm ầm ~~~

Cửa đá khổng lồ bị hợp lực đẩy ra, không khí tù đong lập tức bay ra ngoài, bụi bay tứ tung khiến lỗ mũi mọi người ngứa ngáy, không ít người nhịn không được mà hắt xì.

- Không có độc.

Đại La buông bàn tay che miệng mũi xuống, tỉ mỉ cảm nhận không khí đối với cơ thể có nguy hại hay không.

Bạn cần đăng nhập để bình luận