Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2278: Đi Đến Vương Quốc Người Thú.

Nguyệt Thấm Lan tiếp tục nói:

- Nếu ngươi đồng ý đến vương quốc Người Thú thì lương bổng và đãi ngộ sẽ tăng lên gấp đôi, có bệ hạ ở đó, không cần lo lắng về vấn đề an toàn.

Địch Tư do dự, cô mới vừa cuộc sống ổn định ở vương quốc Huyền Vũ, hiện tại lại muốn cô trở về vương quốc Người Thú, nói thật trong lòng cô có chút từ chối.

- Thư ký đại nhân, ta có thể đi không?

Một giọng nói thanh thúy vang lên, một cô gái khoảng mười bảy, mười tám giơ tay lên.

Nguyệt Thấm Lan quay đầu nhìn lại, thiếu nữ vừa lên tiếng thoạt nhìn rất thông minh, đôi mắt trong veo như nước.

Người quản lý giới thiệu:

- Thư ký đại nhân, cô ấy tên là Tiểu Hòa, tay nghề dệt vải cũng không tệ lắm, nếu máy dệt hư còn có thể sửa lại.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu, bình thản hỏi:

- Vì sao ngươi lại muốn đi vương quốc Người Thú?

Tiểu Hòa nghiêm mặt nói:

- Ta muốn thăng chức, đây là một cơ hội rất tốt.

Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày, bình thản hỏi:

- Bên kia tất cả đều là người thú, ngươi không sợ sao?

Tiểu Hòa lắc đầu, nói với giọng điệu nghiêm túc nói:

- Không sợ, nếu đại nhân đã để chúng ta đi, vậy khẳng định là an toàn.

Nguyệt Thấm Lan hài lòng gật đầu, dặn dò:

- Có giác ngộ, không tệ, đêm nay đi thu dọn đồ đạc, ngày mai sẽ có người tới đón ngươi.

- Vâng!

Tiểu Hòa kích động gật đầu.

- Tiểu Hòa, ngươi thật sự suy nghĩ kỹ chưa?

Một công nhân chơi thân với cô ấy thấp giọng hỏi.

Tiểu Hòa nghiêm mặt nói:

- Ta đã nghĩ rất kỹ rồi, chỉ là đi một, hai năm mà thôi, ta sẽ nhanh chóng trở lại.

- Nhưng bên kia đều là người thú, ta sợ bọn hắn sẽ bắt nạt ngươi.

Công nhân kia lo lắng nói.

- Ngươi đừng sợ, ta đi theo bệ hạ, người thú sẽ không dám bắt nạt ta.

Tiểu Hòa trấn an bạn tốt.

- Được rồi, ngươi nói có lý.

Người công nhân kia gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan nghe bọn hắn nói chuyện với nhau, biểu cảm trên mặt cô bình tĩnh, lần này đến vương quốc Người Thú sẽ có binh sĩ theo, bảo đảm vấn đề an toàn.

- Lại thêm hai người nữa.

Cô ưu nhã lên tiếng.

Những người khác do dự, không ít người động lòng nhưng còn chưa quyết định được.

- Thư ký đại nhân, ta cũng muốn đi!

Địch Tư đột nhiên hô to, vẻ mặt cô ấy tràn đầy quyết tâm.

Nguyệt Thấm Lan bình tĩnh hỏi:

- Ngươi đã suy nghĩ kỹ rồi à?

- Vâng, ta đã quyết định rồi, vương quốc Người Thú chính là quê hương của ta, ta trở về đó hỗ trợ xây dựng là việc nên làm.

Địch Tư nghiêm mặt nói.

- Được rồi, trở về thu dọn đồ đạc đi, ngày mai sẽ có người đến đón ngươi.

Nguyệt Thấm Lan hài lòng gật đầu.

- Vâng!

Địch Tư gật đầu một cái, thể xác và tinh thần đều thả lỏng hơn rất nhiều.

Cô rất nhớ bạn bè ở cố hương, vừa vặn nhân cơ hội này trở về thăm bọn hắn, còn có thể thuyết phục người nhà dọn đến vương quốc Huyền Vũ, nơi đây mới là nơi tốt để định cư và dưỡng lão.

Nguyệt Thấm Lan ở tại Xưởng Dệt Vải nửa giờ, cuối cùng lại chọn thêm một nam thanh niên hai mươi bảy tuổi rồi mới xoay người rời đi Xưởng Dệt Vải.

Cô cần đến những nhà xưởng khác và mau chóng lựa chọn người thích hợp, như vậy thì ngày mai mới có thể xuất phát đúng giờ được.

Trước khi trời tối, Nguyệt Thấm Lan đã đến rất nhiều nhà xưởng như Xưởng Đồ Gốm, Xưởng Phân Bón, Xưởng Đóng Hộp, v.v… Dùng phương thức dụ lợi và tự nguyện để chọn ra đủ số người cần dùng.

……..

- Đông đông đông ~~~

Tiếng Chuông Huyền Vũ du dương vang lên khiến dân chúng trong Chủ Thành lần lượt thức dậy.

Trong cung điện ở khu Trung Ương, Mục Lương được các tiểu hầu gái hầu hạ mặc quần áo chỉnh tề, chuẩn bị đi đến nhà ăn thưởng thức bữa sáng.

- Cộp cộp cộp ~~~

Nguyệt Thấm Lan mặc sườn xám đẩy ra cửa thư phòng, bốn mắt nhìn nhau với anh.

- Chào buổi sáng.

Mục Lương mỉm cười chào hỏi.

- Buổi sáng tốt lành.

Nguyệt Thấm Lan thở ra một hơi, đứng chéo hai chân, dựa vào khung cửa nói:

- Người mà ngươi muốn ta đã lựa chọn xong cả rồi, phi thuyền vận chuyển cũng đã sẵn sàng, ngươi dự tính mấy giờ xuất phát?

- Mọi người đến đông đủ rồi à?

Mục Lương ngước mắt hỏi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Đã phái người đi đón rồi, tất cả đều tập hợp ở bãi đáp phi thuyền, chỉ cần xác định thời gian là có thể xuất phát.

Mục Lương liếc nhìn đồng hồ quả lắc trên tường, gật đầu nói:

- Vậy thì mười giờ cất cánh.

- Được, ta đi thông báo một chút.

Nguyệt Thấm Lan lên tiếng.

Cô xoay người gọi tiểu hầu gái đi liên lạc Mễ Á ở trên phi thuyền vận chuyển chuẩn bị sẵn sàng, đúng mười giờ sẽ cất cánh.

Mục Lương cất bước rời đi thư phòng, cô đi bên cạnh, hai người tới nhà ăn, Nguyệt Phi Nhan và những người khác đã ngồi xuống vị trí của mình.

- Mục Lương, chào buổi sáng ~~~

Hi Bối Kỳ và Nguyệt Phi Nhan lên tiếng chào hỏi.

- Chào buổi sáng.

Anh nhẹ gật đầu, ngồi ở chủ vị.

- Mục Lương, lúc nào xuất phát thế?

Mễ Nặc đưa chiếc đũa cho anh, trong đôi mắt màu xanh lam tràn đầy sự chờ mong.

- Mười giờ.

Mục Lương mỉm cười nói.

- Vậy thì sắp đến giờ rồi.

Khóe miệng của Mễ Nặc cong lên, tai thỏ trên đỉnh đầu vui thích đung đưa.

Ngải Lỵ Na trêu ghẹo nói:

- Mễ Nặc, trông ngươi có vẻ rất vui nha, có khi nào đi vương quốc Người Thú rồi không muốn trở về nữa không?

- Vậy không được, ta là người của vương quốc Huyền Vũ, phải trở về chứ!

Đôi mắt màu xanh lam của Mễ Nặc trừng lớn.

- Hì hì, ta trói ngươi bỏ lại vương quốc Người Thú, như vậy ngươi sẽ không về được.

Ngải Lỵ Na cười trêu chọc.

Mễ Nặc bĩu môi, ngây thơ nói:

- Mục Lương sẽ mang ta trở về.

- Ha ha ha ha ~~~

Mọi người cười vui vẻ, bữa sáng kết thúc trong tiếng cười đùa của các cô gái.

Bên ngoài cung điện, phi thuyền cỡ nhỏ đi đến bãi đáp đã được chuẩn bị xong xuôi.

- Mọi người nhớ về sớm nha!

Nguyệt Phi Nhan vẫy tay, nhìn theo nhóm Mục Lương và cô gái tai thỏ bước lên phi thuyền.

- Ta biết rồi.

Mễ Nặc mềm mại đáp lại.

Trong ánh mắt của các cô gái, phi thuyền vận chuyển cất cánh rời đi Trung Ương, hướng về phía bãi đáp Chủ Thành, khi đến nơi đã gần mười giờ.

Khi nó đáp xuống vị trí được chỉ định, bên cạnh chính là phi thuyền cỡ lớn sắp bay đến vương quốc Người Thú.

- Cộp cộp cộp ~~~

Mục Lương và những người khác xuống thuyền, được hộ vệ Trung Ương vây quanh, đi tới phi thuyền vận chuyển cỡ lớn ở phía đối diện.

Bên ngoài phi thuyền vận chuyển, Tiểu Hòa, Địch Tư và các công nhân đều có mặt đông đủ, thấy đám người Mục Lương đi tới, vội vã cung kính hành lễ, hô to:

- Bệ hạ vạn an.

- Đứng lên đi.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

Đám người nghe vậy đều đứng thẳng lưng, nhìn Mục Lương với ánh mắt tôn sùng.

Anh nhàn nhạt hỏi:

- Người đến đông đủ rồi chứ?

- Hồi bệ hạ, đã đến đủ rồi.

Mễ Á đi ra từ phía sau đoàn người, giơ tay nghiêm chào.

- Vậy lên thuyền thôi, chuẩn bị xuất phát.

Mục Lương bình thản ra lệnh.

- Vâng.

Mễ Á lại nghiêm chào lần nữa, mang người sắp xếp các công nhân đi lên thuyền.

- Cộp cộp cộp ~~~

Mục Lương, Ly Nguyệt và những người khác đi lên phi thuyền từ một cánh cửa khác, tới gian phòng dành riêng cho bọn họ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận