Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3328: Dường như không phải một chuyện xấu. (length: 7455)

"Quyển 1"
Trong cung điện, bên trong thư phòng.
Mục Lương cầm bút trên giấy vẽ vời cái gì đó.
"Cộc cộc cộc ~~~"
Cửa thư phòng bị gõ, giọng Nguyệt Thấm Lam vang lên: "Mục Lương, ta vào nhé."
"Vào đi."
Mục Lương thuận miệng đáp lời.
"Cọt kẹt ~~~"
Nguyệt Thấm Lam đẩy cửa bước vào, trong lòng còn ôm một chồng văn kiện từ cục quản lý mang về. Mục Lương ngước mắt nhìn thoáng qua, tay cầm bút khựng lại một chút, hỏi: "Đều là cho ta hết sao?"
Nguyệt Thấm Lam khẽ cười, nhã nhặn nói: "Đương nhiên rồi, những cái ta có thể xử lý đã xử lý hết, còn lại đều cần ngươi phê duyệt."
"Được thôi."
Mục Lương lắc đầu, giấc mơ làm ông chủ thảnh thơi cũng không biết khi nào mới thực hiện được.
Hắn nhận lấy văn kiện lật xem, từng tập từng tập xem rất nhanh, thường xuyên đặt bút viết lên văn kiện.
"Vừa nãy ngươi đang làm gì đấy?"
Nguyệt Thấm Lam tiện miệng hỏi.
Mục Lương thuận miệng giải thích: "Vẽ bản thiết kế vũ khí diệt thần thế hệ thứ hai."
"Vẽ xong rồi hả?"
Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lam sáng lên.
Nàng đã biết sự lợi hại của vũ khí diệt thần, cái thứ vũ khí có thể giết chết cả cường giả cấp Đế, chỉ cần vũ khí diệt thần nhiều, dù có nhiều cường giả cấp Đế hơn nữa cũng không có gì đáng sợ.
Vương quốc Huyền Vũ sẽ an toàn.
"Còn chưa."
Mục Lương lắc đầu.
Theo ý nghĩ của hắn, vũ khí diệt thần thế hệ thứ hai được sửa đổi dựa trên vũ khí diệt thần thế hệ thứ nhất, chỉ là phương pháp luyện chế dự định áp dụng theo phương thức luyện chế Đế khí. Nguyệt Thấm Lam thoải mái nói: "Cũng phải thôi, dù sao đó cũng là vũ khí có thể đe dọa được cường giả cấp Đế, làm sao có thể dễ dàng thiết kế ra được như vậy chứ."
"Cũng sắp rồi, sẽ không lâu đâu."
Mục Lương tự tin cười.
"Ừ ừ."
Nguyệt Thấm Lam khẽ cười duyên dáng.
Mục Lương tiếp tục phê duyệt văn kiện, hỏi: "Ly Nguyệt và Dĩnh Nhi đâu, đang làm gì thế?"
Nguyệt Thấm Lam trong trẻo đáp: "Ly Nguyệt và Dĩnh Nhi còn đang ngủ."
"Dĩnh Nhi còn nhỏ, ngủ thêm chút cũng không sao."
Mục Lương nói với giọng dịu dàng.
"Ta cũng nghĩ như vậy."
Nguyệt Thấm Lam khẽ gật đầu.
Nàng nghĩ đến điều gì, lại hỏi: "Hai ngày nữa Dĩnh Nhi đầy tháng, tiệc đầy tháng có tổ chức như mọi lần không?"
Ánh mắt Mục Lương chợt lóe, mới đó mà con gái bé bỏng đã sắp tròn một tháng, trong lòng cảm thán thời gian trôi nhanh.
Hắn thản nhiên nói: "Được thôi, cứ theo ý nàng làm đi."
Mục Cảnh Lam và Mục Mạn Tiên đều đã tổ chức tiệc đầy tháng, Mục Dĩnh Lưu Ly đương nhiên cũng cần được tổ chức, tất cả đều phải công bằng như nhau.
"Được, giao cho ta nhé."
Nguyệt Thấm Lam duyên dáng gật đầu.
"Hống ~~~"
Đột nhiên, tiếng hú của Huyền Giáp vang vọng cả trời.
Mục Lương mắt sáng lên, đứng dậy nói: "Tiểu Huyền Vũ tiến hóa xong rồi."
"Vậy à, mau dẫn ta đi xem."
Nguyệt Thấm Lam vui vẻ nói.
"Đi."
Mục Lương không nhiều lời, kéo tay người phụ nữ tao nhã biến mất tại chỗ.
Hai người khi xuất hiện lại thì đã ở trên đầu Huyền Giáp quy.
Huyền Giáp quy tiến hóa thành công vẫn giữ nguyên hình thể, ngoại hình không thay đổi nhiều, chỉ là khí tức tỏa ra khiến Nguyệt Thấm Lam kinh hãi không thôi.
Mục Lương đi tới trước đôi mắt to lớn của Huyền Giáp quy, con ngươi màu xanh lục có ánh sáng trí tuệ, khẽ gầm lên một tiếng tỏ vẻ vui mừng khi gặp chủ nhân.
Bây giờ, nó không cần dựa vào điểm tiến hóa mà vẫn có thể dựa vào việc hấp thụ năng lượng trời đất để trở nên mạnh hơn, chỉ là so với tốc độ tăng tiến bằng điểm tiến hóa, thì một cái nhanh như tên lửa, một cái như ốc sên.
Chỉ dựa vào việc hấp thụ năng lượng tinh túy khởi nguyên trời đất, Huyền Giáp quy e là phải mất vài vạn năm mới có thể mạnh lên một phần mười.
"Ngoan, vất vả rồi."
Mục Lương giơ tay lên xoa xoa đầu Huyền Giáp quy, cũng cho nó một ngàn vạn điểm tiến hóa.
"Hống ~~~"
Huyền Giáp quy gầm lên một tiếng, tiêu hóa điểm tiến hóa vừa nhận được.
Nguyệt Thấm Lam cảm thán: "Lớn thế này rồi, không thể gọi Tiểu Huyền Vũ nữa."
Mục Lương cười lắc đầu, cảm thán nói: "Nó có lớn đến đâu cũng là Tiểu Huyền Vũ của ta."
Hắn giống như cha của Huyền Giáp quy, hồi tưởng lại lúc mới bắt đầu thuần hóa nó, hình thể chỉ bằng bàn tay, còn bây giờ thân thể của nó to lớn như lục địa. Nếu nó muốn, hình thể có thể to lớn hơn bây giờ gấp trăm lần, chỉ có điều làm như vậy sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho những chủng tộc khác trên tinh cầu khởi nguyên. Nguyệt Thấm Lam lặng lẽ nắm lấy tay nam nhân, nàng đã chứng kiến sự phát triển của vương quốc Huyền Vũ, và cũng tham gia vào quá trình trưởng thành của Huyền Giáp quy.
"Đi thôi, về thôi."
Mục Lương bóp nhẹ tay nữ nhân dịu dàng nói.
"Được."
Nguyệt Thấm Lam đáp một tiếng, bị nam nhân nắm tay biến mất tại chỗ.
Hai người vừa trở lại cao nguyên, đã thấy Nguyệt Hi và Huyết Cô tìm đến.
Nguyệt Thấm Lam thấy thế liền nói: "Mọi người nói chuyện đi, ta đi bận đây."
Mục Lương gật đầu, nhìn về phía Nguyệt Hi và Huyết Cô nói: "Đi thư phòng nhé."
"Được."
Nguyệt Hi thần tình nghiêm túc đáp.
Ba người đi vào thư phòng, Mục Lương còn chưa kịp ngồi xuống thì Huyết Cô đã vội nói: "Bí cảnh khởi nguyên sắp mở rồi, ngươi biết không?"
"Khi nào?"
Mục Lương lộ vẻ ngạc nhiên.
Nguyệt Hi vẻ mặt nghiêm túc nói: "Nhanh thì một năm, chậm thì năm năm."
Mục Lương hơi nhíu mày, đối với một số người thì một năm không nhanh cũng không chậm.
"Các ngươi làm sao chắc chắn trong vòng năm năm bí cảnh khởi nguyên nhất định sẽ mở ra?"
Hắn hỏi thẳng.
Huyết Cô nói một cách chân thành: "Hắc Đế nói."
"Hắc Đế, người đã thành đế ở Hắc Ngọc thành kia sao?"
Mục Lương cảm thấy hứng thú nói.
Huyết Cô gật đầu nói: "Đúng, hắn thành đế là từ bí cảnh khởi nguyên, cho nên trời sinh có thể cảm ứng được sự biến đổi của bí cảnh khởi nguyên."
Mục Lương như có điều suy nghĩ gật đầu, nói: "Nếu như hắn nói dối thì sao?"
Huyết Cô giải thích: "Sẽ không, chuyện này đối với hắn cũng không có lợi gì, huống chi bí cảnh khởi nguyên nếu mở ra, tất cả người có Nguyên Sơ Chi Thạch đều sẽ biết, hắn nói dối cũng vô dụng thôi."
Mục Lương trầm tư một lát cũng cảm thấy đúng, ngước mắt nói: "Bí cảnh khởi nguyên sắp mở ra, các ngươi tới nói với ta những điều này, là muốn làm gì?"
"Ngươi sẽ đi bí cảnh khởi nguyên, đúng không?"
Huyết Cô trực tiếp hỏi.
"Ai biết được."
Mục Lương cười trừ.
Nguyệt Hi chắc chắn nói: "Ngươi sẽ đi."
Mục Lương không phản bác, thản nhiên nói: "Các ngươi muốn ta mang các ngươi đi bí cảnh khởi nguyên?"
"Đúng vậy."
Huyết Cô thần tình nghiêm túc gật đầu.
Nguyệt Hi tiếp lời: "Ngươi đã trở thành cường giả cấp Vực Chủ, cơ duyên ở bí cảnh khởi nguyên có lẽ không có tác dụng lớn đối với ngươi, nhưng đối với chúng ta thì lại có tác dụng rất lớn."
"Sau đó thì sao?"
Mục Lương thản nhiên nói.
Huyết Cô ngẩng đầu lên nói từng chữ: "Nếu như ngươi có thể giúp chúng ta đoạt được cơ duyên cấp Đế ở trên kia, ta nguyện ý vĩnh viễn đi theo ngươi."
"Ta cũng vậy."
Nguyệt Hi ra sức gật đầu.
Huyết Cô đã từng đi qua nơi xa xôi trong vũ trụ, thấy qua các cổ tinh thần bí, mới biết mình nhỏ bé thế nào, cấp Đế ở đó cũng không thể làm càn, nên cấp thiết muốn trở nên mạnh mẽ.
Nguyệt Hi và Huyết Cô còn muốn nói thêm gì đó, nhưng khi đối diện với ánh mắt lạnh nhạt của nam nhân, đành im lặng khó chịu.
Ps: «1 chương»: Đang viết chương 2.
Bạn cần đăng nhập để bình luận