Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 532: Người Ốc Đảo Đến

Tứ trưởng lão liếc nhìn Đại trưởng lão, thấy hắn rũ mắt không nói gì.
Hắn bĩu môi, nhìn về phía Tam trưởng lão:
- Bối Nhĩ Liên, thành Huyền Vũ kia có gì mà phải sợ chứ?
- Phanh!
Tam trưởng lão giơ tay vỗ lên bàn gỗ.
Trên mặt cô tràn đầy nghiêm túc, cảnh cáo nói:
- Mục Lương kia có thực lực cấp 8, Man Thú Hoang Cổ cũng là cấp 8, trong thành còn có rất nhiều hung thú cấp 7, chỉ dựa vào những thứ này thôi thì Ốc Đảo chúng ta đã trêu chọc không nổi rồi.
Tứ trưởng lão lùi lại hai bước, sắc mặt của hắn âm tình bất định.
- Cái kia... Bốn vị trưởng lão, hiện tại Man Thú Hoang Cổ chở thành Huyền Vũ đã biến lớn gấp mười lần rồi.
Lan Đế nhỏ giọng nói một câu.
Giọng của cô không lớn, nhưng lại thành công khiến cho tất cả những người có mặt ở đây ngừng thở.
- Ngươi nói cái gì?
Đại trưởng lão lên tiếng hỏi, âm thanh của lão khàn khàn.
- Hình thể của Man Thú Hoang Cổ đã biến lớn gấp mười lần.
Lan Đế lặp lại lần nữa.
- Hình thể biến lớn... Chẳng lẽ là lên cấp?
Thần sắc của Đại trưởng lão trở nên ngưng trọng, nếp nhăn nơi khóe mắt hình như lại nhiều hơn.
Bối Nhĩ Liên tưởng tượng tới dáng vẻ Rùa Đen biến lớn gấp mười lần, không khỏi cảm thấy hãi hùng khiếp vía.
- Nếu đó là sự thật, như vậy cũng không phải không thể nào.
Nhị trưởng lão ít khi lên tiếng mở miệng, giọng điệu của lão ngưng trọng và nghiêm túc.
- Ngươi chớ đoán mò, chúng ta đi nhìn.
Bối Nhĩ Liên đứng lên, thần sắc ngưng trọng bước ra ngoài.
Nhị trưởng lão và Tứ trưởng lão liếc nhau, đứng dậy đi theo.
Bốn vị trưởng lão lần lượt rời đi, trong phòng chỉ còn lại Lan Đế và Lỵ Lỵ.
- Đi thôi, chúng ta cũng ra ngoài nhìn một chút.
Lan Đế nhìn về phía cô gái tóc xanh sẫm.
Lỵ Lỵ lấy lại tinh thần, kinh ngạc hỏi:
- Con Man Thú Hoang Cổ kia thật sự biến lớn gấp mười lần?
- Đương nhiên rồi, ta lừa các ngươi để làm gì?
Lan Đế trợn trắng mắt, quay đầu đuổi theo bốn vị trưởng lão.
Đám người bước ra Nhà Chính, đi về phía biên giới Ốc Đảo.
Cót két...
Sàn gỗ phát ra những tiếng cót két khiến Bối Nhĩ Liên phân tâm, cô đột nhiên nhớ tới hoàn cảnh thoải mái ở thành Huyền Vũ.
- Các trưởng lão đến, mau hành lễ.
- Gặp qua bốn vị trưởng lão!
Tầng một Ốc Đảo, các cư dân đang sửa chữa phòng ốc, sàn nhà, tường thành đều ngừng tay lại, cung kính khom lưng hành lễ.
Không có ai đáp lại bọn hắn, các trưởng lão đi tới tường thành bằng gỗ, cúi đầu nhìn mặt đất.
Từ chỗ cao nhìn xuống, ở tại đường chân trời, Rùa Đen vẫn còn đang bước tới trước, những nơi nó đi qua đều biến thành bình địa.
- Đó chính là Man Thú Hoang Cổ chở thành Huyền Vũ?
Đôi mắt màu xám của Tứ trưởng lão trừng to, hắn thật sự bị giật mình.
- Đúng vậy.
Lan Đế nhỏ giọng đáp.
Thần sắc của Đại trưởng lão càng ngày càng nghiêm túc, lão nói với giọng khàn khàn:
- Không được phát sinh xung đột với thành Huyền Vũ.
Da mặt của Tứ trưởng lão co giật, câu này chắc chắn là nói cho hắn nghe.
- Con Man Thú Hoang Cổ lớn như vậy, rất có thể là cấp 9.
Nhị trưởng lão lên tiếng, âm thanh khô khốc, trong lòng sinh ra cảm giác bất lực.
Người có thể khống chế Man Thú Hoang Cổ cấp 9 sẽ có thực lực kinh khủng tới mức nào?
- Tới gần một chút.
Bối Nhĩ Liên ngẩng đầu, khí thế cấp 7 tản mát ra ngoài.
Hai tròng mắt của cô phát ra ánh sáng xanh, nguyên tố gió bao quanh cơ thể cô.
Tam trưởng lão vận dụng năng lực, dẫn động gió to thổi ‘Ốc Đảo ’, đẩy tòa thành bằng gỗ tới gần Man Thú Hoang Cổ.
Ốc Đảo chậm rãi tới gần Rùa Đen.
Nửa giờ sau, nó thành công đến gần thành Huyền Vũ.
Đại trưởng lão nhìn xuống Rùa Đen đang di chuyển dưới chân mình, trầm giọng hỏi:
- Chúng ta làm thế nào để vào thành?
Tứ trưởng lão thấp giọng nói:
- Ta có thể đánh vỡ bức tường này không?
- Ngươi có thể thử xem.
Bối Nhĩ Liên liếc hắn một cái.
Tứ trưởng lão đen mặt, giơ tay vò mái tóc màu xám của mình.
Hắn không phải là đồ ngốc, nếu thật sự ra tay đánh vỡ bức tường này, sợ là sẽ bị thành chủ thành Huyền Vũ đánh chết tại chỗ.
- Muốn vào thành thì phải đi qua Sơn Hải Quan.
Bối Nhĩ Liên nhìn về phía bức tường lưu ly lớn gấp mười, không có cách nào để Ốc Đảo trực tiếp đi vào.
Lan Đế chớp đôi mắt màu hổ phách, hỏi:
- Bốn vị trưởng lão, cần ta đi xuống giao tiếp không?
- Đi thôi, chú ý an toàn.
Bối Nhĩ Liên lộ ra ánh mắt tán dương.
- Tốt.
Lan Đế mừng thầm trong lòng.
Cô biểu hiện tích cực như vậy đơn giản vì muốn tranh thủ cơ hội lưu lại thành Huyền Vũ làm liên lạc viên.
Lan Đế cất bước nhảy xuống tường thành, ba giây sau hóa thành phi ưng vỗ cánh bay về phía Sơn Hải Quan.
Bên trên Sơn Hải Quan.
Thành Phòng Quân canh gác ngẩng đầu lên, vẫn luôn nhìn lên bầu trời.
- Nhìn cái gì đấy?
Vệ Cảnh nhíu mày đi tới.
- Đội trưởng, đám mây kia có chút kỳ quái, nó vẫn luôn đi theo chúng ta.
Thành Phòng Quân giơ tay chỉ về phía không trung, nơi đó có đám mây màu đen vẫn luôn bay theo Tiểu Huyền Vũ.
Vệ Cảnh nghe vậy nhíu mày lấy ống nhòm nhìn về phía không trung, nhìn một lúc, quả thật có đám mây đen đang đi theo bọn họ.
Đám mây kỳ quái kia không giống những đám mây xung quanh, hướng di chuyển cũng ngược lại.
- Cảnh giới.
Vệ Cảnh nghiêm túc nói.
- Rõ!
Thành Phòng Quân nhận mệnh lệnh, cất giọng hô to:
- Cảnh giới!
- Xảy ra chuyện gì?
Hồ Tiên uốn éo đi lên Sơn Hải Quan, đứng trên tường thành rộng rãi.
Phía sau cô là cô gái tai mèo, hai người tới đón những vị khách từ Ốc Đảo.
- Đại nhân Hồ Tiên.
Vệ Cảnh giơ tay chào hỏi, nghiêm túc báo cáo:
- Chúng ta phát hiện có một đám mây kỳ quái vẫn luôn đi theo chúng ta.
- Đám mây kỳ quái?
Hồ Tiên nhấc mí mắt lên, đôi mắt màu đỏ rực nhìn lên không trung.
Mễ Á lộ ra vẻ mặt cổ quái, đôi mắt đỏ nhìn đám mây đen trên bầu trời.
Hình như đám mây kỳ quái kia là lá chắn ảo ảnh của Ốc Đảo thì phải?
Lúc này, Thành Phòng Quân vẫn luôn lưu ý bầu trời hồi báo tình huống:
- Đội trưởng, có thứ gì đó ở bên trong mây đen bay ra.
Vệ Cảnh nghe vậy lại ngẩng đầu lên, dùng ống nhòm cẩn thận quan sát, thấy có một con phi ưng do Lan Đế hoá thân tiến vào tầm mắt của hắn.
- A, là con mãnh thú kia.
Vệ Cảnh đặt ống nhòm xuống, quay đầu nhìn về phía cô gái tai mèo.
Mễ Á thanh lãnh nói:
- Đó là đồng bạn của ta, đám mây đen trên trời kia chính là Ốc Đảo.
- Mây đen chính là Ốc Đảo?
Ánh mắt của Hồ Tiên lấp lóe.
- Đó là lá chắn ảo ảnh, là năng lực của Nhị trưởng lão.
Mễ Á nhẹ giọng giải thích một câu, nhưng không có nói tỉ mỉ.
- Mễ Á!
Trên không, Lan Đế nhìn thấy cô gái tai mèo đứng trên tường thành.
Vệ Cảnh vẫn nghiêm túc quan sát, không có buông lỏng cảnh giác.
Lần này, Lan Đế thuận lợi hạ cánh xuống tường thành, đôi cánh khép lại bao trùm cơ thể, sau đó hai cánh biến thành hai tay, khôi phục thành hình người.
Cô chớp đôi mắt màu hổ phách, mỉm cười chào hỏi:
- Hồ Tiên các hạ.
Hồ Tiên gật đầu, quyến rũ hỏi:
- Những người khác đâu rồi?
- Bọn họ đang ở phía trên.
Lan Đế chỉ lên bầu trời, hồn nhiên nói:
- Ta tới đây để chào hỏi trước, tránh xảy ra xung đột.
- Vậy mau gọi bọn hắn xuống đây đi.
Hồ Tiên ngáp một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận