Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2304: Phần Thi Xuất Sắc! Hạng Nhất, Lưu Tâm!

Ngưu Đại ngước mắt nhìn về phía Mục Lương, hưng phấn nói:

- Huyền Vũ bệ hạ, ngài xem thấy thế nào?

Mục Lương chậm rãi nói:

- Chẳng qua là loại thép bình thường nhất thôi, còn cần gia tăng kỹ thuật.

Chính là bách luyện thành cương, đây chỉ là bước đầu tiên mà thôi.

- Vâng, chúng ta sẽ tiếp tục cố gắng.

Ngưu Đại gật đầu thật mạnh.

Mục Lương bình thản nói:

- Ừm, đã có thương nhân đặt hàng, hiện tại cho các ngươi năm ngày để chế tạo ra năm mươi khối tinh cương như vậy.

- Thật sao?

Huyền Điểu và Ngưu Đại đồng thời lên tiếng, hai mắt sáng ngời.

Mục Lương nhàn nhạt nói:

- Đương nhiên, nếu như tinh cương không hợp cách thì giao dịch này sẽ bị xoá bỏ.

- Xin Huyền Vũ bệ hạ yên tâm, nhất định sẽ hợp cách.

Ngưu Đại hưng phấn hô to.

Đây là đơn đặt hàng đầu tiên của Xưởng Sắt Thép, hắn tuyệt đối không thể để khoản giao dịch này bị xoá bỏ.

- Hy vọng là vậy đi.

Khóe môi của Mục Lương hơi nhếch lên.

…….

Chủ Thành, vương quốc Huyền Vũ.

Bên trong hội quán thể dục, đại hội thể dục thể thao vẫn đang tiến hành vòng thi tuyển.

Giọng nói rõ ràng của nam dẫn chương trình truyền khắp sân vận động:

- Kế tiếp sẽ tiến hành thi đấu nhảy cầu bệ năm mét nữ.

Trên ghế trọng tài, Nguyệt Thấm Lan cầm lấy danh sách tuyển thủ dự thi trước mặt rồi nhìn lướt qua, ánh mắt rơi vào cái tên đầu tiên, có chút kinh ngạc hỏi:

- Lưu Tâm là người ra trận đầu tiên cho hạng mục nhảy cầu bệ?

Nữ trọng tài kinh ngạc thốt lên:

- A, Lưu Tâm cũng báo danh tham gia thi đấu nhảy cầu bệ sao?

- Đúng thật rồi, chẳng lẽ cô ấy không mệt mỏi sao?

Nam trọng tài ngạc nhiên hỏi.

Nữ trọng tài trợn trắng mắt, thanh thúy nói:

- Làm sao không mệt được chứ, nếu ngươi nhảy giống như cô ấy thì chắc chắn chỉ muốn nằm một chỗ nghỉ ngơi thôi.

- Nói cũng đúng ha.

Nam trọng tài gãi đầu.

Nguyệt Thấm Lan liếc hai người một cái, nhắc nhở:

- An tĩnh đi, sắp bắt đầu thi đấu rồi.

- Vâng.

Lúc này, hai vị trọng tài mới an tĩnh lại.

- Cộp cộp cộp ~~~

Khi Lưu Tâm đi lên cầu nhảy năm mét, toàn bộ khán giả có mặt tại hiện trường đều kinh ngạc ồ lên, không ai nghĩ cô gái tóc cam đất còn tham gia thi đấu nhảy cầu bệ năm mét.

Nguyệt Phi Nhan thanh thúy nói:

- Lưu Tâm lên đài rồi kìa!

Hi Bối Kỳ có chút lo lắng nói:

- Không biết cô ấy nhảy cầu bệ có lợi hại như lúc nhảy cầu ván hay không?!

- Chờ một hồi sẽ biết thôi.

Nguyệt Phi Nhan hơi ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú vào thiếu nữ đứng ở trên cầu nhảy năm mét.

Lưu Tâm chậm rãi thở ra một hơi, cất bước đi tới mép cầu nhảy, giơ hai tay và điều chỉnh nhịp hô hấp.

Nhảy cầu bệ và nhảy cầu ván có quy tắc thi đấu giống nhau, đều là năm người một tổ, thay phiên nhau nhảy ba lần, cuối cùng xếp hạng dựa vào tổng điểm của ba lần nhảy.

Lưu Tâm nhắm mắt lại, lúc mở mắt lập tức quyết đoán bật nhảy, sau đó nhanh chóng ôm đầu gối xoay tròn hai vòng trên không trung, tiếp theo lại bung người chui vào trong nước.

- Rào rào ~~~

Thiếu nữ lao thẳng vào chỗ sâu trong bể bơi, vội vã khống chế thân hình bơi về phía cạnh bể bơi.

Ở khu vực ghế trọng tài, các trọng tài không khỏi lên tiếng khen ngợi.

Nữ trọng tài cảm thán nói:

- Xinh đẹp, mặc dù cú nhảy này bọt nước còn nhiều một chút, nhưng cầm chín điểm là hoàn toàn không thành vấn đề.

- Ta cho chín điểm rưỡi.

Nam trọng tài nghiêm túc nói.

- Ừm, chín điểm rưỡi.

Nguyệt Thấm Lan cầm bút lên viết điểm.

Sau khi xác định, người dẫn chương trình mới thông báo điểm số cho khán giả toàn trường.

- Lưu Tâm lần nhảy đầu tiên, chín điểm, chín điểm rưỡi, chín điểm rưỡi.

- Thật là lợi hại.

Khán giả thán phục.

- Đúng vậy, ta thả cái rắm còn lớn hơn bọt nước vừa rồi.

Lần nhảy cầu đầu tiên của Lưu Tâm khiến cho các tuyển thủ phía sau đều khẩn trương, áp lực trên vai gia tăng gấp bội.

Không biết có phải là chịu ảnh hưởng của cô gái tóc cam đất hay không, vị tuyển thủ thứ hai khi nhảy cầu xuất hiện sai lầm cực lớn, còn chưa làm xong động tác đã rơi xuống bể bơi, bọt nước văng cao hơn một mét.

- Ba điểm, ba điểm, ba điểm rưỡi.

Nam dẫn chương trình báo ra điểm số cuối cùng.

Thi đấu vẫn còn đang tiếp tục, sau mười lăm phút, lại đến lượt Lưu Tâm lên đài lần nữa, lần này là nhảy cầu đưa lưng về phía bể bơi.

- Rào rào ~~~

Thiếu nữ nhảy lên, cơ thể xoay tròn hai vòng trên không trung rồi hoàn mỹ rơi xuống.

- Chín điểm rưỡi, chín điểm rưỡi, mười điểm.

Nam dẫn chương trình phụ trách báo điểm số không giấu được sự thán phục trong giọng nói của mình.

Ánh mắt của Nguyệt Phi Nhan lấp lóe, hưng phấn nói:

- Hai lần nhảy đã cao điểm như vậy rồi, nếu Lưu Tâm không phạm sai lầm ở lần nhảy thứ ba thì cô ấy chắn chắc sẽ được hạng nhất!

Hi Bối Kỳ gật đầu nhận đồng:

- Vậy thì phải xem cô ấy có phát huy ổn định trong lần nhảy thứ ba này hay không.

- Lỡ như có người nhảy tốt hơn cô ấy thì sao?

Ny Cát Sa quay đầu hỏi.

- …Chắc sẽ không có chuyện này đâu, đúng không?

Nguyệt Phi Nhan lẩm bẩm với giọng điệu không xác định.

Ngôn Băng bình tĩnh nói:

- Chí ít thì tuyển thủ tổ thứ nhất đều không mạnh bằng cô ấy.

Nguyệt Phi Nhan ngây thơ nói:

- Ừ, ngươi nói không sai.

Không bao lâu, Lưu Tâm lại lên đài lần nữa, đây là lần nhảy cuối cùng của mình.

Khi cô gái tóc cam đất đứng lên cầu nhảy năm mét, toàn trường đều an tĩnh lại, rất sợ ảnh hưởng đến thiếu nữ.

- Phù ~~~

Lưu Tâm thở ra một hơi, cơ thể bật nhảy lên thật cao, hoàn thành bộ động tác trên không trung một cách hoàn mỹ, cuối cùng rơi xuống bể bơi, gần như không hề xuất hiện bọt nước.

Người dẫn chương trình hô lớn:

- Mười điểm, mười điểm, mười điểm!

Khán giả có mặt ở hiện trường lập tức vỗ tay hoan hô, thán phục thiếu nữ lại bắt được điểm tối đa lần nữa.

- Cô ấy quá lợi hại.

Các tuyển thủ dự thi còn lại đều bị đả kích.

- Hừ, ta nhất định sẽ mạnh hơn cô ấy.

Một nữ tuyển thủ vươn tay nắm chặt thành quyền.

Một tuyển thủ khác nổi giận nói:

- Thôi đi, Lưu Tâm vừa mới tham gia nhảy cầu ván, dưới tình huống thể lực tiêu hao lớn mà còn có thể nhảy ra thành tích như vậy, ngươi không so được đâu.

Lời nói của cô khiến cho không ít người ngậm miệng lại, mặc dù không nguyện ý thừa nhận nhưng sự thật chính là như vậy.

Sau hai giờ, thi đấu nhảy cầu bệ năm mét nữ kết thúc.

Nam dẫn chương trình cầm lấy bảng điểm thống kê, hắng giọng một cái rồi cất tiếng:

- Hạng nhất, Lưu Tâm, tổng điểm là 87.

- Hạng nhì, Dạ Khả, tổng điểm là 81.

- Hạng ba....

Hắn đọc tên hai mươi tuyển thủ đứng đầu, những người này sẽ tham gia vòng thi đấu chính thức ở nửa tháng sau, những người còn lại đều bị đào thải.

Dạ Khả vỗ tay một cái, cảm thán nói:

- Ai~ Thua dưới tay Lưu Tâm, ta tâm phục khẩu phục.

- Đúng vậy, cô ấy thật mạnh.

- Làm thế nào ta mới có thể trở nên lợi hại giống như cô ấy?

- Một tháng nay, cô ấy không ngủ không nghỉ để luyện tập, mỗi ngày có ít nhất tám giờ là luyện nhảy cầu, nếu đổi thành ta thì hoàn toàn không làm được.

Sự nỗ lực của Lưu Tâm khiến rất nhiều người thua tâm phục khẩu phục.

Bạn cần đăng nhập để bình luận