Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2657: Linh Khí Hình Người Đời Thứ Ba

Nửa giờ sau, Vệ Ấu Lan tiến vào Khu Vực Trung Ương, quen cửa quen nẻo đi tới Ngục Giam.

Sau khi hộ vệ Trung Ương trông coi Ngục Giam kiểm tra thân phận và văn kiện thủ tục xong xuôi thì mới thả thiếu nữ đi vào.

- Cộp cộp cộp ~~

Cô tìm được giám ngục và nói ra ý đồ đến đây, sau đó đưa ra các loại văn kiện, giám ngục mới dẫn đường cho cô.

Trong phòng giam, Dao Tây ôm chân co ro ngồi dựa vào tường, lão giả và người hầu cũng là như vậy.

Trên người bọn họ mang theo gông cùm Thép Tím, không có ai vượt ngục thì bọn họ không ra được.

- Cộp cộp ~~~

Có tiếng bước chân truyền đến, giám ngục dừng lại bên ngoài cửa phòng giam, lấy chìa khóa mở cửa lao làm cho Vệ Ấu Lan có thể đi vào.

- Cót két ~~

Tiếng cửa mở làm cho đám người Dao Tây lên tinh thần, dồn dập ngước mắt nhìn lại.

Thấy Vệ Ấu Lan tiến vào, trong lòng cả ba vừa nghi ngờ vừa sợ hãi.

Thiếu nữ đã đọc chuyện xảy ra trên văn kiện, trong lòng nắm chắc việc phán định tội ác đối với ba người.

Vệ Ấu Lan run run văn kiện trong tay, lạnh nhạt nói:

- Lưu Nhị, sau đây ta sẽ tiến hành định ra hành vi phạm tội của ngươi.

Người hầu tên là Lưu Nhị, hắn vừa nghe tội danh của mình vừa khẩn trương nhìn về phía thiếu nữ, mấy lần mở miệng muốn thanh minh cho bản thân, nhưng đến cuối cùng vẫn là từ bỏ ý niệm này.

Cô lạnh nhạt hỏi:

- Ngươi có vấn đề gì đối với lời nói của ta không?

- Có, có thể không ngồi tù không?

Lưu Nhị sốt ruột hỏi.

- Không thể.

Vệ Ấu Lan hờ hững đáp.

- ...

Lưu Nhị hết chỗ nói rồi, nếu không thể, vậy còn bảo hắn hỏi cái gì?

Dao Tây nghe xong toàn bộ hành trình, cơ thể đều run rẩy, nữ nhân này tới đây để hỏi tội sao?

Vệ Ấu Lan nhìn về phía Dao Tây, ánh mắt càng lạnh hơn:

- Dao Tây, ngươi ra lệnh Lưu Nhị công kích dân chúng vô tội, còn tự mình ra tay đánh người, khiến cho Khắc Lai Mạn nứt xương đầu gối....

Lời nói của Vệ Ấu Lan giống như một con dao nhọn ghim vào trong người Dao Tây, làm vẻ mặt của cô ta trắng bệch như tờ giấy.

Vệ Ấu Lan lạnh giọng hỏi:

- Ngươi phạm vào tội cố ý gây tổn thương, tội vũ nhục, tội gây hấn và nhiều tội danh khác, ngươi có nghi vấn gì về lời nói của ta không?

- Không có, ta không có.

Dao Tây hốt hoảng nói.

- Rất tốt, không có là được rồi.

Vệ Ấu Lan hài lòng gật đầu.

Dao Tây sửng sốt một chút, sau đó mới phản ứng lại, vội vàng giải thích:

- A a, ý của ta là ta không có phạm những tội này, không phải là nói không có nghi vấn.

Vệ Ấu Lan hờ hững đáp:

- Câm miệng, ngươi có nghi vấn thì cũng câm miệng lại cho ta, những hành vi phạm tội của ngươi mà ta đọc vừa rồi đều đã được quần chúng xác định, ngươi không vô tội.

- Không thể nào…

Dao Tây lắc đầu liên tục, đôi môi run rẩy.

Vệ Ấu Lan không để ý ánh mắt lên án của đối phương, cô lại nhìn về phía lão giả, cũng tuyên đọc tội của hắn.

- Ta sẽ bị nhốt trong bao lâu?

Lão giả vội vàng hỏi.

Vệ Ấu Lan thu hồi văn kiện, bình tĩnh nói:

- Ngày mai sẽ mở phiên toà xét xử, chính thức tuyên án tội của các ngươi, đến lúc đó các ngươi sẽ biết mình phải bị nhốt trong bao lâu.

Cô không ở lại lâu trong trong phòng giam, sau khi thẩm tra đối chiếu hết hành vi phạm tội thì nhanh chóng xoay người rời đi.

- Cọt kẹt ~~~

Cánh cửa Ngục Giam chậm rãi đóng lại, lưu lại đám người Lưu Nhị rơi vào khủng hoảng một lần nữa.



Đại lục cũ, dưới tầng mây xám lạnh mênh mông, phi thuyền vận chuyển khổng lồ chậm rãi đi tới trước.

Cầm Vũ đứng ở đầu thuyền, đưa mắt nhìn vùng đất ở xa, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Phía trước là thành Tương Lai thì phải…

- Thành Tương Lai có cái gì đặc biệt sao?

Tân Tây ngáp một, rời khỏi ghế dựa đặt bên cạnh.

- Không có gì đặc biệt.

Cầm Vũ nhàn nhạt nói.

Đối với cô thì đặc biệt nhất chỉ có vương quốc Huyền Vũ, ngoài trừ nó ra thì những tòa thành và vương quốc khác đều giống nhau.

Tân Tây chậm rãi gật đầu, nói:

- Vậy thì chúng ta không nên lãng phí thời gian ở đây, sớm hoàn thành nhiệm vụ rồi rời đi.

- Ừm, ta cũng có dự định như vậy.

Cầm Vũ lên tiếng.

Ánh mắt của cô lóe lên, thấy được hai bộ hài cốt khổng lồ trên đường chân trời xa xa, vì thế quay đầu ra lệnh:

- Chuẩn bị hạ cánh.

- Ông ~~~

Theo tiếng ra lệnh của Cầm Vũ, thủy thủ đoàn nhanh chóng khống chế phi thuyền vận chuyển bắt đầu giảm độ cao, bay về phía thành Tương Lai.

Tân Tây hơi híp mắt lại, đồng dạng thấy được thành Tương Lai, hai bộ xương hung thú khổng lồ làm ký hiệu kia vẫn còn, không bị phá hủy trong lần thủy triều Hư Quỷ trước đó.

Lúc này, thành Tương Lai không còn thái bình nữa, đã không có cảnh tượng thương nhân hành hoang ra vào náo nhiệt như ngày xưa, hiện tại cửa thành to lớn bị đóng chặt.

Vờn quanh cả tòa thành Tương Lai là hai bộ hài cốt hung thú lớn, chúng nó đã chặn phần lớn thế tiến công của bầy Hư Quỷ bên ngoài, trên tường thành còn có bóng người đang chống chọi Hư Quỷ.

Nếu như tiến gần lại xem thì sẽ phát hiện khuôn mặt của những người này đều không có biểu cảm, ánh mắt trống rỗng như quả cầu thủy tinh, tứ chi trên người đều giống như được chắp vá từ đủ loại hung thú, thậm chí có người là sự kết hợp giữa xương và kim loại.

Những sinh linh này đều là linh khí hình người, là sản vật từ kế hoạch "Linh Khí Cơ Thể Người" của thành Tương Lai, đây là linh khí hình người đời thứ ba.

- Đáng chết, Hư Quỷ hôm nay còn nhiều hơn hôm qua.

Sắc mặt của Phong Vũ khó coi, vội vàng khống chế linh khí hình người kích sát Hư Quỷ.

Hắn là Đại trưởng lão thành Tương Lai, có thể đồng thời khống chế hai mươi linh khí hình người một lúc, miễn cưỡng chặn thế tiến công của một lớp Hư Quỷ.

- Cứ tiếp tục như vậy nữa thì thành Tương Lai sẽ bị hủy diệt mất!

Chí Hải gầm nhẹ, vẻ mặt vô cùng khó coi.

Hắn là Nhị trưởng lão thành Tương Lai, thực lực chỉ yếu hơn một chút so với Phong Vũ, nhưng mà cũng có thể khống chế gần mười lăm linh khí hình người cùng một lúc.

Ngoại trừ hai vị trưởng lão thì còn có mấy chục tên chấp sự đứng trên tường thành, mỗi người khống chế khoảng năm tên linh khí hình người, cùng nhau chống lại sự tấn công của lũ Hư Quỷ.

Trong số linh khí hình người này, có một bộ phận được chế tạo trước khi xảy ra thủy triều Hư Quỷ, mà linh khí hình người đời thứ ba lại là sản vật sau khi thủy triều Huyết Nguyệt Hư Quỷ kết thúc.

Vì chế tạo một nhóm linh khí hình người đời thứ ba này, thành Tương Lai có thể nói là móc rỗng của cải.

Hư Quỷ ngóc đầu trở lại cộng với việc thành Tương Lai bị ép đóng cửa thành, cắt đứt giao lưu với bên ngoài, làm cho những thương nhân hành hoang không thể tiến vào thành.

Thành Tương Lai không có nguồn nước, nước uống đều dựa vào thương nhân hành hoang vận chuyển từ xa tới.

Sau khi đột nhiên đóng cửa thành, người sinh sống người ở đây chỉ có thể dựa vào số nước tích trữ trước đó, thức ăn cũng giống như vậy.

Chờ sau khi thức ăn nước uống đều tiêu hao hết, nếu vẫn còn chưa giải quyết được Hư Quỷ, như vậy người bên trong thành Tương Lai chỉ có thể chờ chết.

Sắc mặt của Phong Vũ rất khó coi, hắn nhìn về phía Hư Quỷ kéo thành đoàn lại gần tường thành, trong lòng căng thẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận