Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 429: Hồng Hoang

- Hơn hai mươi triệu điểm tiến hóa, có thể tiến hóa hai con thuần dưỡng thú cấp 8…
Mục Lương nhíu mày, ngón tay nhẹ nhàng gõ mặt bàn.
Anh đang suy xét, nên tiến hóa thêm hai con động vật thuần dưỡng cấp 8, hay tích góp tới một trăm triệu điểm tiến hóa, lại tiến hóa Huyền Vũ tới cấp 9.
- Cốc cốc cốc!
Lúc này, cửa thư phòng bị gõ vang,
- Đại nhân Mục Lương.
Giọng nói của Y Lệ Y truyền vào.
- Vào đi.
Âm thanh đồng ý của Mục Lương truyền ra.
Y Lệ Y đẩy cửa đi vào, đi tới trước mặt Mục Lương đứng yên, hơi hành lễ, nhẹ giọng hỏi:
- Đại nhân Mục Lương, ngài tìm ta có chuyện gì?
Mục Lương lấy ra một xấp giấy, đặt ở trước mặt Y Lệ Y, bình thản nói:
- Đây là sách mới tên ‘Hồng Hoang’, cầm đi xưởng in ấn làm thành sách, bắt đầu in ấn lượng lớn đi.
- Sách mới!
Đôi mắt đẹp của Y Lệ Y trợn tròn, kinh ngạc hỏi:
- Đại nhân Mục Lương, ngài lại viết sách mới?
- Ừ, là phần tiếp của ‘Hỗn độn’, tối hôm qua ta vừa mới viết xong.
Mục Lương duỗi tay xoa xoa huyệt Thái Dương, tối hôm qua lại là một đêm không ngủ.
Y Lệ Y trong lòng chấn động, càng thêm kính ngưỡng bội phục anh, ở trong khoảng thời gian ngắn như thế, mà anh đã viết xong một quyển sách.
Cô lật xem ‘Hồng Hoang’, chỉ mới nhìn trang đầu tiên, đã bị nội dung bên trong hấp dẫn, không nhịn được mở ra trang thứ hai, gấp không chờ nổi muốn biết nội dung tiếp theo.
Mục Lương thấy thế, nhếch lên khóe miệng, sách anh viết ra có thể được người khác yêu thích, trong lòng anh cũng cảm thấy rất tự hào.
- Cộp cộp…
Anh cong ngón tay gõ mặt bàn.
- Xin lỗi, đại nhân Mục Lương.
Y Lệ Y vội vàng khom lưng hành lễ.
Mục Lương vẫy vẫy tay, giọng bình tĩnh hỏi:
- Trong khoảng thời gian này, có vấn đề gì về công việc không?
Y Lệ Y thở phào nhẹ nhõm trong lòng, đáp lại nói:
- Bẩm đại nhân Mục Lương, không có vấn đề gì, mọi việc đều rất tốt.
Lúc này, tâm tư của cô đã bay xa, bận nhớ thương nội dung của ‘Hồng Hoang’.
- Ở trong quá trình giảng bài, cũng không có vấn đề gì?
Mục Lương nhướng mày. Chẳng lẽ trẻ con trong thành Huyền Vũ đều ngoan ngoãn nghe lời như vậy?
- Không có, bọn nhỏ đều rất nghe lời.
Y Lệ Y ôn nhu đáp.
Trước khi bọn nhỏ tới trường đi học, cha mẹ đều đã lặp đi lặp lại dặn dò, không thể gây phiền phức cho giáo sư Y Lệ Y, cũng không thể làm thành chủ đại nhân thất vọng, phải ngoan ngoãn học tập. Nếu bọn họ gây sự, về nhà sẽ bị đánh nát mông.
- Ừm, vậy là tốt rồi.
Mục Lương chậm rãi gật đầu.
Anh quyết định tìm thời gian rảnh, bớt thời giờ lại đi trường học nhìn, đi ‘tẩy não’ bọn nhỏ, khụ khụ, là truyền lại lý niệm của hắn.
- Đại nhân Mục Lương, ta đi làm việc được chưa?
Y Lệ Y ôm ‘Hồng Hoang’, khom lưng hành lễ.
- Ừm, còn có ba ngày nữa là tới thành Dạ Nguyệt, mau chóng xuất bản sách.
Mục Lương lại lần nữa dặn dò một tiếng.
- Vâng.
Khuôn mặt của Y Lệ Y nghiêm túc gật đầu, sau đó xoay người rời đi.
Trên đường đi, cô lại không nhịn được mở ra ‘Hồng Hoang’, vừa đi vừa đọc kỹ, lại xem đến mê mẩn.
- Chú ý nhìn đường.
Một chất giọng lạnh lùng vang lên ở trước mặt cô, Ly Nguyệt mặc Khôi Giáp U Linh, ánh mắt bình tĩnh nhìn Y Lệ Y.
- Xin lỗi.
Y Lệ Y hoảng sợ, ôm ‘Hồng Hoang’ nghiêng người né tránh.
- Không có việc gì.
Ly Nguyệt nhẹ giọng lên tiếng, cất bước đi tới phía trước.
- Phù!
Y Lệ Y thở phào nhẹ nhõm, ôm chặt sách trong lòng, quyết định trở về xưởng in ấn lại chậm rãi đọc kỹ.
Sáng nay, cô không có tiết dạy, cả buổi sáng có thể đều ở lại xưởng in ấn.
……
- Cốc cốc cốc!
Cánh cửa thư phòng trong cung điện lần thứ hai bị gõ vang. Ly Nguyệt đẩy cửa đi vào.
Mục Lương thu lại suy nghĩ, khẽ động ý niệm, giao diện thuộc tính bốn chiều biến mất.
- Mục Lương, Trại Chăn Nuôi bên kia muốn ngươi qua đó một chuyến.
Ly Nguyệt mềm giọng nói.
- Xảy ra chuyện gì?
Mục Lương nâng mắt hỏi.
- Nói là Sói Mặt Trăng đưa tới vật nuôi mới, muốn ngươi qua đó nhìn.
- Ly Nguyệt cầm lấy mặt nạ mang lên mặt, con ngươi màu trắng như tuyết lóe sáng.
Mỗi ngày, buổi tối Vua Sói Mặt Trăng đều sẽ mang theo bầy sói đi ra ngoài săn thú, trước khi mặt trời nhô lên sẽ trở về.
Mục Lương đã dặn dò, phải để lại con non hung thú sống, đưa đi trại chăn nuôi, thử xem có thể thuần hóa hay không, làm phong phú chủng loại của Trại Chăn Nuôi.
- Vậy đi thôi.
Mục Lương nhẹ nhàng phẩy ống tay áo đứng lên.
- Được, đã chuẩn bị xong xe ngựa.
Ly Nguyệt ôn nhu đáp.
Mục Lương tới gần, kéo tay của cô gái tóc bạc, cất bước đi ra ngoài. Gương mặt xinh đẹp của Ly Nguyệt ửng đỏ, con ngươi trắng như tuyết tỏa ra ánh sáng nhu hòa.
Khi cô rời đi thư phòng, trước tiên tiến vào trạng thái ẩn thân. Mục Lương giơ lên khóe miệng, luôn dắt tay Ly Nguyệt không buông ra.
Hai người ngồi trên xe ngựa, do Sói Mặt Trăng kéo xe, chạy trên đường chính của Khu Vực Trung Ương. Mục Lương nhìn về phía bên ngoài thùng xe, lọt vào trong tầm mắt là hàng cây nở đầy bông hoa nhỏ màu vàng nhạt.
- Hoa nở khá tốt.
Anh cảm thán một tiếng.
Cây trồng ven đường là loại cây mới, là một loại cây xanh chỉ nở hoa không kết quả, dùng để trang trí.
Hạt giống của loại cây này là lấy từ giao dịch với thương nhân của thành Phi Điểu, trải qua Lĩnh Vực Tinh Thần phát triển, trồng ở Khu Vực Trung Ương.
Mục Lương dự định, chờ cây này kết ra hạt giống, lại tiếp tục phát triển, sau đó trồng ở ngoại thành, làm thảm thực vật chủ yếu dùng để trang trí có tác dụng xanh hóa của thành Huyền Vũ.
- Mùi hương này, rất thơm.
Ly Nguyệt nhẹ giọng nói.
- Có lẽ có thể làm thành nước hoa.
Con ngươi màu đen của Mục Lương sáng ngời.
- Nước hoa?
Ly Nguyệt chớp chớp đôi mắt màu trắng như tuyết.
- Về sau ngươi sẽ biết.
Mục Lương mỉm cười nói.
Thứ nước hoa này, chờ sau này mọi người trở nên giàu có, thì cũng có thể phát triển.
- Ngao ngao !
Bên ngoài Trại Chăn Nuôi, Sói Mặt Trăng giảm tốc độ, xe ngựa chậm rãi dừng lại.
- Đại nhân Mục Lương, tới trại chăn nuôi rồi.
Bên ngoài tao xe, hộ vệ của Khu Vực Trung Ương cung kính nói.
- Kẽo kẹt !
Cửa toa xe bị đẩy ra.
Ly Nguyệt ẩn thân trước xuống xe, Mục Lương theo sát sau đó.
Trước cổng lớn của Trại Chăn Nuôi, người phụ trách Tư Đạt Phu bước nhanh đi tới, sau khi tới gần bèn cung kính hành lễ.
- Thành chủ đại nhân.
Hắn cơ hồ cúi gập người 90 độ để thể hiện sự tôn kính đối với thành chủ.
Hộ vệ của Khu Vực Trung Ương đi lên trước, tiến hành kiểm tra như lệ thường, đảm bảo hắn không mang theo vũ khí, mới chấp thuận hắn tới gần Mục Lương.
Mục Lương vẫy vẫy tay, nhàn nhạt nói:
- Đưa ta đi nhìn vật nuôi mới.
- Vâng, mời thành chủ đại nhân đi bên này.
Tư Đạt Phu duỗi tay ý bảo, đi ở phía ngoài để dẫn đường.
Mọi người đi vào bên trong, hướng tới chuồng chăn nuôi bên cạnh.
Lúc đi qua chuồn chăn nuôi Lợn Tám Răng Nanh, Thỏ Tai Cụp Lông Nhung, Mục Lương chậm lại bước chân, quan sát tình hình của chúng nó.
Anh bình thản hỏi:
- Xử lý phân như thế nào?
- Có sắp xếp chuyên gia phụ trách thu thập phân, rồi sẽ đưa đến Xưởng Phân Bón ủ phân.
Tư Đạt Phu nghiêm túc trả lời.
Đôi mắt màu đen của Mục Lương bình tĩnh ngước nhìn Tư Đạt Phu.
Tư Đạt Phu âm thầm run rẩy trong lòng, sắc mặt nghiêm túc, thầm đoán có phải mình đã làm sai việc gì hay không.
- Rất tốt.
Mục Lương thu hồi tầm mắt, không phát hiện hắn có dấu hiệu nói dối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận