Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 453: Nội Tình Của Thành Huyền Vũ Thật Đáng Sợ

- Cùm cụp !
Trên Thiên Môn Lâu, trận địa Thành Phòng Quân đã sẵn sàng nghênh đón quân địch, tên nỏ lặng yên không tiếng động giương lên.
- Đây.
Da mặt của Áo Lợi Ba kéo ra, ném một viên tinh thạch hung thú lên trên quầy.
- Hắc...
Nhân viên phục vụ vội vã thở phào, người có thể trả phí vào thành, quy trình kế tiếp cũng sẽ suôn sẻ hơn.
Dưới cái nhìn cảnh giác của Cao Thao, Tam trưởng lão đen mặt kí tên, cầm Văn Điệp Thông Quan rời đi.
Đoàn người Ma Cà Rồng rời khỏi Thiên Môn Lâu, đi tới Huyền Không Các, lần nữa bị nhân viên phục vụ ngăn lại.
- Xin phối hợp kiểm tra, thành Huyền Vũ có quy định, không cho phép đeo vũ khí vào thành.
Nhân viên phục vụ nghiêm túc nói:
- Ở đây có thể cất giữ vũ khí hộ ngươi.
- Đây là quy định chó má gì chứ?
Áo Lợi Tư tức giận nói.
Trên người hắn có đeo một thanh cốt đao, là một thanh linh khí trung cấp, là cha hắn tặng nhân dịp lễ trưởng thành của hắn.
- Xin phối hợp, hoặc rời đi.
Tán Viêm nghiêm túc nói.
Bóng ma to lớn bao phủ xuống, Nhện Quỷ Đỏ thò đầu ra khỏi cửa sổ của Huyền Không Các, chân nhện to lớn rơi vào trước cửa Huyền Không Các.
Hơi thở của hung thú cấp 7 phát ra, chấn nhiếp đám người bên trong Huyền Không Các.
- Đừng kích động, nếu không sẽ bị linh thú hộ thành công kích.
Tán Viêm bình tĩnh nói.
Nhện Quỷ Đỏ xuất hiện, khiến lòng hắn vững mạnh hơn nhiều.
Khuôn mặt của Áo Lợi Ba cứng đờ.
Đây chính là hung thú cấp 7, có sức mạnh ngang với Đại trưởng lão, vậy mà lại là linh thú hộ thành của thành Huyền Vũ.
- Áo Lợi Tư, gửi vũ khí ở lại đi!
Áo Lợi Ba lạnh nhạt nói.
- Vâng, cha.
Chân của Áo Lợi Tư cũng đã run rẩy, vội vã cởi cốt đao ở bên hông xuống, đưa cho Tán Viêm.
Lan Na nghiêng đầu bĩu môi, nhìn dáng vẻ bắt nạt kẻ yếu của mấy người này, trong con mắt màu vàng óng hiện lên tia khinh bỉ.
Trong lòng của cô cũng giật mình đối với ‘Nội tình’ của thành Huyền Vũ.
Dù sao đã gặp Ưng Lửa cấp 7, hiện tại lại thêm một con Nhện Quỷ Đỏ cấp 7.
Lan Na thầm cảm thán: thực sự không thể trêu chọc thành Huyền Vũ.
Đám Ma Cà Rồng còn lại cũng không do dự nữa, vội vàng cởi vũ khí trên người xuống, bỏ vào tủ gỗ của Huyền Không Các.
- Thành Huyền Vũ hoan nghênh các ngươi.
Nhân viên phục vụ nặn ra một nụ cười, nói một câu hoan nghênh.
'Hoan nghênh cái quỷ... Không có ai lại hoan nghênh như vậy.'.
Áo Lợi Ba đang buồn bực, mắng trong lòng, khuôn mặt của hắn vẫn đen.
Đám người đi lên dọc theo cầu thang, đi tới trước Sơn Hải Quan, lần này chỉ là xác minh tính thật giả của Văn Điệp Thông Quan.
Sau khi bảo đảm không có sai sót, Vệ Cảnh mới gật đầu cho đi.
Áo Lợi Tư bĩu môi, thấp giọng tức giận nói:
- Vào một thành đúng là phiền phức.
- Câm miệng.
Áo Lợi Ba lạnh giọng quát lớn.
Lão không có ý định sẽ trêu chọc thành Huyền Vũ, một chút xíu cũng không có.
- Cha, ta...
Áo Lợi Tư cảm thấy uất ức, sau khi bị cha trừng mắt, dứt khoát ngậm miệng.
- A...
Lan Na nhếch miệng lên, trong lòng thầm mắng một câu kém cỏi.
Đám người đi qua Sơn Hải Quan, đi vào Phố Buôn Bán.
- Nơi này sạch sẽ quá!
Áo Lợi Ba không nhịn được lên tiếng khen ngợi.
Lão không thể không thừa nhận, con đường này sạch hơn bất kỳ nơi được quét dọn nào trong thành Dạ Nguyệt, thậm chí còn sạch sẽ gọn gàng hơn lâu đài của thành Dạ Nguyệt.
- Tam trưởng lão, nơi này có cực kỳ món ăn ngon.
Lan Na nhẹ giọng nói.
Áo Lợi Tư giành trước hỏi:
- Có thứ gì?
- Có hoa quả, hạt giống, các loại mỹ thực.
Lan Na bình tĩnh nói.
- Nơi đây có thể mua bán hoa quả sao?
Đôi mắt đang rũ xuống của Áo Lợi Ba mở ra, con ngươi màu vàng lóe sáng.
Lão thích ăn hoa quả, đặc biệt là hoa quả ngâm với máu của hung thú, mùi vị khiến người ta say mê, với lão mà nói đó chính là hưởng thụ.
Nhưng hoa quả lại là thứ có tiền cũng không mua được, một năm cũng chỉ có thể ăn vài lần.
- Cha, chúng ta tới để giao dịch đó.
Áo Lợi Tư mở miệng nhắc nhở.
- ... Đi tìm Hi Bối Kỳ trước đã.
Áo Lợi Ba nghiêm túc nói.
- Hoan nghênh đến với Phố Buôn Bán.
Giọng nói yêu mị truyền đến.
Phía Úng Thành, Hồ Tiên lắc lư đi tới, bảy cái đuôi cáo ở phía sau nhẹ nhàng lắc lư.
Ừng ực !
Sự xuất hiện của cô, làm cho một đám nam nhân Ma Cà Rồng nhìn mà trợn tròn mắt, hầu kết cuộn lên xuống, nuốt nước bọt.
- Nhìn xem, đây chính là Ma Cà Rồng cao quý sao?
Đôi môi đỏ mọng của Hồ Tiên giương lên đầy châm chọc.
- Ngươi là ai?
Áo Lợi Tư híp mắt.
- Người quản lý của Phố Buôn Bán này.
Hồ Tiên liếc nhìn mấy người họ.
Ánh mắt của Áo Lợi Tư không thể dời ra, nhếch miệng tán dương:
- Ngươi thật là đẹp.
Hồ Tiên lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái.
Lan Na nhìn về phía Tam trưởng lão, phát hiện người kia vẫn mở to mắt mà nhìn, giống như mùa xuân thứ hai đã tới.
Con mắt màu vàng óng của cô hiện lên tia khinh bỉ, quay đầu nhìn về phía Hồ Tiên, mở miệng nói:
- Chúng ta đến tìm Tiểu công chúa Hi Bối Kỳ .
- Tìm Hi Bối Kỳ sao, điểm ấy ta không giúp được ngươi.
Hồ Tiên nhún vai, bàn tay thon gọn vuốt ve đuôi cáo lên phía trước.
Áo Lợi Ba lấy lại tinh thần lại, khuôn mặt già nua không nhịn được tức giận, mình vậy mà suýt chút nữa đã bị sắc đẹp mê hoặc.
Lão khàn khàn lên tiếng hỏi:
- Vì sao?
- Bởi vì khu ngoại thành của Huyền Vũ, không phải muốn vào là có thể vào, chỉ khi thành chủ cho gọi, người ngoài mới có thể vào bên trong.
Hồ Tiên nhẹ nhàng nói.
- Chúng ta có thể tự đi vào.
Áo Lợi Ba hất cằm lên, đôi mắt trở nên đỏ như máu, cánh dơi to lớn ở sau lưng mở ra.
- Tam trưởng lão, không thể.
Lan Na biến sắc.
- Ta khuyên ngươi đừng có làm như vậy.
Con ngươi màu đỏ rực của Hồ Tiên trở nên lạnh lẽo, phát ra hơi thở cấp 7.
- Cường giả cấp 7!
Áo Lợi Ba hoảng sợ, không nhịn được lui lại hai bước.
- Ai nha nha, ngại quá đã hù ngươi rồi.
Hồ Tiên che miệng lạnh nhạt cười.
Lời này không có ý tổn thương gì, lại có tính vũ nhục rất mạnh.
Áo Lợi Ba nhếch mép một cái, thu lại con mắt màu đỏ ngòm, khôi phục bình thường.
Đối phương là cao thủ cấp 7, vẫn nên ngoan ngoãn làm rùa đen rụt đầu thì hơn!
Lan Na thành khẩn nói:
- Hồ Tiên các hạ, có thể làm phiền ngươi thông báo một tiếng, chúng ta muốn gặp Tiểu công chúa.
- Hi Bối Kỳ, ta không tìm được.
Hồ Tiên quơ quơ ngón tay thon dài, rồi nói:
- Nhưng... Có thể mang bọn ngươi đi thành chủ nhà bọn chúng ta.
Trước đó cô đã nhận được thông báo, chính là không thể để đám người này gặp được Hi Bối Kỳ.
- Có thể.
Áo Lợi Ba đáp ứng một tiếng.
Chỉ cần có thể vào ngoại thành, trước tiên gặp thành chủ của thành Huyền Vũ, có thể trao đổi chuyện của Hi Bối Kỳ.
- Vậy thì đi theo ta.
Hồ Tiên cười nhạt một tiếng, xoay người thản nhiên đi về phía Úng Thành.
Lan Na nói thầm một câu:
- Thực sự là Hồ Ly Tinh.
Áo Lợi Tư hoa si nói:
- Cha, cô ấy thực sự rất đẹp.
- Ngươi câm miệng cho ta, đừng gây chuyện.
Áo Lợi Ba cảm thấy nhức đầu, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép răn dạy.
Lão biết cái bản tính bùn nhão không dính lên tường của con trai, háo sắc như mạng.
Lấy dung mạo của Hồ Tiên, hiện tại không nhắc nhở hắn, sợ rằng sau này sẽ gặp phải phiền toái lớn.
Áo Lợi Tư buồn bực nói:
- Cha, vừa rồi ngươi cũng nhìn đến ngây người mà.
- Câm miệng!
Áo Lợi Ba tối sầm mặt, giơ tay lên gõ đầu con trai, làm cho hắn triệt để ngoan ngoãn hơn.
- Vì sao người chịu đòn luôn là ta?
Áo Lợi Tư khóc không ra nước mắt.
Đám người Ma Cà Rồng đuổi theo bước chân của Hồ Tiên, đi qua Úng Thành tiến vào Khu ngoại thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận