Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 556: Trà Thụ Tinh Thần Con

Dưới ánh mắt kinh ngạc của Mục Lương, cây con mới mọc đứt gãy ra, rơi xuống trước mặt anh.
Anh khom lưng nhặt lên, cây con mới mọc ra tản ra màu xanh biếc, trên đỉnh có chồi non mọc ra.

- Trồng xuống có thể sống sao?
Trong lòng của Mục Lương khẽ động, cầm cây con bay lên bầu trời.

- Mục Lương cái này muốn đi cái nào?
Nguyệt Phi Nhan ngẩng đầu nhìn anh bay khỏi khu Trung Ương, bay về phía đuôi của mai rùa.

- Chúng ta đi xem một chút.
Con mắt màu vàng óng của Hi Bối Kỳ trở nên đỏ như máu, mở ra cánh sau lưng.

- Mang theo ta với.
Nguyệt Phi Nhan ôm eo của cô gái Ma Cà Rồng một cái.
Thiếu nữ tóc đỏ đã cởi khôi giáp Chu Tước ra, cho nên chỉ có thể để cho cô gái Ma Cà Rồng mang theo mình bay lên trời.

- Hả...
Hồ Tiên bĩu môi, bị bỏ lại.
Một bên khác, Mục Lương rơi vào giữa một vùng đất trống, xung quanh là một mảnh hoang vu, chỉ có một nhánh nhỏ của sông Huyền Vũ.
Anh nhấc chân giẫm một cái, mặt đất nứt ra một kẽ hở.
Mục Lương cắm cây con vào trong khe nứt, dùng năng lực cho bùn đất lấp lại.

- Nước.
Anh giơ tay điều khiển nước trong lòng sông vọt tới, tưới ướt đất ngay chỗ cành cây mới trồng.
Ông !
Cành non lắc qua lắc lại dù không có gió, bắt đầu lớn lên.
Trong chốc lát, cành con rất nhanh biến thành một gốc cây nhỏ, cao hơn 5 mét, trong thời gian ngắn đã ra lá rậm rạp.

- Thật có thể trồng được.
Con mắt màu đen của Mục Lương tỏa sáng.
Anh có thể cảm nhận được, trước mắt Trà Thụ Tinh Thần con có tác dụng lọc sạch không khí, khiến người ta tĩnh tâm an thần.
Chỉ là hiệu quả rất yếu, giống trạng thái Trà Thụ Tinh Thần cấp ba, bốn.
Mục Lương dùng tâm linh ý niệm giao lưu với Trà Thụ Tinh Thần, nhận được phản hồi từ nó.
Trước mắt cây trà Tinh Thần non này tương đương với con của nó, có thể sinh trưởng, nhưng cùng lúc lại bị nó khống chế.

- Có thể sống!
Mục Lương lại nảy ra ý tưởng mới.
Nếu như, ở khu đất này, trồng toàn bộ cây con của nó, có phải có thể giúp cho đất khôi phục lại hay không?

- Đây là một biện pháp.
Đôi mắt của anh như có điều suy nghĩ.

- Mục Lương, ngươi bay nhanh như vậy, là đang làm gì vậy?
Hi Bối Kỳ mang theo Nguyệt Phi Nhan hạ xuống từ trên trời.
Mục Lương đưa tay chỉ vào cây trà Tinh Thần con trước mặt:

- Trồng cây.

- Đây là cây con kia sao?
Nguyệt Phi Nhan ngạc nhiên hỏi.

- Ừm, bây giờ có thể gọi là Trà Thụ Tinh Thần con.
Mục Lương mỉm cười nói.

- Ài, về sau cũng sẽ trở nên to lớn như Trà Thụ Tinh Thần ở khu Trung Ương à?
Hi Bối Kỳ đưa tay chạm vào một chiếc lá, phía trên có một điểm sáng to như hạt gạo.

- Có thể sẽ, nhưng sẽ cần thời gian rất lâu.
Mục Lương suy đoán nói.
Anh cũng không biết, dưới lĩnh vực Tinh Thần, cây con có thể tăng tốc độ phát triển hay không, ít nhất trước mắt là không có.
Hai cô gái vây quanh cây trà con cẩn thận kiểm tra nó.

- Đây là năng lực Mộc Phân Thân của Trà Thụ Tinh Thần, vậy ta thì sao?
Mục Lương hơi động ý niệm.
Răng rắc...
Trong ánh mắt ngạc nhiên của anh, mặt trước mặt đất nứt ra, một khúc gỗ cao như anh chồi lên .
Ngay sau đó mặt ngoài khúc gỗ hiện ra ngũ quan với tay chân, dần dần được tinh tế hóa, màu sắc cũng xảy ra thay đổi.
Chỉ trong một phút, khúc gỗ đã biến thành một Mục Lương khác, từ bên ngoài nhìn vào, như đúc với anh.

- Trời ơi!
Mục Lương hơi sửng sốt, thật sự chính là bản sao của mình.
Anh hơi chuyển động, Mộc Phân Thân trước mặt tự chủ hoạt động.

- Đại nhân Mục Lương.
Mộc Phân Thân hành lễ chào anh.
Hi Bối Kỳ, Nguyệt Phi Nhan nghe được đến động tĩnh sau lưng, quay đầu nhìn lại, đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó hô to.

- A... Hai Mục Lương.
Con mắt màu đỏ của Nguyệt Phi Nhan đảo tới đảo lui, nhìn Mục Lương một hồi, rồi nhìn sang Mộc Phân Thân, không nhận ra ai mới là Mục Lương thật.

- Ta là Mục Lương.
Đáy mắt của anh thoáng qua một nụ cười.

- Ta mới là Mục Lương.
Mộc Phân Thân học theo cách nói chuyện của anh.

- Đoán xem chúng ta ai mới là Mục Lương thật?
Mục Lương cố ý xụ mặt nói chuyện.
Anh muốn trêu chọc hai cô gái một chút, bắt đầu diễn vở kịch Mục Lương thật giả.

- Cái này... Nhìn thật sự là như nhau.
Nguyệt Phi Nhan trợn to con mắt, xích lại gần cẩn thận xem kỹ, như cũ không phân biệt được.
Hi Bối Kỳ tiến lên trước, cái mũi hít hà mùi của Mục Lương với Mộc Phân Thân.

- A, ta đã biết.
Con mắt của cô ấy sáng lên, đưa tay chỉ vào Mục Lương, chắc chắn nói:

- Ngươi mới là Mục Lương thật.

- Đoán được sao?
Mục Lương mỉm cười lên tiếng, bị thiếu nữ Ma Cà Rồng đoán trúng.

- Ừ, mùi trên người ngươi rất dễ chịu.
Hi Bối Kỳ trở tay chỉ vào Mộc Phân Thân:

- Trên người hắn lại có mùi gỗ nhàn nhạt.
Cô gái Ma Cà Rồng còn có lời chưa nói ra, chỉ có Mục Lương thật mới có thể khiến cô muốn thân cận, hận không thể đeo theo bên người giống gấu trúc, rồi cọ cọ lên người.

- Cho nên đã đoán trúng?
Nguyệt Phi Nhan đưa tay chọc vào Mục Lương, lại chọc vào Mộc Phân Thân.

- Ừm, là ta, hắn chỉ là một phân thân.
Mục Lương mỉm cười gật đầu.

- Mục Lương, ngươi lại có thêm một năng lực mới?
Nguyệt Phi Nhan kinh ngạc hỏi.

- Xem như thế đi.
Mục Lương đáp lại tùy ý.
Anh nhìn về phía Mộc Phân Thân, ra lệnh:

- Đánh ta đi.
Mộc Phân Thân không nói hai lời, nhấc tay đánh tới một quyền.
Mục Lương đưa tay ngăn cản, nhẹ nhàng ngăn được công kích của Phân Thân, như có điều suy nghĩ gật đầu:

- Chỉ có tám thành sức mạnh của ta sao...

- Sử dụng năng lực xem.
Mục Lương tiếp tục hạ lệnh.

- Ầm ầm!
Phân Thân giậm chân một cái, bùn đất dưới mặt đất dâng lên, bay về phía anh.
Mục Lương đưa tay đỡ đòn, khống chế lại bùn đất do Phân Thân oanh tới.

- Ừm, thật sự chỉ có tám thành thực lực với ta.
Anh khẽ suy nghĩ, bảo phân thân của mình thi triển nhiều loại năng lực.

- Tám thành thực lực, đủ sức đối phó với cao thủ cấp 8.
Mục Lương nhếch miệng lên, cái này gọi là trên không lo thì dưới lo làm quái gì.
Phân Thân đánh thắng được cao thủ cấp 8, nhưng đánh không thắng cấp 9, tương đương với cao thủ nửa cấp 9.

- Chỉ là phân thân mà đã mạnh như vậy!
Hi Bối Kỳ khẽ nhếch môi lên, bị nhiều loại năng lực làm cho choáng váng mắt.
Đây là lần đầu tiên cô tận mắt nhìn thấy gần toàn bộ năng lực của Mục Lương.

- Thử khoảng cách xa xem.
Mục Lương nhẹ giọng tự nói.
Sau một khắc, Phân Thân đằng không mà lên, bay về nơi xa.
Mục Lương đứng tại chỗ chờ.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Phân Thân của anh càng bay càng xa, đã vượt qua năm vạn mét.

- Chẳng lẽ không có khoảng cách hạn chế?
Mục Lương nhìn về màn đêm phía bên ngoài bức tường lưu ly.
Anh khẽ động suy nghĩ, bảo Mộc Phân Thân trở về.
Mười phút sau, Phân Thân từ trên trời giáng xuống, trở lại bên cạnh Mục Lương.
Mới vừa rơi xuống đất, Phân Thân đã xảy ra biến hóa, mặt ngoài thân thể xuất hiện vân gỗ, sau đó một lần nữa biến thành khúc gỗ.

- Thì ra là thế, khi Phân Thân dùng hết năng lượng, sẽ biến trở về khúc gỗ.
Mục Lương như có điều suy nghĩ gật đầu.
Sau khi trải qua một vòng thử nghiệm Phân Thân, lại tiến hành phi hành cự ly xa, năng lượng trong cơ thể của nó rất nhanh đã dùng hết.
Thời điểm Phân Thân biến trở về thành khúc gỗ, số lớn hình ảnh tràn vào trong đầu của Mục Lương, là hình ảnh nó nhìn thấy khi bay xa Rùa Đen.

- Có thể truyền lại ký ức sao!
Trong lòng của Mục Lương càng thêm vui sướng, rất hài lòng đối với năng lực Mộc Phân Thân năng lực.
Về sau quản lý thành Huyền Vũ, cuối cùng có thể có thêm một trợ lực, một phân thành hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận