Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 960: Đây Mới Chỉ Là Một Góc Của Núi Băng Mà Thôi.

Ly Nguyệt và những người khác nhìn theo hướng ngón tay, chính giữa đáy hồ có một cái hố lớn, xung quanh có mười mấy Người Cá đang ngồi.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, khống chế trọng lực đáp xuống phía dưới.

- Tộc trưởng, chúng ta trở về rồi!!

Na An hô to.

Tộc trưởng Người Cá chống gậy đứng lên, quay đầu nhìn chằm chằm Mục Lương và những người khác đang tiến lại gần.

- Tộc trưởng.

A Vũ vẫy tay, trọng lực trên người hắn biến mất, vây đuôi chạm đất.

- Sao các ngươi trở về sớm thế?

Tộc trưởng Người Cá trầm giọng nói, tuy là đang hỏi cô gái Người Cá nhưng ánh mắt lại rơi xuống nhóm của Mục Lương.

Trực giác nói cho lão biết, Mục Lương mới là thủ lĩnh của nhóm người này.

- Tộc trưởng, chúng ta bay trở về, cho nên tiết kiệm được rất nhiều thời gian.

A Vũ giải thích.

Trên mặt của Na An lộ ra vẻ kính trọng, giơ tay giới thiệu:

- Tộc trưởng, vị này chính là thành chủ thành Huyền Vũ, Mục Lương các hạ.

- Vất vả cho các hạ rồi, phải đi một quãng đường xa như vậy để đến đây.

Tộc trưởng Người Cá khách khí nói.

- Tất cả là vì giao dịch thôi.

Mục Lương gật đầu.

Thái Khả Khả cũng đang đánh giá tộc trưởng Người Cá, cô nhỏ giọng thầm thì:

- Lão nhân này nhìn không giống như người tốt.

- ......

Tộc trưởng Người Cá vạch đen đầy đầu, lão trông không giống người tốt ở chỗ nào hả?

Tất cả mọi người ở đây đều có thực lực không yếu, vì vậy dù có lẩm bẩm thì mọi người vẫn có thể nghe được.

Ny Cát Sa co giật khóe mắt, vội vàng che miệng của Thái Khả Khả, sự thẳng thắn của cô ấy thật làm người khác đau đầu.

Cô hạ giọng tức giận nhắc nhở:

- Không được vô lễ.

…………

Cộp cộp cộp…..

Mục Lương bước tới trước, đi tới bên cạnh cửa hang dẫn tới sào huyệt Hư Quỷ.

- Các hạ, phía dưới chính là sào huyệt Hư Quỷ.

Tộc trưởng Người Cá nói với giọng khàn khàn.

Mục Lương gật đầu, bình tĩnh nói:

- Ta đi xuống nhìn.

Tộc trưởng Người Cá đề nghị:

- Các hạ, trời sắp tối, để ngày mai rồi hãy đi xuống.

Lúc này bầu trời dần dần sập tối, chỉ còn chưa đầy nửa tiếng nữa là đảo Người Cá sẽ chìm vào màn đêm.

- Không cần, ta chỉ xem một chút thôi.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Anh muốn đi xuống xem xét quy mô của sào huyệt Hư Quỷ, sau đó mới cân nhắc xem có nên gia tăng thù lao giao dịch hay không.

- Cái này..... Được rồi, xin các hạ phải chú ý an toàn.

Tộc trưởng Người Cá không có tiếp tục kiên trì, chỉ hi vọng Mục Lương thật sự lợi hại như những gì cô gái Người Cá nói.

- Ngươi và ta cùng đi xuống.

Mục Lương nhìn về phía tộc trưởng Người Cá.

- Tại sao?

Tộc trưởng Người Cá ngạc nhiên hỏi.

Mục Lương hỏi ngược một câu:

- Đây là hòn đảo của tộc Người Cá các ngươi, ngươi có chắc là không muốn đi xuống đó xem xét?

- Ta hiểu rồi.

Tộc trưởng Người Cá chậm rãi gật đầu, cảm thấy đối phương nói không sai.

Đây là tổ địa của tộc Người Cá, lão là tộc trưởng, phải nắm rõ tất cả tình huống trên đảo.

- Tộc trưởng, ta cũng đi cùng ngươi.

Na An vội vàng nói.

- Không được, phía dưới quá nguy hiểm.

Tộc trưởng Người Cá từ chối không chút suy nghĩ.

Na An nắm chặt hai tay, ánh mắt lấp lóe, khẩn trương nói:

- Có Mục Lương các hạ ở đó, ta sẽ không sao.....

- Vậy thì đi thôi.

Mục Lương vung tay lên, tộc trưởng Người Cá và cô gái Người Cá bay lên không trung, ba người cùng nhảy xuống cửa vào sào huyệt Hư Quỷ.

Khuôn mặt của tộc trưởng Người Cá trầm xuống, lão phát hiện mình hoàn toàn không cách nào kháng cự được lực hút quỷ dị kia, chỉ có thể đi theo Mục Lương.

Na An mím chặt môi, cố gắng không để bản thân hoảng sợ la to, lúc này tầm mắt của cô chỉ có một màu đen kịt.

Vù vù vù…..

Gió thổi qua tai của ba người, khí tức làm cho người ta chán ghét càng lúc càng nồng nặc.

Khi ba người rơi xuống gần một ngàn mét, cơn gió đột nhiên khuếch tán ra bốn phía, mọi người đồng thời cảm nhận được không gian xung quanh trở nên trống trải.

- Trời tối quá, ta không thể nhìn thấy gì cả.

Tộc trưởng Người Cá nói với giọng khàn khàn.

- Sáng Lấp Lánh.

Giọng nói bình tĩnh của Mục Lương vang lên.

Anh đưa tay ra, lòng bàn tay xuất hiện một quả cầu ánh sáng, chiếu rọi xung quanh một trăm mét.

Tộc trưởng Người Cá còn chưa kịp thán phục năng lực của Mục Lương thì đã bị chấn động vì núi thịt rậm rạp và chằng chịt trước mặt.

Trong khu vực được chiếu sáng, từng con Hư Quỷ cấp thấp chồng chất lên nhau thành những ngọn núi, nơi mà tầm mắt đạt tới đều không có chỗ để đặt chân.

- Quá nhiều Hư Quỷ!!

Tộc trưởng Người Cá rùng mình, cảm thấy sợ hãi từ tận đáy lòng.

- Cái này…....

Gương mặt xinh đẹp của cô gái Người Cá trở nên trắng bệch.

Cô sợ đến mức không thể nói nên lời.

Hàng đống Hư Quỷ xếp chồng lên nhau mang lại tác động cực lớn đến tinh thần, lúc này nỗi sợ hãi đã chiếm trọn tâm trí của cô.

Mục Lương ngắm nhìn xung quanh một vòng, sắc mặt cũng trầm xuống.

Anh nói với giọng nặng nề:

- Đây mới chỉ là một góc của núi băng mà thôi.

- Các hạ nói như vậy là có ý gì?

Tộc trưởng Người Cá có một loại dự cảm không tốt.

Mục Lương không có trả lời, mà ném quả cầu ánh sáng trong tay ra ngoài, sau đó dùng ý niệm khống chế quả cầu, để nó phóng to và chiếu sáng xa hơn.

Quả cầu ánh sáng chiếu rọi toàn bộ thế giới dưới lòng đất, để cho toàn bộ sào huyệt Hư Quỷ bại lộ trước mặt ba người.

Tròng mắt của Mục Lương co rụt, quy mô của sào huyệt Hư Quỷ trước mắt hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn.

Cho dù có nhìn ra xa đến mấy thì vẫn không thể thấy được điểm cuối của sào huyệt Hư Quỷ, chỉ thấy được từng núi thịt khiến cho người ta run sợ.

Theo tính toán sơ bộ thì số lượng Hư Quỷ đã vượt qua một triệu con.

Tộc trưởng Người Cá hoàn toàn không dám lên tiếng, lão sợ mình vô ý đánh thức đám Hư Quỷ đang ngủ say kia.

Chỉ là nhìn cơ thể run rẩy của tộc trưởng cũng không khó để nhận ra là lão sợ hãi không nhẹ.

Cô gái Người Cá sợ đến mức mặt cắt không còn giọt máu, cô kiệt lực cắn chặt môi dưới, cố gắng không phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Mục Lương trầm giọng nói:

- Dựa theo tình huống trước mắt, sào huyệt Hư Quỷ này còn lớn hơn đảo Người Cá rất nhiều.

- Nói cách khác, toàn bộ bên dưới đảo Người Cá đều trống rỗng?

Tộc trưởng Người Cá run rẩy hỏi.

Hóa ra nhiều năm như vậy, tộc Người Cá vẫn luôn cuộc sống ở phía trên sào huyệt Hư Quỷ.

Đã vậy còn có lối đi dưới lòng đất kết nối với không gian này?

Nghĩ tới đây, tộc trưởng Người Cá cảm thấy vô cùng sợ hãi, nhiều Hư Quỷ như vậy, bọn họ thật sự có thể tiêu diệt hết sao?

- Ừ.

Mục Lương đáp.

Anh ngưng mắt nhìn thoáng qua từng núi thịt, đếm số lượng Hư Quỷ cấp cao.

Mục Lương chấn động, nói:

- Ta cảm ứng được Hư Quỷ cấp 9 có tám con, Hư Quỷ cấp 8 hai mươi ba con, Hư Quỷ cấp 7 là hai trăm ba mươi mốt con.

- Tám con Hư Quỷ cấp 9!!

Tộc trưởng Người Cá kinh ngạc thốt lên.

Thực lực của lão là cấp 8, nhưng nơi này lại có hai mươi ba con Hư Quỷ có thực lực tương đương, càng đừng nhắc tới tám con Hư Quỷ cấp 9 kia.

Na An hoảng sợ nói:

- Tộc, tộc trưởng….. Ngươi nhỏ giọng một chút.

Tộc trưởng Người Cá vội vàng im lặng, bộ râu hoa râm vẫn còn run rẩy.

- Chắc còn nhiều hơn thế.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Cô gái Người Cá và tộc trưởng Người Cá cứng đờ quay đầu nhìn về phía Mục Lương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận