Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1602: Rạp Phim Chật Kín Người

Nữ nhân viên lại lấy vé xem phim đã in sẵn từ dưới quầy, viết thông tin chỗ ngồi lên đó rồi đưa cho cô gái trẻ.

- Cám ơn.

Cô gái hào hứng rời đi với tấm vé xem phim trên tay, sau đó đi thẳng vào cửa soát vé cùng với bạn tốt.

Mai Đặc nhìn một hồi vẫn tràn đầy hoang mang, không biết nên làm như thế nào.

Nhân viên bán hàng nhìn về phía Mai Đặc, ôn hòa hỏi:

- Quý khách muốn mua vé xem phim sao?

Mai Đặc ngượng ngùng hỏi:

- Xin hỏi phim điện ảnh là gì?

- Cái này thì các hạ nên tự thể nghiệm một chút, ta không thể giải thích rõ ràng được.

Nhân viên bán hàng đáp lại với một nụ cười lễ phép.

- Thể nghiệm như thế nào?

Mai Đặc tràn đầy tò mò hỏi.

Nhân viên bán hàng tràn đầy tự tin nói:

- Đương nhiên là mua vé đi vào thể nghiệm, đảm bảo các hạ sẽ không hối hận.

- Được, vậy thì ta sẽ thể nghiệm một lần, ta mua bốn vé.

Mai Đặc đưa tay ra dấu.

Nhân viên bán hàng mỉm cười nói:

- Bốn vé xem phim, mọi việc là bốn mươi viên tinh thạch ma thú cấp 1.

Mai Đặc cảm thấy giá cả này có thể chấp nhận được, nhanh chóng lấy tinh thạch ma thú thanh toán.

- Quý khách chọn chỗ ngồi đi.

Nhân viên bán hàng lại lấy ra sơ đồ chỗ ngồi.

Mai Đặc cúi đầu nhìn lướt qua, sau đó nhìn nhân viên với ánh mắt khó hiểu.

- Đây là sơ đồ chỗ ngồi, phía trước là màn chiếu phim, chỗ ngồi ở giữa có tầm nhìn tốt nhất.

Nhân viên bán hàng giải thích.

- Vậy thì bốn chỗ này đi.

Mai Đặc suy nghĩ một chút, sau đó vươn tay chọn bốn chỗ ngồi trên sơ đồ.

- Được, xin chờ một chút.

Nữ nhân viên thuần thục thao tác.

Một lát sau, cô ấy đưa vé xem phim có ghi thông tin chỗ ngồi cho Mai Đặc:

- Mười lăm phút nữa phim sẽ bắt đầu, bây giờ ngươi có thể đến cửa soát vé bên trái để xếp hàng vào sảnh.

- Được.

Mai Đặc đáp, lực chú ý rơi xuống vé xem phim.

Vé xem phim to bằng lòng bàn tay, bên trên có in vài dòng chữ nhỏ hướng dẫn khi xem phim.

- Cấm nói chuyện và đùa giỡn lớn tiếng trong sảnh.

Lúc này Bạch Sương và bọn người quốc vương tiến tới.

- Ngươi hỏi thăm rõ ràng chưa?

Quốc vương trầm giọng hỏi.

Mai Đặc lung lay vé xem phim trên tay, nghiêm túc nói:

- Chưa, nhưng ta mua bốn vé xem phim, vào xem sẽ biết.

- Vậy thì đi thôi.

Bạch Sương nóng lòng thúc giục.

- Đi theo ta.

Mai Đặc xoay người đi đến cửa soát vé mà nhân viên bán hàng chỉ.

Nhân viên soát vé đưa tay ra hiệu:

- Các hạ, mời xuất trình vé xem phim.

- Đây.

Mai Đặc đưa bốn vé xem phim cho đối phương.

- Phòng số sáu, hàng số bốn, ghế số mười đến mười bốn.

Nhân viên phục vụ liếc nhìn tin tức trên vé, sau khi xác định không có sai lầm thì xé một góc vé xem phim.

Cô ấy đưa trả vé và nghiêng người nhường lối đi, hướng dẫn:

- Từ nơi này đi lên lầu hai, lưu ý các con số trên tường, các ngươi là ở sảnh số sáu.

- Vâng.

Bạch Sương giòn tan đáp, rồi kéo tay của quốc vương rồi hào hứng chạy lên lầu.

Quốc vương cười nói:

- Chậm một chút, đừng nóng vội.

Bốn người tới lầu hai Rạp Chiếu Phim, căn cứ vào bảng hướng dẫn trên tường, chẳng mấy chốc đã tìm được phòng số sáu.

Ở lối vào phòng số sáu cũng có nhân viên phục vụ đứng canh gác, đề phòng người không mua vé lẻn vào hoặc người ở sảnh khác chui vào xem trộm.

Sau khi đưa ra vé xem phim, bốn người Bạch Sương thuận lợi tiến vào bên trong.

………….

Trong phòng làm việc Cung điện, tầng tám khu Trương Ương, thành Huyền Vũ.

Mục Lương dựa vào lưng ghế, một tay nghịch điện thoại, lật xem những bức ảnh trong album ngày trước. Anh có một cảm giác không thực, cao ốc san xát nhau xe cộ tấp nập qua lại, hoàn toàn khác với thế giới hiện tại.

- Mục Lương?

Tiếng gõ cửa phòng làm việc vang lên, giọng nói của Nguyệt Thấm Lan cùng tiếng bước chân truyền vào.

- Vào đi.

Mục Lương tắt nguồn, bỏ điện thoại vào túi.

Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa bước vào, trên tay ôm một xấp giấy tờ.

- Mục Lương, bây giờ có bận không?

Cô đặt tài liệu xuống và ngồi vào chỗ trống bên bàn làm việc.

- Không bận lắm.

Anh ngồi thẳng dậy.

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy khoanh chân, mở văn kiện trên bàn nói:

- Vậy ta báo cáo công việc với ngài chút nhé.

- Nói đi.

Mục Lương chỉnh lại ánh mắt, nhìn đôi chân mảnh mai của Nguyệt Thấm Lan, nhịn xuống xúc động của đôi tay.

- Ngày hôm qua là ngày đầu tiên rạp chiếu phim mở cửa, ngoại trừ hai giờ đầu tiên tương đối vắng vẻ, sau đó cả mười hai rạp chiếu phim đều đã chật kín.

Khóe môi Nguyệt Thấm Lan nhếch lên nói:

- Hơn một nửa là xem phim lần hai, một số ít xem ba lần.

- Được hoan nghênh thế à?

Mục Lương nhướng mày, hơi bị kinh ngạc.

- Tất nhiên, vào ngày mai ta đoán sẽ có nhiều người đi xem phim hơn ấy chứ.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

Những người đã xem phim hôm nay chắc chắn sẽ giới thiệu cho bạn bè của họ, như vậy sẽ thu hút nhiều người đi xem phim hơn.

- Vậy xem ra thì rạp chiếu phim chắc là xây nhỏ rồi.

Ánh mắt Mục Lương hơi lóe lên.

- Lớn quá cũng không tốt, không dễ quản lý.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu.

Cô nghiêm mặt nói:

- Ngài có thể xây chi nhánh ở thành Tát Luận, hoặc đến các thành khác để xây dựng chi nhánh.

Mục Lương bình thản nói:

- Cũng được, nhưng còn quá sớm, tình hình các thành xung quanh cũng không rõ ràng, qua một khoảng thời gian nữa thì bàn sau.

- Ừm, cũng cần chuẩn bị nhiều thứ.

Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu.

Máy phát hình là một Ma cụ cao cấp, dễ bị người có ý đồ tơ tưởng, nếu mở chi nhánh thì có thể xảy ra án mạng.

- Bộ phim này rất thành công, có thể đã đến lúc Tuyết Cơ bắt tay thực hiện bộ phim tiếp theo.

Mục Lương ôn hòa nói.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu:

- Cô ấy đã chuẩn bị rồi, mười lăm ngày, thời gian cũng rất eo hẹp.

Bộ phim tiếp theo “Bánh lớn” đã được phác thảo xong, phải quay một bộ phim trong 15 ngày nữa. Đây đúng là bài kiểm tra năng lực mà.

- Có Bạch cầu hỗ trợ thì cũng không quá khó khăn.

Mục Lương nói nhỏ.

Phim tiếp theo lấy đề tài chiến tranh, kể về Hư quỷ tấn công thành lớn, nhiều cảnh quay hoành tráng cần sự trợ giúp của Thú Điện Mộng mới hoàn thành.

- Hy vọng thôi, ta sẽ thường xuyên quan sát, nếu không thì thay đổi thời gian phát hành là được. Chất lượng quá kém sẽ ảnh hưởng đến doanh thu.

Nguyệt Thấm Lan nhẹ nhàng nói.

- Ừ, cố gắng lên.

Mục Lương gõ nhẹ ngón tay lên bàn, suy nghĩ một hồi rồi nói:

- Vẫn nên để Tuyết Cơ tuyển diễn viên mới. Phim không thể quay từng phim một, tốt hơn là quay nhiều phim cùng một lúc.

Nguyệt Thấm Lan cau mày:

- Như vậy khá khó, tìm được diễn viên tốt không dễ đâu. Đây là một vấn đề, chủ yếu là do đạo diễn càng khó tìm hơn.

- Vậy thì tuyển, chẳng lẽ lại mãi không tìm được à.

Mục Lương bình tĩnh nói.

- Tuyển người?

Đôi mắt xanh của Nguyệt Thấm Lan lộ ra vẻ bối rối.

Mục Lương giải thích một lần nữa, đồng thời đưa ra các yêu cầu, dạy Nguyệt Thấm Lan cách chọn một diễn viên tốt.

- Đây cũng là một cách, ta sẽ thu xếp người thử xem.

Nguyệt Thấm Lan trầm ngâm gật đầu.

- Về phần đạo diễn, chỉ có thể để Tuyết Cơ đào tạo.

Mục Lương quay đầu lại nói:

- Hỏi cô ấy có ứng cử viên nào thích hợp giới thiệu không?

- Hiểu rồi.

Nguyệt Thấm Lan thắp một ngọn nến cho Bách Biến Ma Nữ, cô ấy lại sắp bận rộn rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận