Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 494: Cảm Giác Vụn Trộm

- Viết rất tốt.
Ly Nguyệt vừa đọc xong nội dung hai trang đầu, không thể không bội phục, Ngải Lỵ Na rất có thiên phú trên lĩnh vực viết lách.
Mục Lương hỏi:
- Sách sẽ đặt tên là gì?
- Ta gọi là Du ký Mạo hiểm Của Ngải Lỵ Na, như thế nào?
Ngải Lỵ Na xoa xoa hai bàn tay, trưng cầu ý kiến.
- Có thể.
Mục Lương đưa tay ra, ngưng kết ra lưu ly trên tay, cuối cùng biến thành một cái khuôn in ấn.
Đây là khuôn in trang bìa Du ký Mạo hiểm, bên trên có hoa văn đơn giản, ở giữa có 7 chữ lớn Du ký Mạo hiểm Của Ngải Lỵ Na.
- Cầm cái này, mang theo sách đi tìm Y Lệ Y.
Mục Lương đưa khuôn in ấn trang bìa cho cô ấy.
- Tốt, bây giờ ta đi ngay.
Ngải Lỵ Na ôm lấy sách với bản in, hào hứng rời khỏi phòng làm việc.
- Mục Lương, ngươi cảm thấy ta có thể viết sách không?
Mí mắt của Ly Nguyệt hơi mở to, con mắt màu bạc nhìn về phía anh.
- Viết thể loại gì?
Mục Lương giữ chặt tay của Ly Nguyệt, ôn nhu hỏi:
- Hay viết câu chuyện tình yêu?
Khuôn mặt của Ly Nguyệt ửng đỏ, tựa vào đầu vai của anh.
Viết câu chuyện tình yêu?
Thật làm cho người ta thẹn thùng.
- Ta không biết viết.
Ly Nguyệt đỏ mặt lắc đầu, trong đầu tất cả đều là dáng vẻ của Mục Lương.
- Mục Lương, ta vào được không?
Ngoài cửa, vang lên âm thanh của Nguyệt Thấm Lan.
- A!
Ly Nguyệt hô nhỏ một tiếng.
Cô hốt hoảng nhảy xuống từ trên người anh, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, vội vàng đội nón vào rồi tiến vào trạng thái ẩn thân.
- Này làm sao cảm giác giống như đang vụn trộm đây?
Mục Lương đưa tay sờ cằm, có chút dở khóc dở cười.
Cót két !
Sau một khắc, cửa phòng làm việc bị đẩy ra, Nguyệt Thấm Lan bước dịu dàng đi tới trước mặt anh.
- Làm sao vậy?
Nguyệt Thấm Lan nghi ngờ quan sát cảm xúc kỳ lạ trên mặt của anh.
- Không có việc gì.
Mục Lương khôi phục vẻ bình tĩnh, lên tiếng nói sang chuyện khác:
- Ngươi có chuyện gì?
- Ta tới hỏi một chút, tỉ lệ trồng thực vật ở đồng ruộng sẽ chỉnh lại như thế nào?
Nguyệt Thấm Lan thản nhiên đi tới bên cạnh Mục Lương, ngồi ở bên cạnh trên người hắn, mở miệng nhả khí hương như mùi hoa thoang thoảng.
Khóe mắt của anh giật giật, vô hình cảm nhận được một cái nhìn chăm chú.
Anh khàn giọng nói:
- Diện tích trồng lúa mì giảm bớt hai phần, dùng để trồng bắp ngô.
- Được.
Nguyệt Thấm Lan dịu dàng đáp.
Sau đó, cô lại tiếp tục báo cáo các sự vụ khác Khu ngoại thành.
Mục Lương cảm thấy nhức đầu, lần thứ nhất cảm thấy nâng cấp bản Khôi Giáp U Linh, trạng thái tàng hình cũng không phải chuyện tốt.
Thành Huyền Vũ, Khu vực Ngoại thành.
Cư dân ở Đường Bính Thứ Hai và Thứ Ba đều là người tới từ thành Dạ Nguyệt, tổng cộng có một ngàn người.
Bọn họ đã tới thành Huyền Vũ được hai ngày, mỗi ngày đều ở trong phòng, không ra khỏi cửa dù chỉ một bước.
Trừ phi quá đói, nếu không mọi người tuyệt đối sẽ không đi ra ngoài.
Đạp đạp đạp !
Buổi chiều, Nguyệt Thấm Lan mang theo Đội y tế và nhân viên biết chữ tới trước tòa nhà số mười một Đường Bính Thứ Hai.
Hôm nay, cô sẽ tiến hành đăng ký thân phận cho một ngàn người này, tiếp đó sắp xếp công việc cho từng người.
- Bắt đầu từ nơi này đi, tiến hành đăng ký thân phận cho bọn họ trước, tiếp đó phát cho mỗi người một ly Canh Chữa Thương.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
Canh Chữa Thương chính là bí dược chữa thương được thêm nước.
Bởi vì Nước Mắt Thiên Sứ quá hiếm, bí dược chữa thương cũng không còn nhiều, mặc dù hiệu quả của thuốc sẽ bị pha loãng, nhưng nếu muốn cung cấp đủ cho một ngàn người thì cũng chỉ có thể làm như vậy.
- Rõ.
Nhân viên y tế đồng thanh đáp lại.
Trên đường cái, ba chiếc bàn gỗ xếp thành một hàng ngang, nhân viên y tế ngồi ngay ngắn ở phía sau.
Theo thứ tự từ trái sang phải là thu thập tin tức, phát nước thuốc và phân phối công tác.
- Gọi bọn họ xuống đi.
Nguyệt Thấm Lan gom mái tóc dài màu xanh nước biển sang một bên.
- Vâng.
Nhân viên đáp lại, sau đó đi gõ cửa từng nhà.
- Chuyện gì vậy?
Từng cánh cửa phòng được mở ra, những người đến từ thành Dạ Nguyệt bước ra ngoài, thần thái hết sức câu nệ.
- Mọi người xuống lầu đi, chuẩn bị tiến hành đăng ký thân phận.
Nhân viên phục vụ tận chức tận trách kêu gọi.
- Vâng.
Những người này vội vàng đáp lại, lếch cơ thể hư nhược xuống lầu, tập trung trên đường chính.
Dưới sự chỉ dẫn của nhân viên phục vụ, bọn họ xếp thành một hàng dài.
Nguyệt Thấm Lan quan sát đám đông trước mắt, trong đội ngũ có vài tên Ma Cà Rồng, có người tóc vàng mắt xám, có người lại là tóc đen mắt vàng.
Bọn họ không phải là Ma Cà Rồng thuần chủng, tất cả đều là Ma Cà Rồng lai, là sản phẩm sau những lần phong lưu của Ma Cà Rồng thuần chủng.
Trong đội ngũ có một cô gái tóc ngắn màu xanh biếc chừng mười bốn tuổi.
Cô ta có một đôi mắt hai màu, mắt trái là màu xanh ngọc bích, mắt phải lại có màu vàng kim, chúng đến từ dòng máu Ma Cà Rồng trên người cô ta.
Tạp Nhi Y là một cô gái Ma Cà Rồng lai, gia đình nàng gồm cha mẹ và anh trai đều được Nguyệt Thấm Lan chọn lựa mang về thành Huyền Vũ.
Trong một ngàn người được tuyển chọn, Ma Cà Rồng lai như bọn họ có hơn hai mươi người.
Tất cả bọn họ sẽ là đối tượng trọng điểm cần được chú ý, không có ngoại lệ.
- Cha, ta sợ.
Tạp Nhi Y kéo ống tay áo của cha, lén lút nhìn về phía cuối đội ngũ.
- Không sao đâu, có cha ở đây, đừng sợ.
Tạp Lai cố giả vờ bình tĩnh.
Thật ra thì trong lòng hắn cũng rất lo lắng, không biết những người này muốn làm cái gì.
- Ta nghĩ sẽ không có chuyện gì đâu, từ khi chúng ta tới đây, cuộc sống khá hơn nhiều so với lúc còn ở thành Dạ Nguyệt.
Lôi Tử An lên tiếng.
Cô ta cũng có mái tóc ngắn màu xanh biếc giống như con gái, khuôn mặt cũng tương tự sáu phần.
- Đúng là hoàn cảnh rất tốt, nhưng lại không có máu để uống......
Tạp Lý nhấp đôi môi khô ran, lộ ra bốn cái răng nanh hút máu.
Toàn bộ gia đình Tạp Nhi Y đều là Ma Cà Rồng lai.
- Anh trai, ngươi đừng nói nữa, cố gắng chịu đựng một chút đi.
Tạp Nhi Y nuốt nước miếng, đôi mắt hai màu có chút ảm đạm.
- Mọi người hãy tiến lên phía trước.
Nhân viên y tế hô to.
Đội ngũ càng ngày càng dài, người ở Đường Bính Thứ Ba cũng xuống lầu.
Mười phút sau, đến phiên Tạp Nhi Y.
Cô ta đi tới rồi dừng lại trước bàn thứ nhất.
- Ma Cà Rồng lai?
Nhân viên phục vụ ngẩng đầu nhìn nàng một cái, lên tiếng hỏi.
- Đúng vậy.
Tạp Nhi Y cắn môi dưới, nhỏ giọng đáp lại.
Nhân viên cúi đầu nhanh chóng đăng ký.
- Họ tên, tuổi tác, tình huống gia đình, đang ở đường số mấy, tòa nhà nào, số nhà là bao nhiêu?
Cô ấy vừa đăng ký vừa thành thạo tra hỏi tin tức cơ bản.
- Ta tên là Tạp Nhi Y, mười bốn tuổi, tình huống gia đình.
Tạp Nhi Y quay đầu nhìn về phía cha mẹ.
- Có cha và mẹ không?
Nhân viên này lên tiếng dẫn đường.
- Đúng vậy, còn có anh trai.
Tạp Nhi Y vội vàng trả lời.
- Ừ, tiếp tục, ở chỗ nào?
Nhân viên hành chính lại nhìn Tạp Lý và Tạp Lai.
Tạp Nhi Y hồi tưởng một chút, khẽ nói:
- Ta ở đường Bính Thứ Hai, tòa nhà số mười hai, nhà số ba.
Bạn cần đăng nhập để bình luận