Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1941: Tiến Vào Kênh Sương Mù



Rùa Đen tiếp tục di động về phía kênh Sương Mù, rất nhanh thì đầu đã dò vào trong sương mù, tầm nhìn vẫn chỉ có ba, bốn mét như trước.

Thời gian trôi qua, cơ thể khổng lồ của Rùa Đen đã xuyên qua bão táp, lấy tốc độ mỗi giây mười mấy mét tiến vào Kênh Sương Mù.

Lưng rùa dần dần bị sương mù dày đặc cắn nuốt, các dân chúng kinh ngạc thốt lên.

- Ông ~~~

Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ phát ra tiếng ông ông vang dội, toàn bộ phiến lá rung động nhè nhẹ, một bức tường ánh sáng khổng lồ từ trung tâm Trà Thụ Sinh Mệnh khuếch tán ra ngoài.

Từ ngoài xa nhìn vào thì bức tường ánh sáng như một cái chén lớn bao trùm toàn bộ lưng rùa, sương mù trong bức tường được tinh lọc, tầm nhìn của các dân chúng khôi phục bình thường.

………

- Rắc... Rắc... ~~~

Năm giờ chiều, Rùa Đen hoàn toàn tiến vào trong kênh Sương Mù, che lấp mất con đường dẫn ra.

- Tiểu Huyền Vũ, điều chỉnh phương hướng

Mục Lương truyền lại tin tức tới Rùa Đen.

- Hống hống hống ~~~

Rùa Đen đong đưa đuôi, cơ thể to lớn bắt đầu đổi hướng, nó xoay tròn một góc chín mươi độ, cho đến khi toàn bộ thân hình đều bị sương mù dày đặc cắn nuốt.

- Tốt lắm, nghỉ ngơi đi.

Mục Lương cúi người xuống và vỗ đầu Rùa Đen, mớm cho nó mộ trăm ngàn điểm tiến hóa.

Nó gầm nhẹ vài tiếng, chậm rãi cúi đầu khép hai mắt lại.

Cơ thể Mục Lương lóe lên rồi biến mất, không lâu sau đã xuất hiện ở trước tam quan pháo đài.

Bây giờ, tam quan pháo đài được bức tường ánh sáng bao phủ, tầm nhìn sẽ không bị ảnh hưởng bởi sương mù nữa.

Mục Lương nổi bồng bềnh giữa không trung, mơ hồ có thể nghe được tiếng sấm sét, như vậy là tam quan pháo đài cách khu vực bão táp không xa.

Khi Rùa Đen tiến vào kênh Sương Mù thì đã hoàn toàn chặt đứt liên lạc với bên ngoài, cho nên cần mở thêm một cổng mới để người ngoài có thể an toàn ra vào.

Anh giơ tay lên, một mảng sương mù lớn nhanh chóng khuếch tán, xua tan sương mù dày đặc xung quanh tam quan pháo đài.

Từ khu vực bão táp nhìn ra bên ngoài, bức tường sương mù cao chọc trời kia bị mở ra một lỗ hổng nửa hình tròn.

Lỗ hổng này có đường kính dài đến mười ngàn mét, như vậy thì người ở bên ngoài đi ngang qua kênh Sương Mù là có thể nhìn thấy tam quan pháo đài.

- Bão táp là một vấn đề phiền phức.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, bay đến chỗ giao giới giữa khu vực bão táp và kênh Sương Mù.

Bây giờ, Rùa Đen đã tiến vào bên trong, sau này người ngoài muốn đi vào vương quốc Huyền Vũ thì cần phải băng qua vùng biển bão táp mới được, cái này sẽ ngăn lại chín mươi chín phần trăm người muốn giao dịch.

Đây không phải là điều mà Mục Lương muốn thấy, cho nên chỉ có thể xây dựng cổng ở khu vực bão táp, ngăn trở những tia sấm sét kia.

Anh giơ tay lên, đáy mắt lóe sáng, dưới vùng biển bão táp xuất hiện một mảng lưu ly lớn.

Lưu ly đâm xuống đáy biển một đoạn sâu ba trăm mét giống như cây cối cắm rễ xuống mặt đất, tiếp theo lưu ly trải rộng khắp đáy biển mấy ngàn mét, cuối cùng ngưng tụ thành từng cây cột lớn lao ra khỏi mặt nước.

Mỗi cây cột lưu ly có đường kính hai mươi mét, tổng cộng là ba trăm cây chia thành hai hàng trước tam quan pháo đài, thoạt nhìn giống như hai hàng binh sĩ đi ngang qua toàn bộ vùng biển bão táp.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, một loạt cây cột lưu ly khác xuất hiện, cuối cùng ngưng tụ thành một cánh cổng hình vòm khổng lồ cao tới ngàn mét.

Cổng hình vòm rất lớn, giống như cánh cửa đi thông không gian khác, hiệu quả thị giác chấn nhiếp lòng người.

- Ầm ầm ~~~

Sấm sét từ trên trời giáng xuống, đánh vào cánh cổng hình vòm nhưng nó vẫn không hề hấn gì.

Mục Lương nhìn một hồi, sau khi xác định sấm sét không cách nào phá hư cổng thì mới thi triển năng lực - Trấn Thiên Địa-, khiến cổng lưu ly có thể đứng sừng sững ở giữa bão táp.

Có cánh cổng này, người ngoài có thể an toàn đi ngang qua vùng biển bão táp.

Bên trên Sơn Hải Quan, Đại An Ti nhìn cổng lưu ly to lớn trước mặt, cô chỉ kinh ngạc một hồi sau đó nhanh chóng khôi phục vẻ mặt bình tĩnh.

Cô đã thấy quá nhiều việc chấn động, cảnh tượng trước mắt không tính là gì cả.

Tạp Giai và Lạp Nhã thì khác, tuy cả hai đã trải qua lần cải tạo thứ bảy của thành Huyền Vũ nhưng vẫn bị cảnh tượng trước mắt này dọa sợ ngây người.

Yết hầu của Lạp Nhã trượt lên xuống, nói với giọng điệu khó có thể tin được:

- Thành chủ đại nhân là thần sao?

Khóe môi của Đại An Ti giơ lên, mỉm cười nói:

- Với ta mà nói thì thành chủ đại nhân đúng là thần, vị thần của thành Huyền Vũ.

Nghe vậy, thể xác và tinh thần của Tạp Giai chấn động, trong lòng không cách nào bình tĩnh nổi, nếu Hắc Phượng Hoàng đánh một trận với Mục Lương thì có thể kiên trì bao lâu trước khi thua?

Mục Lương ngước mắt nhìn cổng lưu ly, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Gánh vác toàn bộ sấm sét trong khoảng thời gian ngắn khẳng định không thành vấn đề, nhưng sau này phải chế tạo một cột thu lôi mới được.

Cho dù lưu ly cứng rắn đến cách mấy thì cũng không tài nào gánh vác sự oanh kích của hàng chục ngàn tia sét cả ngày lẫn đêm như vậy được, một thời gian sau rất dễ dàng xảy ra vấn đề.

Hiện tại, không có cột thu lôi, sau này phải trang bị vài cái.

- Còn phải trang trí cho đẹp mắt nữa.

Mục Lương suy nghĩ một chút, quyết định điêu khắc bách hoa và vạn thú trên cánh cổng, gia tăng sự sang trọng và quý phái.

Anh đặt tay lên trên cổng lưu ly, hơi chuyển động suy nghĩ, mặt ngoài cánh cổng chảy ra như nước sau đó tạo thành các loại kỳ trân dị thú, còn có rất nhiều hoa văn phức tạp.

Mười mấy phút sau, cổng lưu ly đã xảy ra biến dạng lớn, cho người ta một loại cảm giác uy nghiêm khó hiểu.

Mục Lương phủi tay, nhìn cánh cổng lưu ly rồi lẩm bẩm:

- Khi nào tuyên bố lập quốc thì treo thêm một cái bảng tên là được.

Trên bảng sẽ khắc bốn chữ Vương Quốc Huyền Vũ, như vậy nó sẽ trở thành cánh cổng chân chính của vương quốc Huyền Vũ.

Mục Lương liếc nhìn sắc trời, cơ thể biến mất ở không trung.

Khi anh xuất hiện lần nữa thì đã xuất hiện ở đầu bên kia lưng rùa.

- Vù vù vù ~~~

Mục Lương xuất hiện trước mặt Thiên Cức Quan, nơi này cách vùng biển bão táp ở đại lục cũ mấy ngàn mét.

Anh dùng phương pháp trước đó để xua tan sương mù dày đặc trước mặt Thiên Cức Quan, tiếp theo là xây một cánh cổng lưu ly tương tự bên pháo đài tam quan, sau này nó sẽ mở ra với đại lục cũ.

- Trước hết cứ như vậy đi.

Mục Lương thả tay xuống, nhìn sấm sét đánh vào cổng lưu ly, trong lòng suy nghĩ làm thế nào để chế tác cột thu lôi.

Anh không dừng lại ở Thiên Cức Quan lâu lắm, giờ ăn ở khu Trung Ương sắp đến rồi.

Bầu trời hoàn toàn tối lại.

Bên trong kênh Sương Mù, ánh sáng do Trà Thụ Sinh Mệnh tỏa ra trở nên yếu hơn, nó mô phỏng đêm tối bên ngoài kênh Sương Mù mà không phải là loại bóng đêm giơ tay không thấy năm ngón.

Bạn cần đăng nhập để bình luận