Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 506: Rùa Đen Tiến Hóa Cấp 9

- Sắp bắt đầu rồi sao?
Mễ Nặc chớp đôi mắt màu xanh lam, hai tay nắm chặt.
Các cô gái lập tức trở nên khẩn trương, ngoại trừ Hồ Tiên và một bộ phận nhỏ, những người khác ở Khu Vực Trung Ương từng được chứng kiến lần cải tạo thứ ba của thành Huyền Vũ.
Bây giờ, các cô đều chờ mong, muốn được quan sát cảnh tượng kinh thiên động địa một lần nữa.
- Đã đến giờ rồi.
Mục Lương ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, vào lúc giữa trưa.
- Ầm ầm !
Rùa Đen chợt khựng lại, không còn cất bước tiến lên.
Xung quanh nó là một vùng đất bỏ hoang, không có sinh linh.
- Bắt đầu.
Nguyệt Thấm Lan ngẩng đầu, hai mắt màu xanh nước biển lóe sáng.
Mục Lương bay lên không trung, lòng bàn tay chạm vào lưu ly che chắn, hơi nhúc nhích ý niệm.
Trong ánh nhìn chăm chú của các cô gái, bức tường lưu ly từ từ nứt vỡ dưới lòng bàn tay của anh, sau đó toả ra ngoài tựa những cánh hoa giống như lần trước.
Như vậy trong lúc Rùa Đen đang tiến hóa thì sẽ không phá hủy bức tường lưu ly.
Mục Lương đáp xuống rồi áp sát tay lên mặt đất, thầm ra lệnh:
- Hệ thống, tiến hóa Rùa Đen đến cấp 9.
- Keng! Cấp 8 tiến hóa lên cấp 9, trừ 100 triệu điểm tiến hóa.
- Keng! Tiến hóa Rùa Đen cấp 9 thành công.
- Keng! Kế thừa thiên phú Khống Chế Trọng Lực của Rùa Đen không?
- Khống Chế Trọng Lực?
Mục Lương nhướng mày.
Rùa Đen cấp 8 có năng lực là ‘Điều Khiển Trọng Lực’, bây giờ năng lực của Rùa Đen cấp 9 lại biến thành ‘Khống Chế Trọng Lực ’.
Hai từ này có ý nghĩa khác nhau rất lớn.
Điều Khiển Trọng Lực là thao túng trọng lực.
Khống Chế Trọng Lực là nắm giữ trọng lực.
- Kế thừa!
Mục Lương mặc niệm một câu, chuẩn bị giai đoạn cường hóa cơ thể.
- Đinh! Đang cải tiến Khống Chế Trọng Lực... Đang thích ứng... Hoàn tất truyền thừa.
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vừa vang lên.
Cơ thể của Mục Lương lập tức bị một dòng nước ấm bao bọc, ngay sau đó bắp thịt cả người như bị xé nứt, một cơn đau nhức kịch liệt không có gì sánh kịp ập tới.
- Hừ...
Anh không khỏi rên một tiếng, cơn đau lần này cao gấp mấy lần so với lần tăng cấp trước đó.
Mục Lương cắn chặt hàm răng, vẻ mặt dữ tợn, rõ ràng lần cường hóa này quá lớn, mãnh liệt hơn nhiều so với bất kỳ lần nào trước đó.
- Lốp bốp...
Xương cốt cả người anh phát ra tiếng nứt vỡ như rang đậu phộng, tiếp đó lại giống như bị búa to nện xuống rèn đúc nhiều lần, thanh thế khiếp người.
- Phanh phanh phanh...
Nhịp tim của Mục Lương bắt đầu tăng tốc, từng tiếng tim đập như sấm khiến cho các cô gái cảm thấy ù tai.
- Đau tai quá.
Sắc mặt của Hi Bối Kỳ trắng bệch, hai mắt trở nên đỏ như máu, cô phải vận dụng sức mạnh huyết mạch để chống cự.
- Mọi người mau lùi về phía sau!
Sắc mặt của Nguyệt Thấm Lan cũng trở nên trắng bệch, lo lắng hô to.
Nguyệt Phi Nhan và những người khác không chịu nổi, lảo đảo rời xa Mục Lương.
- Mục Lương...
Khoé mắt của Mễ Nặc phiếm hồng, trong lòng lo lắng vô cùng.
- Mau rời khỏi đây đi, Mục Lương không sao đâu, hắn chỉ đang cường hóa cơ thể thôi.
Nguyệt Thấm Lan nghiêm túc giải thích.
- Khí thế thật là mạnh mẽ.
Bảy chiếc đuôi hồ ly sau lưng Hồ Tiên lập tức dựng thẳng, lắc lư giống như khổng tước xòe đuôi.
Cô gái tai thỏ muốn ở lại, nhưng khí thế mà Mục Lương tản mát ra ngoài cùng với tiếng tim đập như sấm bên tai thật sự khiến người khó mà tới gần.
- Mọi người mau rời khỏi đây!
Gương mặt xinh đẹp của Nguyệt Thấm Lan tràn ngập sự nghiêm túc, váy Lam Tinh trên người tản mát ra ánh sáng xanh nước biển.
Cô giơ tay ngưng tụ nguyên tố nước, cuốn lấy các cô gái đưa ra khỏi Khu Vực Trung Ương.
Nàng lại ra lệnh lần nữa:
- Ngải Lỵ Na, Ly Nguyệt, Ngôn Băng, Ni Cát Toa, phong tỏa toàn bộ Khu Vực Trung Ương, không cho phép bất luận kẻ nào tới gần.
- Rõ.
Ly Nguyệt lo lắng nhìn Mục Lương lần cuối, sau đó lao xuống Trung Ương, mang theo một nhóm hộ vệ canh gác xung quanh.
Các cô gái bị đưa ra ngoài, bên trong Khu Trung Ương chỉ còn lại Hồ Tiên và Nguyệt Thấm Lan.
Hai cô gái lưu lại phụ trách bảo hộ Mục Lương, khi anh đang cường hóa cơ thể thì cũng là thời điểm yếu ớt nhất, cho nên cần phải cẩn thận hơn.
Ầm ầm...
Tiếng vang tựa như núi lở truyền đến, Khu Vực Trung Ương lắc lư chấn động, sau đó toàn bộ thành Huyền Vũ đều rung chuyển.
- Xảy ra chuyện gì?
Hồ Tiên biến sắc, đôi mắt màu đỏ rực trở nên lạnh lùng.
Giọng nói của cô lạnh như băng, cảnh giác nói:
- Chẳng lẽ địch tập kích sao?
- Không phải.
Nguyệt Thấm Lan lắc đầu trầm giọng nói.
Cô đã chứng kiến Rùa Đen tiến hóa nhiều lần cho nên hiểu rõ tình huống trước mắt là Man Thú Hoang Cổ cũng bắt đầu tiến hóa.
So sánh với sự hoảng sợ của Hồ Tiên, nhóm người Ly Nguyệt bình tĩnh hơn nhiều, nhưng mà bọn họ lại càng lo lắng tình huống của Mục Lương hơn.
Ầm ầm!
Mặt đất chấn động càng ngày càng mãnh liệt, từng khe nứt sâu hoắm xuất hiện và trải rộng.
Rùa Đen phát ra tiếng gào thống khổ, khe hở trên mai rùa càng lúc càng lớn, cơ thể của nó cũng dần dần tăng trưởng.
Bởi vì anh đã bắt chuyện với nó trước đó, cho nên Khu Ngoại thành, những tòa nhà trên mai rùa vẫn hoàn chỉnh, chỉ có đường phố đang chậm rãi mở rộng.
- Tường thành lại bị vỡ nữa rồi, lần này động tĩnh của thành chủ đại nhân thật quá lớn!
Bên trên Sơn Hải Quan, nhóm Thành Phòng Quân la to liên tục, một vài tân binh suýt nữa sợ mất mật.
Bọn hắn nắm chặt tường thành, thấy tường thành bên cạnh rạn nứt, sau đó hoàn toàn tách rời.
Khoảng cách hai đoạn tường thành càng ngày càng rộng, đã vượt qua một trăm mét.
- Mọi người bình tĩnh, chỉ là Man Thú Hoang Cổ đang tiến hóa thôi!
Vệ Cảnh hô to, trấn an những tân binh lần đầu tiên chứng kiến cảnh tượng này.
Trên thực tế thì hắn cũng run như cầy sấy, cho dù thấy Rùa Đen tiến hoá bao nhiêu lần đi nữa thì hắn vẫn sẽ chấn động không thôi.
Phố Buôn Bán, A Đát Trúc và Giả Lỗ bị dọa sợ đến ngây ngốc.
Phố Buôn Bán dưới chân bọn hắn đang rung chuyển, mặt đất nứt ra, cửa hàng hai bên lùi về phía sau.
Phố Buôn Bán đang mở rộng, khoảng cách giữa các cửa hàng đã vượt qua mười mét.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Sắc mặt của A Đát Trúc trắng bệch, bên tai truyền đến âm thanh ‘Đông Đông Đông’.
Đó là tiếng tim đập của Rùa Đen, mỗi một tiếng đều khiến người nghe miệng mũi đổ máu.
- Ta không biết!
Giả Lỗ lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, hắn hối hận không nghe lời của Bách Biến Ma Nữ, ngoan ngoãn ngồi chờ trong Tam Tinh Lâu.
A Đát Trúc cắn răng, thấp giọng nói:
- Đội trưởng, đây là cơ hội, chúng ta có thể lợi dụng khe hở để tiến vào Ngoại thành, bắt hai người A Lê Nhã.
- Ngươi muốn chết sao?
Giả Lỗ trợn mắt nhìn.
- Mặc dù, ta không biết Man Thú Hoang Cổ xảy ra chuyện gì, nhưng dựa theo lời nhắc nhở của nhân viên Tam Tinh Lâu thì mọi người trong thành Huyền Vũ đã biết tình huống hiện giờ.
- Cho nên thành Huyền Vũ tuyệt đối sẽ có phòng bị, thậm chí còn cảnh giới hơn lúc bình thường.
A Đát Trúc hơi há miệng, sắc mặt biến hóa liên tục.
Cô ta không có cách nào phản bác, thậm chí cảm thấy đội trưởng nói rất có lý.
Hắn lườm A Đát Trúc một cái, nghiêm túc nói:
- Ngươi cảm thấy đây là thời cơ tốt để lẻn vào, nhưng ta lại thấy là ngươi đang tìm cái chết.
A Đát Trúc chậm rãi gật đầu, từ bỏ suy nghĩ thừa dịp rối loạn tiến vào Ngoại thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận