Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 853: Đôi Cánh Thiên Sứ Tiến Hóa Cấp 10



Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, mở ra giao diện thuộc tính bốn chiều của mình, tầm mắt rơi vào dòng điểm tiến hóa.

Điểm tiến hóa: 1,189,473,809

- Hơn 1 tỷ rồi!

Đôi mắt màu đen của Mục Lương sáng lên.

Một tỷ điểm tiến hóa này có một bộ phận rất lớn là do chuyển hóa tinh thạch hung thú trong Bảo Khố.

Còn một phần nhỏ là do Tố Cẩm thanh toán tinh thạch để thỉnh giáo thư pháp và tranh thuỷ mặc.

- Ly Nguyệt, chúng ta đi hậu hoa viên.

Mục Lương cười sảng khoái nói.

Đôi mắt của cô gái tóc bạc hiện lên sự nghi ngờ, ngay sau đó cô như hiểu rõ cái gì, thần sắc trở nên khẩn trương.

- Các ngươi đi hậu hoa viên để làm gì vậy?

Ngải Lỵ Na ngoẹo đầu nghi ngờ hỏi.

- Đi rồi ngươi sẽ biết.

Mục Lương tỏ vẻ thần bí nói.

Anh nắm tay Ly Nguyệt xoay người rời khỏi Bảo Khố, nhanh chóng đi tới hậu hoa viên.

- Chờ ta với!

Ngải Lỵ Na không thể chịu nổi sự tò mò của mình, vội vàng cất bước đi theo.

Ba người cùng nhau tới hoa viên phía sau.

Ông~

Lĩnh Vực Tinh Thần vừa vặn đến khi thi triển, hàng trăm triệu ánh sao xen lẫn ánh trăng rơi xuống, chiếu sáng toàn bộ Khu Vực Trung Ương.

Ba người Mục Lương đi tới bên hồ, tất cả Đôi Cánh Thiên Sứ đã được dời qua đây.

Bên hồ, Sen Xanh Tạo Hóa phát triển rất tốt, đã có mấy vài đoá hoa sen lặng yên nở rộ.

Sau khi đến nơi, Ngải Lỵ Na vẫn không biết Mục Lương muốn làm gì, đôi mắt màu hồng tò mò vừa đi vừa nhìn xung quanh.

Ly Nguyệt có chút khẩn trương, không khỏi nắm chặt tay của Mục Lương.

- Khẩn trương à?

Mục Lương vỗ nhè nhẹ lên vai Ly Nguyệt.

- Có một chút.

Gương mặt xinh đẹp của Ly Nguyệt hiện lên một nụ cười nhạt.

Đôi mắt đen nhánh của Mục Lương lóe sáng, ôn hòa nói:

- Lần này chắc có thể chữa khỏi cho ngươi.

- Hy vọng là vậy.

Ly Nguyệt thở ra một hơi, tâm trạng khẩn trương đã được giảm bớt, có điều trái tim vẫn còn đập rất nhanh.

Đôi Cánh Thiên Sứ không gió vẫn đong đưa, chín đóa hoa nở rộ dưới tinh quang, cánh hoa rung rinh tựa như cánh của thiên sứ đang vỗ.

Mục Lương đặt tay lên hoa Đôi Cánh Thiên Sứ, trong lòng ra lệnh:

- Hệ thống, tiến hoá Đôi Cánh Thiên Sứ lên cấp 10.

- Keng! Cấp 9 tiến hóa đến cấp 10, trừ một tỷ điểm tiến hóa.

- Keng! Đôi Cánh Thiên Sứ cấp 10 tiến hóa thành công.

- Keng! Nước Mắt Thiên Sứ đang được cải tiến.. Đang trong quá trình tương thích….. Truyền thừa hoàn tất.

Mục Lương theo thói quen nhắm mắt lại để cảm thụ cơ thể cường hóa, bên trong thân thể hiện ra dòng nước ấm quen thuộc, quá trình này kéo dài mười mấy giây rồi mới biến mất.

Anh mở mắt ra, lại mở giao diện thuộc tính bốn chiều lần nữa.

Thuần dưỡng sư: Mục Lương.

Thể lực: 1820.1

Tốc độ: 1864.8

Sức mạnh: 1849.6

Tinh thần: 1853.9

Tuổi thọ: 24 tuổi /17001 năm

Điểm thuần dưỡng: 2620

Điểm tiến hóa: 189,473,809.

Năng lực:

Nước Mắt Thiên Sứ (cấp 10)

Nuốt Chửng (cấp 8)

May Mắn Che Chở (cấp 8)

...

Thực vật thuần dưỡng:

Đôi Cánh Thiên Sứ

Thiên phú: Nước Mắt Thiên Sứ (cấp 10)

Sen Xanh Tạo Hóa

Thiên phú: Ba Đầu Sáu Tay (cấp 8).

....

Động vật thuần dưỡng:

Thao Thiết

Thiên phú: Nuốt Chửng (cấp 8)

Thú Một Sừng

Thiên phú: May Mắn Che Chở (cấp 8).

- Tăng lên rất ít.

Mục Lương quét nhìn giao diện thuộc tính bốn chiều, các hạng trị số tăng lên rất có hạn.

Muốn muốn gia tăng sức mạnh lần nữa, e là phải chờ tới lúc nắm giữ được một con thú thuần dưỡng cấp 11.

Anh liếc nhìn con số ‘1’ đầu tiên trong chuỗi điểm tiến hóa chín số, không khỏi thổn thức lần nữa, điểm tiến hóa thật sự mãi không đủ để dùng.

Lốp bốp...

Động tĩnh tiến hóa của Đôi Cánh Thiên Sứ lôi kéo lại sự chú ý của anh.

Toàn bộ cây Đôi Cánh Thiên Sứ đang tỏa ra ánh sáng trắng, nó đang lớn nhanh như thổi, cuối cùng độ cao vượt qua bốn mét.

Thân chính của nó lại phân hóa thành một nhánh cây, bây giờ tất cả có ba cành, phần đuôi đều có hoa.

Ba~~

Nhánh cây mới mọc đung đưa, nụ hoa phần đuôi dần dần nở rộ, đó là một đóa hoa có bốn đôi cánh rưỡi, điều này đại biểu nó có thể ngưng tụ ra Nước Mắt Thiên Sứ cấp 9.

Hoa chính lớn hơn một chút, số lượng cánh cũng từ bốn đôi rưỡi thành năm đôi.

Hương hoa nhàn nhạt lan tỏa khiến cho người ngửi được thần thanh khí sảng.

Đôi Cánh Thiên Sứ đã tiến hóa đến cấp 10, bây giờ có được mười đóa hoa.

Bên trong hoa chính, một nhóm hạt giống mới được sinh ra, lần này có hai mươi viên.

Đôi mắt của Mục Lương sáng lên, hai mươi hạt giống này lớn lên thì đồng nghĩa với việc anh có thể trồng được hai mươi gốc Đôi Cánh Thiên Sứ.

- Đôi Cánh Thiên Sứ lại tiến hóa rồi!!

Ngải Lỵ Na kinh ngạc thốt lên một tiếng.

Đôi mắt màu hồng của cô trừng lớn, Đôi Cánh Thiên Sứ tiến hóa lần nữa, như vậy sẽ có được Nước Mắt Thiên Sứ phẩm cấp cao hơn.

Cô gái tóc hồng kích động, trong đôi mắt đẹp tràn ngập chờ mong và hy vọng.

Mục Lương đưa tay ra, tinh quang như ngọc lục bảo óng ánh ngưng kết tại đầu ngón tay, một giọt Nước Mắt Thiên Sứ màu xanh chậm rãi xuất hiện.

Sau khi Đôi Cánh Thiên Sứ tiến hóa đến cấp 10, mỗi ngày anh có thể ngưng tụ ra ba giọt Nước Mắt Thiên Sứ cấp 10.

Nước Mắt Thiên Sứ Cấp 9 có thể ngưng tụ ra sáu giọt, Nước Mắt Thiên Sứ cấp 8 có thể ngưng tụ ra mười hai giọt, Nước Mắt Thiên Sứ cấp 7 có thể ngưng tụ ra hai mươi.

Bản thân Đôi Cánh Thiên Sứ cũng có thể mỗi ngày ngưng tụ ra một giọt Nước Mắt Thiên Sứ cấp 10.

Đối với những đóa hoa còn lại, cánh càng ít thì phẩm cấp Nước Mắt Thiên Sứ ngưng tụ được càng thấp.

- Mau thử xem.

Mục Lương đưa Nước Mắt Thiên Sứ đến bên môi cô gái tóc bạc.

Ly Nguyệt hồi hộp vô cùng, mi mắt run rẩy, cô ngẩng đầu nhìn anh.

- Ngươi thử xem.

Mục Lương dịu dàng nói.

- Vâng.

Ly Nguyệt run giọng đáp lại, đôi môi hồng hơi hé mở, nuốt giọt Nước Mắt Thiên Sứ từ đầu ngón tay của anh.

Nước Mắt Thiên Sứ vào miệng là tan, theo cổ họng tiến vào trong cơ thể của cô rồi thẩm thấu cả người, cuối cùng bị máu hấp thu.

Cô gái tóc bạc nhắm mắt lại, lông mi mảnh dài run nhè nhẹ, yên tĩnh cảm thụ biến hóa trong cơ thể mình.

Thình thịch….

Ngải Lỵ Na cảm giác như tim mình muốn nhảy lên tới cổ, trông còn khẩn trương hơn cả Ly Nguyệt.

Cô cẩn thận vươn tay kéo cổ áo của Ly Nguyệt xuống một chút, lộ ra hoa văn màu đỏ tươi.

Mục Lương hơi cau mày, nhìn chằm chằm vào hoa văn trên cổ cô gái tóc bạc.

- Hy vọng có tác dụng, hy vọng có tác dụng..

Lỵ Lỵ khẩn trương nắm chặt hai tay, đôi mắt màu hồng nhìn chằm chằm Ly Nguyệt.

- Ngươi đừng nói nữa.

Mục Lương dở khóc dở cười.

Bầu không khí rõ ràng đang vô cùng căng thẳng thế mà lại bị biểu hiện của cô gái tóc hồng hủy hoại.

Ngải Lỵ Na mím chặt môi, nôn nóng nói:

- Nhưng ta khẩn trương.

………

Ly Nguyệt hừ nhẹ một tiếng, đường chỉ màu đỏ tươi trên người cô lấp loé ánh sáng màu đỏ.

Ngải Lỵ Na khẩn trương muốn ngừng thở, con ngươi màu hồng nhạt cô gần như không nháy mắt một lần nào. Cô vẫn nhìn chằm chằm vào đường chỉ màu đỏ tươi trên cổ của cô gái tóc bạc.

Sau khoảng mấy lần hô hấp, đường chỉ như bị cái gì đó tẩy trắng, chúng bắt đầu nhạt dần, nhạt dần rồi cuối cùng hoàn toàn tan biến hết.

- Thành công rồi sao?

Ngải Lỵ Na trừng lớn đôi mắt xinh đẹp màu hồng nhạt, cô cảm thấy khó có thể tin nổi đến mức kinh hô ra tiếng.

- A a a!

Ly Nguyệt phát ra một tiếng than nhẹ, đôi lông mi thật dày của cô nhẹ nhàng run rẩy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận