Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1939: Thành Huyền Vũ Không Ngừng Kiến Thiết



Bây giờ, việc xây dựng nhà lầu và sửa đường trong bốn tòa Vệ Thành này đã không cần Mục Lương ra tay.

Có rất nhiều Giác Tỉnh Giả và Ma Pháp Sư trong nhóm thợ sửa chữa, bọn họ có năng lực thức tỉnh và ma pháp, có thể xây dựng nhà lầu rất nhanh.

Ví dụ như ma pháp hệ thổ hay Thức Tỉnh Giả có năng lực thức tỉnh Cố Hóa (củng cố) hay đại loại như vậy.

Mục Lương cúi đầu nhìn thoáng qua một chút, sau đó tiếp tục bay đến mục đích của mình.

Vài phút sau, anh mới nhìn thấy tường thành ở xa xa, tốc độ bắt đầu chậm lại.

Mục Lương nhìn xuống mặt đất dưới chân, nơi này vẫn còn là đất hoang, chưa được tiến hành quy hoạch.

Gần nơi này nhất là Vệ Thành Số Tám, dựa vào thực lực của anh cũng phải bay một hồi, cách tường thành không tính là xa xôi, xấp xỉ hai mươi cây số (20km).

- Ừm, xây Quân Doanh Trấn Bắc ở nơi này đi.

Mục Lương quyết định, rồi hơi chuyển động suy nghĩ, tường cao hình tròn đột ngột mọc lên từ dưới mặt đất và bao vây Quân Doanh mới lại, kích cỡ to gần bằng một nửa Vệ Thành.

- Ầm ầm ~

Tường vây của Quân Doanh mới cao mười mét, chỗ rộng nhất có mười mét, hẹp nhất cũng là sáu mét, có thể để xe thú chạy như bay ở phía trên.

Mục Lương mở sáu lỗ hổng ở trên tường rào, lại dùng lưu ly mờ đục để xây cửa chính vừa dày vừa nặng, làm cửa ra vào Quân Doanh.

Anh lại xây dựng từng tòa tháp canh ngay phía trên đại môn, độ cao bốn mươi mét.

Ngay sau đó anh bắt tay xây dựng ký túc xá, nhà ăn, phòng huấn luyện, phòng huấn luyện trọng lực và các kiến trúc khác ở trong Quân Doanh.

Quân Doanh mới rất lớn, Mục Lương còn xây thêm một cái “Núi huấn luyện dã ngoại” ở bên trong.

Mục Lương đã tiêu tốn một buổi trưa để xây xong Trấn Bắc Quân Doanh, phần còn lại sẽ do thợ sửa chữa của Xưởng Trang Trí đảm nhiệm.

Anh không có nghỉ ngơi, lại bay sang phía tây Rùa Đen và xây dựng Trấn Tây Quân Doanh.

Các Quân Doanh đều tương tự, số lượng kiến trúc bằng nhau, vì để các binh sĩ cuộc sống khá hơn một chút, trong Quân Doanh còn mở thêm một ít cửa hàng, như vậy binh sĩ có thể hưởng thụ cuộc sống lúc nghỉ ngơi.

Trong Quân Doanh còn có trại lính dưới đất, Mục Lương còn xây hầm trú ẩn ngầm, đề phòng trường hợp có địch tập kích trên không.

Mặc dù có Trà Thụ Sinh Mệnh, tỷ lệ kẻ địch bén mảng đến đây cực kỳ bé nhỏ, nhưng không sợ nhất vạn chỉ vạn nhất, dù sao có hầm trú ẩn cũng tốt hơn là không có.

Mục Lương mất hai ngày mới xây xong bốn Đại Quân Doanh, các Quân Doanh nằm ở bốn hướng Đông Tây Nam Bắc trên lưng Rùa Đem.

Binh sĩ Lục Quân hiện có được chia đều và sắp xếp vào bốn khu vực này, trong tương lai khi chiêu mộ binh sĩ thì các lão binh sẽ dẫn dắt tân binh.

Đồng thời ba quân Hải Lục Không đều sẽ chiêu binh ở đây, tin tức đã được tuyên truyền thông qua báo chí.

Sau khi xây xong bốn Đại Quân Doanh, Mục Lương lại đi đến căn cứ Hải Quân.

Anh đứng lơ lửng giữa không trung, nhìn chăm chú vào căn cứ Hải Quân có diện tích không lớn, suy nghĩ nên xây căn cứ Hải Quân mới ở nơi nào.

- Vù vù vù ~~~

Mục Lương bay qua tường thành, đi tới bên cạnh thân Rùa Đen.

Nửa bộ phận trên là tường thành cao ngất, nửa phần dưới hầu như là vách đá thẳng đứng, đây là nham thạch bao bên ngoài cơ thể Rùa Đen, độ dày gần một ngàn mét.

- Xây căn cứ Hải Quân ở nơi này không tệ.

Trong lòng Mục Lương có chủ ý.

Cơ thể hắn trầm xuống, lơ lửng cách mặt biển năm mươi mét.

- Ầm ầm ~~~

Mục Lương xoè bàn tay ra, sau đó nắm lại rồi vung lên, một bãi đáp rộng chừng bốn trăm mét, dài ba ngàn mét xuất hiện trên vách đá dựng đứng.

Vì để an toàn, Mục Lương lại xây dựng một bức tường lưu ly bao phủ trọn bãi đáp và nước biển bên dưới, nhìn từ xa như là một cái “Bọt khí” hình sợi dài xuất hiện trên vách đá thẳng đứng.

Bức tường lưu ly có thể che gió che mưa, lúc địch tập cũng có thể ngăn cản công kích của kẻ địch.

Bức tường lưu ly bao trùm cả nước biển bên dưới là để cho binh sĩ Hải Quân tiến hành huấn luyện trên biển.

Mục Lương nhìn vùng nước bị bức tường lưu ly bao phủ, trong lòng đột nhiên có ý tưởng mới, như suy nghĩ gì đó rồi lẩm bẩm:

- Nếu xây một thủy cung nhỏ dưới nước, như vậy ta có thể kiếm thêm tinh thạch ma thú không?

Mục Lương nghĩ tới công viên hải dương mình từng đến ở kiếp trước, thế giới ở dưới nước, hành lang đáy biển và các khu vực ngắm cảnh khác.

Anh có lưu ly, xây một thủy cung nhỏ dưới đáy biển bên cạnh thân Rùa Đen hoàn toàn không có vấn đề.

Vấn đề dưới đáy biển không có dưỡng khí thì dễ giải quyết thôi, để gốc rễ của Trà Thụ Sinh Mệnh dò vào thủy cung, vậy là có thể cung cấp một lượng dưỡng khí lớn rồi.

Trước đây xây hầm trú ẩn thì anh cũng dùng biện pháp này.

Mục Lương càng nghĩ càng thấy có khả năng, đối với phần lớn người ở đất liền, có khi cả đời chưa từng thấy biển chớ đừng nói chi là ngắm nhìn cảnh đẹp dưới đáy biển.

- Buổi tối lại nghiên cứu một chút.

Anh nhẹ giọng nói nhỏ.

Mục Lương đã chuẩn bị xây dựng thủy cung ở dưới biển, đồng thời liên thông căn cứ Hải Quân, Thành Buôn Bán Sơn Hải, xe lửa ngắm cảnh, sau này có thể đi qua thủy cung để vận chuyển vật tư đến Quân Doanh.

Khi binh sĩ Hải Quân nghỉ ngơi cũng có thể đến thủy cung để thả lỏng thể xác và tinh thần, dù sao Quân Doanh xây ở trên vách đá dựng đứng, lúc nghỉ ngơi cũng không có nơi khác để đi.

Mục Lương đè nén suy nghĩ trong lòng xuống, bắt đầu xây dựng ký túc xá, phòng huấn luyện và các kiến trúc khác trên bãi đáp.

Anh còn suy nghĩ, có nên trồng Hoa Sương Mê ở vách núi thẳng đứng hay không, nó có thể phóng ra sương mù bảy màu che khuất căn cứ Hải Quân, không cho người của thế lực khác nhìn thấy.

Nhưng sau khi suy nghĩ một chút thì anh lại từ bỏ, Rùa Đen đã tiến vào kênh Sương Mù, căn cứ Hải Quân cũng bị sương mù che đậy, hiệu quả ngăn cản tầm mắt không khác nhau bao nhiêu.

Sau khi Mục Lương xây xong căn cứ Hải Quân thì đã qua một lúc lâu.

Anh không có dừng lại nghỉ ngơi, lại bay đến Thiên Cức Quan, dùng năng lực để xây dựng căn cứ Hải Quân thứ hai.

Vì là xây lần thứ hai nên tốc độ mau hơn rất nhiều, trước khi trời tối thì căn cứ Hải Quân thứ hai đã hoàn thành.

Dưới sự bày mưu tính kế của Mục Lương, một dây leo chủ của Hoa Vạn Gai đã bao vây căn cứ Hải Quân, tính an toàn gia tăng không ít.

Mục Lương phủi tay, hài lòng nói:

- Trước hết như vậy đi, nếu sau này có ý tưởng khác thì lại tới hoàn thiện.

- Trở về thôi.

Anh hơi chuyển động suy nghĩ, cơ thể biến mất khỏi căn cứ Hải Quân thứ hai.

Ngay sau đó, Mục Lương xuất hiện ở bên trên căn cứ Không Quân, nhìn các binh sĩ Không Quân vẫn còn đang huấn luyện, trong lòng càng thêm thỏa mãn.

- Thức ăn ở Không Quân có thể tăng thêm một ít.

Anh nhẹ giọng lẩm bẩm.

Mục Lương lại nhìn một hồi, trước khi những người khác phát hiện mình thì cơ thể hóa thành một vệt sáng bay về phía khu Trung Ương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận