Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2431: Thử Nghiệm Linh Khí Máy Quay Giám Sát.

- Vậy là xong rồi sao?

Mễ Nặc trừng mắt đôi mắt màu xanh lam hỏi.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ừm, tiếp theo là kết nối với TV.

Anh lấy ra một chiếc TV để đó không dùng, lại lấy ra một viên tinh thạch ma thú có khắc ma pháp trận khảm lên trên, nó có thể truyền tống hình ảnh bên trong linh khí Máy Quay Giám Sát đến TV.

Tựa như nguyên lý truyền tín hiệu giữa trung khu máy xử lý, tháp tín hiệu và TV.

- Ông ~~~

Mục Lương khởi động TV, lại ấn xuống tinh thạch ma thú vừa khảm vào, gợn sóng vô hình lập tức khuếch tán.

Màn hình TV chớp lóe vài cái rồi hiện hình, thấy được đám người cô gái tai thỏ và Ly Nguyệt.

- A, nó hoạt động thật rồi kìa!

Mễ Nặc duyên dáng hô to một tiếng, vội vã quay mặt nhìn về phía linh khí Máy Quay Giám Sát.

Ở trong TV, cô gái tai thỏ cũng ngẩng mặt lên, chỉ là thị giác biến thành từ trên cao nhìn xuống.

Dưới thị giác của Mục Lương và những người khác thì cô gái tai thỏ trong TV đang đối diện với mình.

- Thoạt nhìn cũng không tệ lắm.

Mục Lương hài lòng bình luận một câu.

Ly Nguyệt nói với thần sắc nghiêm túc:

- Mục Lương, loại linh khí này không thể để cho người ngoài biết.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Đương nhiên, bảo trì sự thần bí mới thể hiện được giá trị lớn nhất của linh khí Máy Quay Giám Sát, khiến người bị theo dõi bày ra con người thật của mình.

Ánh mắt của Ly Nguyệt lưu chuyển, nghiêm túc nói:

- Ý của ta chính là như vậy, Máy Quay Giám Sát này dùng để thu thập tình báo rất tốt.

- Ừm, ngươi hiểu ý của ta.

Mục Lương mỉm cười nói.

Ly Nguyệt nhìn bản thân trong TV, nếu như không có Mục Lương giới thiệu thì cô khi nhìn thấy Máy Quay Giám Sát cũng sẽ dễ dàng coi nhẹ nó.

- Mục Lương, Máy Quay Giám Sát có khó chế tạo lắm không?

Mễ Nặc ngây thơ hỏi.

Anh thở dài, bất đắc dĩ nói:

- Ma pháp trận trong tinh thạch ma thú do chính tay ta khắc, những bước đi khác có thể để nhóm Linh Khí Sư và Luyện Khí Sư đi làm.

Máy Quay Giám Sát sử dụng ma pháp trận rất phức tạp, thuộc về ma pháp trận hệ không gian cấp 9, tổng cộng có hơn tám loại ma pháp trận, có lớn có nhỏ.

Bây giờ, trong vương quốc Huyền Vũ, người có thể khắc ma pháp trận không gian cao cấp chỉ có một mình hắn.

Mễ Nặc nghiêng đầu thanh thúy nói:

- Vậy chẳng phải là ngươi sẽ rất bận sao, không chỉ là linh khí Máy Quay Giám Sát, những thứ khác như Cửa Truyền Tống gì gì đó cũng đều phải do ngươi tự chế tạo.

- Ừm, đúng là sẽ rất bận rộn.

Mục Lương giơ tay lên xoa đầu cô gái tai thỏ.

Mễ Nặc chớp mắt nói:

- Như vậy thì quá vất vả rồi, phải tìm người chia sẻ với ngươi một chút mới được.

Mục Lương bình thản nói:

- Ma Pháp Sư hệ Không Gian quá ít, Ma Pháp Sư hệ Không Gian cao cấp lại càng ít hơn.

- Ta nhớ bên cạnh công tước Bá Lệ có một tên Ma Pháp Sư hệ Không Gian.

Ly Nguyệt đột nhiên lên tiếng.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, quay đầu hỏi:

- Nhóm của Hổ Tây đi đến đâu rồi?

Ly Nguyệt nhẹ giọng đáp:

- Bọn họ đã rời đi vương quốc Phúc Nhĩ Kỳ, đang trở lại kênh Sương Mù.

Mục Lương bình thản nói:

- Đáng tiếc là chỉ bắt được công tước Bá Lệ, bảo các cô ấy dò hỏi tên Ma Pháp Sư hệ Không Gian kia đang ở đâu.

- Vâng!

Ly Nguyệt lên tiếng.

- Nhớ là phải lưu ý kỹ tình huống bên vương quốc Phúc Nhĩ Kỳ.

Mục Lương căn dặn một câu.

Ly Nguyệt thanh thúy nói:

- Ta đã sắp xếp xong xuôi, có tình huống gì sẽ lập tức truyền về.

- Ừm.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Buổi tối, Hồ Tiên trở lại từ Thành Buôn Bán Sơn Hải.

Hồ Tiên đi vào thư phòng, hỏi:

- Mục Lương, ta đã sắp xếp xong xuôi tiệc trà xã giao, thiệp mời cũng đã đưa ra ngoài, đến lúc đó ngươi có lên sân khấu không?

Tiệc Trà Xã Giao chủ yếu mời các quý tộc và phú thương, người nhận thiệp mời có thể vào cửa miễn phí, những người khác chỉ có thể bỏ tiền mua vé vào cửa.

- Đương nhiên, đến lúc đó ta sẽ ở lại một hồi.

Mục Lương ôn hòa nói.

Làm chủ nhà và cũng là người khởi xướng tiệc trà xã giao, anh lên sân khấu có thể đề cao bức cách cho buổi tiệc, đồng thời cũng có thể kích thích tiêu phí, phổ biến trà tinh thần cho nhiều người biết đến hơn.

Thử nghĩ mà xem, lá trà ngay cả quốc vương một nước đều thích uống, những quý tộc kia còn không đua nhau mua nếm thử sao?

- Vậy ta sẽ phân phó nhân viên an bài chủ vị cho ngươi.

Hồ Tiên quyến rũ đáp lại.

Mục Lương ngước mắt hỏi:

- Ngươi đã bận rộn ba ngày trời rồi, có thể nghỉ ngơi rồi chứ?

Hồ Tiên bất đắc dĩ nói:

- Sao có thể nghỉ ngơi được, ngày mai ta còn phải lo liệu chuyện Tuần Lễ Mua Sắm, còn rất nhiều chuyện chưa xử lý xong.

- Ngươi vất vả rồi.

Mục Lương kéo tay cô gái đuôi hồ ly.

- Ta quen rồi.

Hồ Tiên nói đùa một câu.

Mục Lương ôn hòa hỏi:

- Vậy ta xoa bóp giúp ngươi một chút?

- Ăn cơm xong lại nói.

Đôi mắt đỏ rực của Hồ Tiên lóe sáng, vươn tay nhẹ nhàng câu lấy cổ áo của Mục Lương.

- Hồ ly tinh.

Yết hầu của Mục Lương nhấp nhô, ngửi được hương vị trên người cô gái đuôi hồ ly.

- Cộc cộc cộc ~~~

Đột nhiên, cửa thư phòng bị gõ, giọng nói của Ba Phù vang lên:

- Bệ hạ, đại nhân Hồ Tiên, đến giờ dùng bữa tối rồi.

- Ta đã biết.

Mục Lương lên tiếng.

Hồ Tiên chớp mắt, quyến rũ nói:

- Ngươi thấy chưa, đến giờ ăn tối rồi.

- Đành vậy thôi.

Mục Lương lộ ra ánh mắt tiếc nuối, đứng lên chỉnh sửa ống tay áo.

- Hì hì ~~~

Hồ Tiên cười quyến rũ vài tiếng, kéo cánh tay của anh rời khỏi thư phòng.

Khi cả hai tới nhà ăn thì mọi người đã tập trung đông đủ, tiểu hầu gái bưng thức ăn nóng hổi lên trên bàn lớn, mùi thơm mê người xông vào mũi.

Mục Lương và những người khác ngồi xuống, cầm đũa lên thưởng thức bữa cơm.

Hồ Tiên thưởng thức món thịt hầm, cảm thán một câu:

- Tại sao cùng một công thức mà các ngươi nấu ngon hơn ở trong Mỹ Thực Lâu thế.

- Có thể là chúng ta dùng gia vị khác nhau.

Tiểu Tử giải thích.

Các loại hương liệu và đồ gia vị được dùng trong cung điện đều là loại thượng hạng, tất cả nguyên liệu đều được tiểu hầu gái bồi dưỡng ở hậu hoa viên bồi, nơi đó gần Trà Thụ Sinh Mệnh nhất.

Cho nên các món ăn ở cung điện đương nhiên sẽ có vị tuyệt hơn so với các món ăn vừa rẻ vừa nhiều ở Mỹ Thực Lâu.

Mục Lương mỉm cười gật đầu:

- Ừm, đúng là như thế này.

- Thảo nào mỗi ngày ta đều muốn trở lại cung điện ăn cơm trưa.

Hi Bối Kỳ lẩm bẩm.

Khi cô đi đến huấn luyện ở căn cứ Không Quân, nếu không có chuyện gấp thì nhất định sẽ bay trở về cung điện để ăn trưa, mà không phải ở lại nhà ăn căn cứ Không Quân.

Từ sau khi lắp đặt Cửa Truyền Tống, việc qua lại đã trở nên thuận tiện hơn rất nhiều, cho nên dù là nghỉ trưa thì các cô gái cũng muốn trở lại cung điện nghỉ ngơi.

- Nấu để bản thân ăn tự nhiên là phải dụng tâm hơn rồi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

Mục Lương nhìn về phía nhóm tiểu hầu gái, ôn hòa nói:

- Cũng là nhờ Tiểu Tử và mọi người để bụng.

Ba Phù và các tiểu hầu gái được khen ngợi, trên mặt đều lộ ra nụ cười, các cô vé thực sự rất thích phần công việc này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận