Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 490: Kẻ Phản Bội Bỏ Trốn

Sáng sớm, Ưng Lửa vỗ cánh bay quanh trên bầu trời Sơn Hải Quan, hấp dẫn lực chú ý của rất nhiều người.
Cửa ra vào Tam Tinh Lâu.
- Đội trưởng, đó là hung thú cấp 7 phải không?
A Đát Trúc ngửa mặt lên, đôi mắt thuần trắng nhìn chằm chằm Ưng Lửa, tầm mắt đi theo chuyển động của nó.
- Ừ.
Giả Lỗ nói với sắc mặt nghiêm túc, trong lòng càng ngày càng kiêng kị thành Huyền Vũ.
Hắn nhớ tới tới Kỳ Nhông Năm Màu ở Thiên Môn Lâu, Nhện Quỷ Đỏ ở Huyền Không Các.
Tính cả Ưng Lửa đang bay trên trời thì đây là con hung thú cấp 7 thứ ba mà hắn nhìn thấy sau khi bước vào thành Huyền Vũ.
Sắc mặt của A Đát Trúc cũng cực kỳ nghiêm túc, thành Tương Lai không có linh thú thủ thành, cao thủ cấp 7 cũng chỉ có bốn tên.
- Được rồi, chúng ta nên đi hỏi thăm tin tức về nhóm người A Lê Nhã.
Giả Lỗ thấp giọng nói.
A Đát Trúc cất bước đuổi kịp, nói một câu:
- Có thể là bọn người A Lê Nhã vốn dĩ không có ở đây.
- Cũng có khả năng là bọn họ đang ở nơi gọi là Khu vực Ngoại thành, chỉ là chúng ta không thể đi vào được.
Giả Lỗ ngẩng đầu nhìn về phía tường thành cao của Úng Thành.
Hai người đến thành Huyền Vũ đã hai ngày, biết được một chút tình huống ở nơi đây.
- Hay là tối nay chúng ta nghĩ cách lẻn vào đi?
A Đát Trúc hạ giọng đề nghị.
- Không được, quá nguy hiểm.
Giả Lỗ nhíu mày lắc đầu.
- Hứ.
A Đát Trúc bĩu môi.
- Cẩn thận một chút, thành Huyền Vũ không đơn giản đâu.
Khóe miệng của Giả Lỗ hơi co giật.
A Đát Trúc trả lời rất là tùy ý:
- Biết rồi.
Sau đó, cô lại hỏi một câu:
- Nhưng nếu như các cô ta thật sự trốn ở Ngoại thành thì sao? Chúng ta không vào trong đó được, chẳng phải là sẽ bỏ lỡ cơ hội?
- Cần phải điều tra tình hình rõ ràng trước, nếu như bắt buộc thì chúng ta lại lẻn vào đó tìm xem.
Giả Lỗ cẩn thận nói.
- Được rồi, ta nghe lời ngươi.
A Đát Trúc nhún vai đáp, cảm thấy sao cũng được.
Nếu như bọn họ không tìm được A Lê Nhã và A Lê Tuyết, khi trở lại thành Tương Lai, người lãnh phạt chỉ có một mình đội trưởng.
Lỗ tai của cô hơi nhúc nhích, nghiêng đầu nhìn về phía Sơn Hải Quan, kinh ngạc nói:
- Đội trưởng, bên kia rất náo nhiệt, chúng ta qua đó nhìn một chút đi.
- Ừ.
Giả Lỗ gật đầu.
Bên cạnh Sơn Hải Quan, mọi người đang xếp hàng trước cửa sổ bán vé máy bay.
Những người này đều muốn đi thành Phi Điểu, phần lớn là thương nhân đến từ thành Dạ Nguyệt.
Tối hôm qua, Mục Lương đã phân phó người đi dán những tờ quảng cáo ở thành Dạ Nguyệt, viết rõ hành trình của Máy Bay để hấp dẫn hành khách.
A Đát Trúc và Giả Lỗ đi tới đứng cuối hàng, nhân cơ hội nghe những người khác trò chuyện.
- Lần này, Máy Bay vẫn là đi tới thành Phi Điểu, nghe nói chỉ cần bay một buổi sáng là tới nơi, ở lại đó một ngày rồi sẽ trở lại.
- Đây là lần đầu tiên ta ngồi Máy Bay, hồi hộp quá.
- Đừng lo lắng, ngồi trên đó rất vững, còn có nhà hàng......
A Đát Trúc nhăn mày lại, Máy Bay là cái gì?
Cô không khỏi tò mò, tiến lên hỏi thăm:
- Máy Bay là cái gì vậy?
- Chính là con hung thú cấp 7 đang bay ở trên không trung.
Người kia giơ tay chỉ Ưng Lửa đang quanh quẩn trên đầu.
- Dùng hung thú cấp 7 để vận chuyển người?
Đôi mắt màu trắng của A Đát Trúc trừng lớn, vẻ mặt ngạc nhiên tột độ.
Trong lòng Giả Lỗ cũng chấn động không thôi, nhưng nghĩ đến Man Thú Hoang Cổ chở cả thành Huyền Vũ, hắn lập tức bình tĩnh lại.
Man Thú Hoang Cổ còn có thể bảo vệ thành, vậy thì tại sao hung thú cấp 7 không thể chở người?
A Đát Trúc và Giả Lỗ rời khỏi đội ngũ xếp hàng, hai người không có hứng thú đi tới thành Phi Điểu.
- Đội trưởng, thành Huyền Vũ này rất thú vị.
A Đát Trúc bình luận.
- Thú vị hơn cả thành Tương Lai?
Giả Lỗ lườm A Đát Trúc một cái.
- Đương nhiên rồi.
A Đát Trúc gật đầu.
Cô đưa ra nhận xét:
- Các món ăn ở đây rất ngon, chỉ cần điểm này thôi đã khiến ta rất thích rồi.
- Tốt tốt, ngươi nói không sai.
Giả Lỗ lộ ra vẻ mặt không tỏ ý kiến.
- Mục Lương, ngươi có nghe thấy không?
Một giọng nói hồn nhiên truyền đến, hấp dẫn lực chú ý của hai người.
A Đát Trúc xoay người nhìn về phía Úng Thành, có ba cô gái đang đi tới Sơn Hải Quan.
Nguyệt Thấm Lan nâng Trùng Cộng Hưởng trong lòng bàn tay, bên cạnh cô là Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ.
- Nghe thấy, ngươi có thể đi xa hơn chút nữa.
Giọng nói của Mục Lương truyền ra từ cơ thể của Trùng Cộng Hưởng.
- Được rồi, nếu đi xa hơn thì chỉ có thể nhờ Hi Bối Kỳ.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đáp lại.
Hôm nay, cô đi ra ngoài chủ yếu là để phối hợp làm thí nghiệm với Mục Lương, bọn họ muốn biết cự ly truyền thanh tối đa của Trùng Cộng Hưởng là tới đâu.
Hơn nữa, cô còn có thể thuận đường tiễn con gái rời thành Huyền Vũ.
- Mẹ, ta phải lên Máy Bay rồi.
Nguyệt Phi Nhan vô cùng lo lắng nói.
- Đi thôi, nhớ phải chú ý an toàn đấy.
Nguyệt Thấm Lan dặn dò.
- Ta biết rồi.
Nguyệt Phi Nhan phất phất tay, xoay người rời đi.
- Chú ý an toàn, lần sau ta sẽ cùng đi với ngươi.
Hi Bối Kỳ vẫy tay tạm biệt.
Cô gái Ma Cà Rồng đi theo chủ yếu là để phối hợp làm thí nghiệm với Nguyệt Thấm Lan.
- Tốt.
Nguyệt Phi Nhan hồn nhiên đáp, quay người tiến vào Sơn Hải Quan, đi về phía đài cất cánh và hạ cánh.
- Được rồi, ngươi mang theo Trùng Cộng Hưởng rồi bay ra ngoài, nhớ là phải liên tục thông báo tình huống cho Mục Lương.
Nguyệt Thấm Lan đưa Trùng Cộng Hưởng cho cô gái Ma Cà Rồng rồi dặn dò vài câu.
- Không thành vấn đề.
Hi Bối Kỳ tiếp nhận Trùng Cộng Hưởng, tươi cười rạng rỡ bảo đảm.
Ngay sau đó, đôi mắt màu vàng óng của cô ấy lập tức biến thành màu đỏ như máu, hai cánh ở sau lưng giang rộng, vỗ cánh phóng lên không trung, bay về phía nơi xa.
A Đát Trúc chớp chớp đôi mắt màu trắng, không nghe rõ ba người kia đang nói chuyện gì, chỉ lưu ý đến chiếc váy Lam Tinh trên người Nguyệt Thấm Lan và Khôi Giáp Chu Tước trên người Nguyệt Phi Nhan.
Cô thấp giọng hỏi:
- Đội trưởng, thứ mà hai cô gái kia đang mặc là Linh khí cao cấp à?
- Ừ, đúng vậy.
Sắc mặt Giả Lỗ trở nên nghiêm túc, thành Huyền Vũ có Linh Khí Sư cao cấp?
Linh Khí Sư cao cấp rất hiếm, sự tồn tại của bọn họ giống như lông phượng sừng lân, ngay cả thành Tương Lai cũng mới chỉ có hai vị Linh Khí Sư cao cấp.
- Hai kiện linh khí cao cấp này không phải do Chí trưởng lão hay Phong trưởng lão chế tạo.
A Đát Trúc nói với giọng điệu chắc chắn.
- Ngươi nói đúng, phong cách không giống của hai người đó.
Ánh mắt Giả Lỗ hơi lóe sáng.
Linh khí cao cấp do mỗi vị Linh Khí Sư cao cấp chế tạo đều sẽ có phong cách khác nhau.
A Đát Trúc nhăn mày lại, nói:
- Nếu vậy thì đó là tác phẩm của vị Linh Khí Sư cao cấp nào?
- Có khi nào là do Già trưởng lão làm ra không?
Giả Lỗ nhớ tới cái gì, trong đầu thoáng qua một bóng hình xinh đẹp, lập tức nghiêng đầu nhìn về phía A Đát Trúc.
- Già Lạc đã phản bội chạy trốn, đội trưởng còn gọi cô ta là trưởng lão?
A Đát Trúc hơi híp mắt, nhìn về phía đội trưởng.
Giả Lỗ đen mặt, hắn chỉ quen miệng gọi thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận