Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2566: Bắt Đầu Cuộc Sống Mới.

"Đến nơi rồi à?"

Cô nhìn thấy hoàn cảnh ngoài cửa sổ, lập tức ngồi dậy nhìn về phía Mục Lương.

"Ừm, xuống xe thôi."

Mục Lương ôn hòa nói.

Khuôn mặt xinh đẹp của Ly Nguyệt ửng đỏ, nàng đội mũ giáp, đáp: "Vâng.”

Hai người xuống xe, A Thanh dừng xe ven đường rồi vội vàng đuổi theo.

Người quản lý Phường Công nghiệp Quân Sự đã đợi sẵn trước cửa, thấy Mục Lương và những người khác xuống xe thì vội vã tiến tới nghênh đón.

"Gặp qua bệ hạ!"

Người quản lý cung kính hành lễ.

Mục Lương hơi nâng cằm lên, nhàn nhạt nói:

"Ừm, dẫn đường đến khu gia công nguyên liệu đi."

"Vâng."

Người quản lý cung kính hành lễ, đi trước dẫn đường.

"Cộp cộp cộp ~~~ "

Đoàn người bước vào Phường Công nghiệp Quân Sự và đi tới khu gia công nguyên liệu, trên đường đi, các nhân viên nhìn thấy Mục Lương đều dừng chân hành lễ.

"Bệ hạ vạn an ~~~ "

Mục Lương nhẹ gật đầu đáp lại, điều này làm cho bọn họ kích động không thôi.

Không lâu sau đó, mọi người đi tới khu gia công nguyên liệu, có vài nhân viên đang xử lý xương của ma thú.

Mục Lương hỏi:

"Tài liệu nào dùng để chế tác Cung Phức Hợp?"

"Hồi bệ hạ, tài liệu ở khu ba là dùng để chế tác Cung Phức Hợp."

Người quản lý đáp lại.

Khu gia công nguyên liệu được chia thành nhiều khu vực, tài liệu ma thú khác nhau thì tác dụng cũng sẽ khác nhau, bọn họ sẽ căn cứ vào đặc tính của tài liệu để phân loại.

Tài liệu ma thú chế tác Cung Phức Hợp có yêu cầu nghiêm khắc đối với sức bền, độ cứng và nhiều mục khác.

Mục Lương cất bước đi tới khu ba, cầm lấy một khối tài liệu ma thú đặt ở dưới đất lên rồi quan sát. Đây là một cây xương đùi, độ bền và tính dẻo của nó là tốt nhất trên cơ thể ma thú, rất thích hợp để chế tạo Cung Phức Hợp.

Ngón tay của anh hơi dùng sức, xương đùi chậm rãi uốn lượn nhưng vẫn không bị gãy nát, mãi cho đến khi bị bẻ hơn một góc chín mươi độ thì trên xương mới xuất hiện vết rạn, phát ra âm thanh răng rắc.

Đây là tài liệu chưa trải qua xử lý, độ cứng và độ bền vẫn chưa đạt được điều kiện tốt nhất, sau khi xử lý thì mới có thể dùng để chế tạo Cung Phức Hợp.

Mục Lương lại kiểm tra những tài liệu ma thú khác, toàn bộ hợp cách khiến anh rất hài lòng.

"Mang ta đi nhìn khu sản xuất Cung Phức Hợp."

Anh nhàn nhạt nói.

"Vâng."

Người quản lý cung kính hành lễ.

Dưới sự dẫn đường của anh, đám người đi sâu vào trong Phường Công nghiệp Quân Sự, vòng qua mấy cái hành lang mới đi tới khu sản xuất Cung Phức Hợp.

Bên trong khu sản xuất, các nhân viên và Luyện Khí Sư, Linh Khí Sư đang chế tác Cung Phức Hợp.

Xây dựng mạch lộ sẽ do Linh Khí Sư phụ trách, công tác lắp ráp thì giao cho nhân viên thông thường.

Mục Lương chăm chú kiểm tra một lần, sau khi xác định không thành vấn đề thì mới yên lòng.

Ly Nguyệt thường xuyên ghé thăm nơi đây, chắc sẽ không xảy ra vấn đề lớn, lần này anh tới chủ yếu là để kiểm tra xem có bỏ sót vấn đề nào không.

"Rất tốt, tiếp tục giữ vững như vậy."

Mục Lương nhìn về phía người quản lý, hài lòng nói.

Trên mặt người quản lý tràn đầy thần sắc vui mừng, nghiêm túc đáp:

"Bệ hạ yên tâm, mỗi ngày ta đều sẽ đích thân giám sát."

Mục Lương hài lòng nói:

"Ừm, tháng này đi lãnh một quả Tinh Thần, xem như phần thưởng cho sự chăm chỉ làm việc của ngươi."

"Vâng, cám ơn bệ hạ ban thưởng."

Người quản lý vừa kinh ngạc vừa vui mừng lên tiếng.

………

Trong chủ thành, Tiểu Mật nhìn về phía hai người Tây Ni với Khắc Lai Mạn, hỏi

"Còn muốn đi dạo không?"

Các cô mới từ khu vui chơi trở về, đã chơi cả ngày.

"Không, mệt mỏi quá."

Tây Ni mắt lộ uể oải nói.

Khắc Lai Mạn nhận đồng gật đầu:

"Ta cũng không chơi, đều đi một ngày đường, chân đều nhanh chặt đứt."

Tiểu Mật nhẹ nhàng nói:

"Được rồi, vậy ta cùng An Kỳ về Trung Ương trước, thời gian cũng không sớm."

Khắc Lai Mạn cùng Tây Ni phất phất tay:

"Ừ, vậy các ngươi trên đường cẩn thận."

Ngày hôm nay, hai người sẽ vào ở căn nhà do Nguyệt Thấm Lan sắp xếp, bên trong đồ dùng trong nhà, đồ làm bếp, giường và chăn ga đều có, đi vào quét dọn vệ sinh một chút là có thể ở.

An Kỳ vung bàn tay nhỏ nói:

"Khắc Lai Mạn tỷ tỷ, Tây Ni tỷ tỷ, chờ ta lúc rảnh rỗi biết tới tìm các ngươi chơi."

Dáng vẻ của thiếu nữ cũng uể oải, đi dạo Chủ Thành lại đi vệ thành Số Mười, chơi một ngày cũng rất mệt mỏi.

" Được."

Khắc Lai Mạn liền vội vàng gật đầu.

Cô phất phất tay với thiếu nữ, đưa mắt nhìn An Kỳ và tiểu hầu gái đi xa.

"Đi thôi, chúng ta trở về."

Tây Ni choàng tay qua vai Khắc Lai Mạn, xoay người đi về đường Giáp Thứ Ba.

Khắc Lai Mạn đuổi kịp, trong miệng vừa nói chuyện: "Ngày mai chúng ta phải đi tìm việc làm."

"Đúng vậy, trở về còn phải dọn dẹp căn nhà một chút."

Tây Ni gật đầu một cái.

"Ngươi nghĩ đến công việc gì rồi sao ?"

Khắc Lai Mạn nghiêng đầu hỏi.

Đôi mắt của Tây Ni lóe lên tia sáng, có chút mất mác nói:

"Không biết, ta dường như cái gì cũng không biết, đợi ngày mai đi phòng mô giới việc làm xem một chút đi."

Khắc Lai Mạn vỗ vỗ tay bạn tốt, cổ động nói:

"Mục Lương các hạ nói, không có người nào là cái gì cũng không biết, rồi sẽ tìm được công việc phù hợp."

"Ừm, nói rất đúng."

Tây Nidùng sức chút đầu.

Cô nhớ tới cuộc sống của chính mình lúc còn ở chợ nô lệ, bị thương nhân buộc học không ít thứ, chỉ là không đợi mình bị bán đi, đã bị Hư Quỷ công kích.

Hai người về tới đường Giáp Thứ Ba, về tới tòa nhà, đi lên lầu ba đi tới căn nhà cạnh bên cầu thang. Khắc Lai Mạn lấy ra chìa khoá, động tác cẩn thận mở cửa phòng ra.

"Cọt kẹt ~~~ "

Tây Ni đẩy cửa phòng ra mà vào.

Khắc Lai Mạn theo ở phía sau vào nhà, nhìn hoàn cảnh quanh nhà một vòng, không nhịn được cảm thán lên tiếng:

"Càng nhìn càng thấy rất thoải mái."

Sáng sớm Tiểu Mật đã dẫn các cô tới thăm, hai người liếc mắt đã thích nơi đây.

Đây là một căn nhà hai phòng ngủ, một phòng khách, một phòng vệ sinh, một bếp, còn có một ban công hướng ra mặt đường phố, vô luận là thông gió hây lấy ánh sáng đều rất tốt.

Phòng khách chỉ có một cái sô pha hai người ngồi, trừ cái đó ra cái gì cũng không có.

Hai người đi vào phòng của riêng mình, bên trong có giường lớn, đệm chăn, gối đầu, đây đã có thể thỏa mãn nhu cầu sinh hoạt hàng ngày.

Tây Ni ngây thơ nói: "Chúng ta cố gắng làm việc, lại mua cái bàn với vài cái ghế mới được."

"Ừm, không phải vậy thì sau này có khách tới chơi đều không chỗ ngồi."

Khắc Lai Mạn gật đầu đồng ý nói.

"Ngoại trừ mua một cái bàn với bộ ghế, có phải được lại mua một cái truyền hình?"

Tây Ni chớp đôi mắt đẹp hỏi.

Khắc Lai Mạn tức giận đáp:

"Ngươi tỉnh lại đi, TV chúng ta mua không nổi, làm việc hai năm khả năng cũng mua không nổi."

Hai người ở trong cung điện xem qua TV, thoáng cái đã bị hấp dẫn chú ý, đối với điện ảnh kịch truyền hình đều có vô cùng hứng thú.

Bạn cần đăng nhập để bình luận