Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 984: Giống Như Một Công Dân Tốt Tuân Theo Luật Pháp Của Thành Huyền Vũ

- Ta hiểu rồi.

Kim Du Toa và Ái Nhĩ như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu.

- Nhưng …..

Nguyệt Thấm Lan đột nhiên mở miệng, cái này khiến hai cô gái vô thức vểnh tai lắng nghe.

Nguyệt Thấm Lan nhàn nhạt nói:

- Trong quá trình đánh nhau, nếu hủy hoại kiến trúc và cảnh quan, khiến người dân trong thành bị thương, thậm chí là tử vong, như vậy mặc kệ là ai sai lầm, mỗi người đều phải đối mặt với hình phạt nhất định.

- Không đánh, không đánh! Chúng ta tuyệt đối không đánh nhau!

Ái Nhĩ nghiêm túc nói.

Kim Du Toa chớp chớp đôi mắt đẹp, tò mò hỏi:

- Nếu chuyện này thật sự xảy ra, vậy hình phạt có nặng lắm không?

Ái Nhĩ hơi nhíu mày nhìn về phía Kim Du Toa.

- Các hạ nói vậy là có ý gì?

Nguyệt Thấm Lan nâng mi mắt lên, đôi mắt màu xanh nước biển nhìn chăm chú vào Kim Du Toa.

Kim Du Toa vội vàng xua tay giải thích:

- Ta chỉ là tò mò, thật sự chỉ là tò mò mà thôi.

- Nếu tình tiết vi phạm pháp quy nhẹ, vậy thì phạt tiền và tạm giam vài ngày.

Nguyệt Thấm Lan bắt chéo hai chân, tư thái ưu nhã nói:

- Nếu tình tiết nghiêm trọng, vậy thì sẽ bị giam giữ một năm trở lên, đồng thời phạt tiền và bắt lao động cải tạo, nghiêm trọng hơn thì đưa đi làm mồi cho hung thú.

Đương nhiên, câu sau cùng chỉ là để đe dọa.

- Làm mồi cho hung thú ….?

Kim Du Toa và Ái Nhĩ liếc nhau, không hẹn mà cùng nuốt nước bọt.

Ái Nhĩ nghiêng người nhìn chằm chằm Kim Du Toa, nghiêm túc dặn dò:

- Kim Du Toa, ngươi nhớ kỹ, tuyệt đối không được đánh nhau ở thành Huyền Vũ.

Cô nhớ tới con hung thú ở Thiên Môn Lâu.

- Ừ, ta nhớ kỹ rồi.

Kim Du Toa vội vàng gật đầu lia lịa.

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười nói:

- Chỉ cần tuân thủ pháp luật pháp quy của thành Huyền Vũ, các ngươi có thể trải qua đoạn thời gian vui vẻ ở thành Huyền Vũ.

- Cụ thể thì pháp luật pháp quy có những gì?

Kim Du Toa truy vấn.

Nguyệt Thấm Lan thả hai chân xuống, cười nói:

- Chờ khi nào đến chỗ ở cho khách quý, trên tường có dán pháp luật pháp quy thành Huyền Vũ, lúc đó các ngươi có thể xem một chút.

- Được, chúng ta nhất định sẽ học thuộc nó.

Ái Nhĩ nghiêm túc gật đầu.

Không lâu sau đó, xe ngựa dừng trước cổng chính khu Trung Ương.

- Đến rồi, chúng ta xuống xe thôi.

Nguyệt Thấm Lan bước xuống xe đầu tiên.

Kim Du Toa nối bước xuống xe, xoay người lại đỡ Ái Nhĩ, cả hai cùng nhìn tường vây cao vút ở khu vực Trung Ương.

- Đi theo ta.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đi đến cổng chính Trung Ương.

Ái Nhĩ không rảnh ngắm nhìn xung quanh, vội vàng cất bước đuổi theo.

Hai người bước vào bên trong, theo cô gái ưu nhã đi về phía bên phải của tầng một Trung Ương.

Bên phải tầng một nơi đây đã được phân ra làm nơi tiếp đãi tất cả các thành chủ.

Trước khi tiến vào nơi tiếp khách, bên đường có đặt mười tấm bia đá cao ba mét, rộng hai mét, phía trên khắc phát luật pháp quy của thành Huyền Vũ.

- Pháp luật pháp quy thành Huyền Vũ.

Ái Nhĩ dừng chân rồi tiến lại gần, nhìn pháp luật pháp quy viết những gì.

Kim Du Toa cũng đọc rất nghiêm túc, cô muốn thuộc nằm lòng pháp luật pháp quy.

Nguyệt Thấm Lan không có thúc giục, an tĩnh chờ đợi.

Hai cô gái nhìn ước chừng nửa giờ mới miễn cưỡng nhớ kỹ pháp luật pháp quy thành Huyền Vũ.

Đối với rất nhiều cường giả, trí nhớ của bọn họ tốt hơn người thường.

Nguyệt Thấm Lan nhắc nhở:

- Ở đây ta muốn đặc biệt nhắc nhở các ngươi, có rất nhiều nơi trong Nội Thành không được phép đến gần, chọc giận Linh Thú Thủ Hộ thì sẽ phải nhận lấy cái chết.

- Ừ, chúng ta nhớ rồi.

Ái Nhĩ nghiêm túc đáp lại.

Cô lại nhớ tới linh thú bảo vệ thành ở Thiên Môn Lâu, phát hiện mình rất có khả năng sẽ đánh thua nó.

Điều này khiến Ái Nhĩ càng thêm kiên định phải an phận, không được gây chuyện.

Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển.

Lúc này, Ái Nhĩ cho cô một loại ảo giác rằng đối phương không phải là thành chủ thành Sa cao cao tại thượng, cô ấy càng giống như một công dân tốt tuân theo luật pháp của thành Huyền Vũ.

Nguyệt Thấm Lan tiếp tục cất bước đi tới trước, sau đó dừng lại trước một dãy nhà hai tầng tách biệt.

Cô xoay người lại ra hiệu:

- Các ngươi có thể chọn một ngôi nhà để vào ở, trước khi Hội Nghị Thánh Địa kết thúc thi các ngươi sẽ sống ở chỗ này.

- Vậy thì ngôi nhà này đi.

Ái Nhĩ tiện tay chỉ một tòa nhà cách đó không xa.

- Được rồi.

Nguyệt Thấm Lan cầm bút, viết hai chữ thành Sa lên trên bảng hiệu trước tòa nhà.

Cót két…..

Cô đẩy cửa ra, cất bước đi vào tầng một tòa nhà.

- Thật sạch sẽ.

Ái Nhĩ đánh giá không gian tầng một.

Tầng một của tòa nhà có hai phòng và một phòng vệ sinh, bàn và giường gỗ đều được chuẩn bị đầy đủ.

- Căn phòng này dùng để làm gì?

Kim Du Toa đứng trước phòng vệ sinh, quay đầu nhìn cô gái ưu nhã.

- Đó là nơi để tắm rửa và giải quyết vệ sinh cá nhân.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã giải thích.

- Có thể tắm sao?

Kim Du Toa kinh ngạc lên tiếng.

- Nơi này có thể sử dụng nước miễn phí, nhưng không thể lãng phí.

Nguyệt Thấm Lan mở chốt vòi sen, một dòng nước trong veo nhanh chóng chảy ra.

- Quá tuyệt vời!

Đôi mắt màu vàng nhạt của Ái Nhĩ trừng lớn.

Phải biết rằng, muốn dùng nước ngọt tắm rửa tại thành Sa có thể nói là chuyện nằm mơ giữa ban ngày.

Ở thành Sa, cho dù ngươi có nhiều tài liệu hung thú và tinh thạch tới đâu đi nữa thì cũng không cách nào giao dịch được nhiều nước ngọt như vậy.

Thành Sa là một tòa thành cực kỳ khan hiếm nguồn nước, bởi vì nó ở trong sa mạc, chi phí vận chuyển nước quá cao, rất ít thương nhân hành hoang nguyện ý tới đó.

Nhưng ở thành Sa có một loại thực vật đặc thù, cả người nó mọc đầy gai nhọn, người dân sống ở đó đều ăn loài cây này để giải khát sống tạm qua ngày.

- Các ngươi có thể tắm rửa, nghỉ ngơi lấy lại sức.

Nguyệt Thấm Lan dịu dàng nói.

Cô nhìn hai cô gái toàn thân đầy bụi bẩn, sợi tóc còn dính không ít cát bụi, rõ ràng đã rất lâu rồi không tắm.

- Ừ, cảm ơn.

Gương mặt xinh đẹp của Ái Nhĩ ửng đỏ, cô đột nhiên có chút tự ti.

Cô nhận ra quần áo trên người cô gái ưu nhã chắc rất đắt đỏ, thậm chí còn có thể ngửi được mùi thơm toả ra từ người đối phương.

Hai người ăn mặc có thể nói là một trời một vực.

Đôi mắt của Nguyệt Thấm Lan thoáng qua ý cười, ưu nhã nói:

- Đúng rồi, Phố Buôn Bán có cửa hàng bán quần áo, nếu các ngươi cảm thấy hứng thú thì có thể đi xem.

- Ừ, được.

Ái Nhĩ hạ thấp âm lượng giọng nói rất nhiều.

- Ta còn có việc, tối nay sẽ có quản gia tới đây, nếu có nhu cầu gì có thể nói cho cô ấy.

Nguyệt Thấm Lan phất tay, xoay người chuẩn bị rời đi.

Nhóm người đầu tiên tham gia Hội Nghị Thánh Địa đã đến, trong một tháng tiếp theo, người của các thành lớn cũng sẽ lần lượt kéo đến, cô cần phải chuẩn bị nghênh đón cho tốt.

- Được rồi.

Ái Nhĩ phất tay tạm biệt.

……….

Rống rống rống…

Trong cốc Phi Long, Long Cốc Chủ đang cố gắng cho Long Vương đi lên phía sau lưng Ưng Lửa.

Long Cốc Chủ vỗ cổ Long Vương, khàn giọng nói:

- Đi thôi, chờ một tháng sau, ta sẽ đến đón ngươi.

Rống rống rống…

Long Vương rít gào, nó dùng đầu cọ vào đầu Long Cốc Chủ.

Mục Lương đứng bên ngoài thuyền ngọc lưu ly, nhìn xuống Long Cốc Chủ và Long Vương đang đứng trên mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận