Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 941: Vệ Sinh Răng Miệng

Y Lệ Y giải thích bằng lời nói thông tục, dễ hiểu:

- Đó là bởi vì các ngươi không chú ý đến việc vệ sinh răng miệng, thức ăn đọng lại trong các kẽ răng, để lâu rồi thì sẽ có những con sâu nhỏ sinh sôi khiến miệng của các ngươi trở nên hôi thối.

- Trong miệng sẽ sinh ra sâu nhỏ sao?

Trình Tiếu và các bạn học kinh ngạc thốt lên, khuôn mặt nhỏ nhắn của bọn trẻ dần dần trở nên trắng bệch, cảm thấy miệng trở nên khô khốc.

Y Lệ Y nghiêm túc nói:

- Đương nhiên rồi, đó là một loại sâu rất nhỏ, mắt thường không thể thấy được.

Cô đã đọc văn kiện tuyên truyền vệ sinh sức khỏe do Mục Lương viết, bên trong nêu rõ một vài nguyên nhân gây ra các vấn đề về răng miệng.

Đổi 'vi khuẩn' thành ‘sâu nhỏ’ có thể khiến mọi người quan tâm đến nó hơn, từ đó chú trọng đến việc vệ sinh răng miệng.

Y Lệ Y nghiêm túc nói:

- Nếu không chú ý vệ sinh răng miệng thì răng của các ngươi sẽ bị sâu ăn hết, sau đó sẽ bị đau răng, viêm miệng, thậm chí là rụng răng!

Bọn nhỏ nghe vậy thì vội vàng bụm mặt, che má và miệng lại, mặt mũi tràn đầy sự sợ hãi.

- Cho nên cha bị đau răng là do không chú ý vệ sinh răng miệng sao?

Đôi mắt xinh đẹp của Trình Tiếu trừng lớn, đột nhiên hiểu ra.

- Nếu răng rụng hết, như vậy sau này các ngươi sẽ không thể ăn bánh bích quy được nữa.

Y Lệ Y tiếp tục nói.

- Vậy thì không được, ta không muốn bị rụng răng đâu!

Tiểu Béo nôn nóng hô to.

- Lão sư Y Lệ Y, chúng ta phải làm gì bây giờ?

Trình Tiếu giơ tay đặt câu hỏi.

Hai ngày nay ,Trình Mâu lại bị đau răng, nhưng vì để tiết kiệm đồng Huyền Vũ, hắn không tiếp tục đến tiệm thuốc mua bí dược chữa thương.

Khóe miệng của Y Lệ Y hơi cong lên, bình tĩnh nói:

- Rất đơn giản, chỉ cần các ngươi chăm chỉ đánh răng mỗi sáng và mỗi tối, chú ý vệ sinh răng miệng thì có thể ngăn chặn được những vấn đề vừa rồi.

- Đánh răng?

Bọn nhỏ mờ mịt hỏi.

- Bây giờ, ta sẽ dạy các ngươi cách đánh răng.

Y Lệ Y giơ tay lên, ra hiệu nói:

- Tất cả tổ trưởng lại đây, đi phát bàn chải đánh răng và kem đánh răng cho các tổ viên của mình, mỗi người một phần.

- Vâng!

Các tiểu tổ trưởng đứng lên, xếp hàng đi tới bục giảng, lấy bàn chải và kem đánh răng được đựng trong hộp gỗ rồi phân phát cho các bạn học trong lớp.

Trình Tiếu tiếp nhận một chiếc bàn chải đánh răng và một bình kem đánh răng nhỏ do tổ trưởng đưa tới.

Bàn chải đánh răng được làm bằng gỗ và lông thú, lông bàn chải sờ rất thoải mái, không có mùi hôi khác thường.

Kem đánh răng được đựng trong những chiếc bình sứ nhỏ, chỉ lớn cỡ nắm tay của một đứa trẻ.

Khi mở nắp bình sứ ra, bên trong là một hợp chất sền sệt màu xanh đậm, lộ ra trạng thái bán ngưng kết.

Trình Tiếu cúi đầu ngửi thử, kem có mùi thảo dược nhàn nhạt, không tính là khó ngửi.

- Đây là kem đánh răng, còn đây là bàn chải đánh răng.

Y Lệ Y cầm kem đánh răng ở tay trái và bàn chải đánh răng ở tay phải, nàng vừa cho bọn trẻ xem vừa biểu diễn:

- Khi nào sử dụng thì mọi người cầm bàn chải chấm một ít kem, tiếp đó làm ướt bàn chải rồi bắt đầu đánh răng.

Làm ướt kem đánh răng là vì để tạo bọt và làm sạch dễ dàng hơn.

- Lão sư Y Lệ Y, chúng ta không có nước.

Trình Tiếu lại giơ tay lên lần nữa.

- Ta có đây.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã giơ tay lên, thi triển năng lực thức tỉnh của mình.

Nguyên tố nước trong phòng học trở nên nồng đậm, sau đó hóa thành dòng nước xuất hiện trước mặt bọn nhỏ.

- Oa, thư kí đại nhân thật là lợi hại!!

Tiếng kinh ngạc vang lên liên tục, bọn nhỏ nhìn về phía cô gái ưu nhã với đôi mắt sáng rực.

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười, ưu nhã nói:

- Mọi người tiếp tục học đánh răng đi.

Y Lệ Y vỗ tay nói:

- Được rồi, bây giờ các ngươi hãy làm theo những gì ta vừa mới nói, sau khi học xong nhớ trở về dạy cho cha mẹ của mình nữa nhé!

- Vâng ạ!

Bọn nhỏ đồng thanh đáp lại.

Trình Tiếu lắng nghe chăm chú nhất, dù sao thì cha Trình Mâu của cô đã đau răng được vài ngày rồi.

Sột soạt, sột soạt……

Trong phòng học vang lên từng tiếng đánh răng, bọn nhỏ há miệng nhe răng ra, cầm bàn chải đánh răng với các tư thế khác nhau.

Y Lệ Y đi qua lại dò xét, vừa đi vừa nhắc nhở:

- Phải đánh cả răng ở bên trong nữa, nhớ là không được nuốt bọt kem.

- Vâng!

Bọn nhỏ gật đầu đáp lời.

Y Lệ Y tiếp tục nói:

- Mỗi lần đánh răng đều phải đánh đủ ba phút.

Bọn nhỏ nghe vậy nhìn về phía đồng hồ quả lắc trên tường, bắt đầu đếm thời gian.

Thời gian đánh răng đủ lâu thì thành phần thảo dược bên trong kem đánh răng mới có thể phát huy tác dụng kháng viêm.

Ba phút trôi qua rất nhanh, các nhân viên mang đến một vài chiếc xô và đặt chúng ở lối đi.

- Được rồi, mọi người bắt đầu súc miệng thôi!

Y Lệ Y vỗ tay nói.

Ào ào…….

Bọn nhỏ túm tụm lại một chỗ, nhổ hết bọt kem rồi súc miệng bằng nước sạch.

- Tiểu Béo, ngươi nhìn răng của ta có gì khác không?

Trình Tiếu nhe răng nhìn về phía Tiểu Béo.

Tiểu Béo bước tới, hít sâu một hơi, ngạc nhiên nói:

- Hình như đã trở nên sạch sẽ hơn rồi, không còn mùi hôi nữa.

- Mọi người có cảm thấy miệng của mình sạch sẽ hơn không?

Y Lệ Y thanh thúy hỏi.

- Có ạ, mùi cũng dễ ngửi hơn trước rất nhiều.

- Lão sư Y Lệ Y, sâu trong miệng đã chết hết rồi sao?

Có một học sinh giơ tay lên rồi lớn tiếng hỏi.

Y Lệ Y khẽ lắc đầu, dịu dàng nói:

- Các ngươi cần phải chăm chỉ đánh răng mỗi ngày thì mới có thể giết chết toàn bộ.

- Ta sẽ chăm chỉ.

Học sinh vừa đặt câu hỏi nghiêm túc gật đầu.

- Vì bánh bích quy, vì bánh kẹo, ta nhất định sẽ siêng năng đánh răng mỗi ngày!

Tiểu Béo gật đầu lia lịa nói.

-....

Y Lệ Y dở khóc dở cười.

Cô rất muốn nói, thật ra là các em nên chăm chỉ vì sức khỏe của bản thân mình.

Đông đông đông~~~

Tiếng chuông du dương vang lên mười một lần, đã đến giờ tan học.

Y Lệ Y giơ tay gõ bục giảng, nâng cao âm lượng dặn dò:

- Được rồi, tiết học hôm nay tới đây là kết thúc, mọi người nhớ đem bàn chải đánh răng và kem đánh răng trở về, đừng quên dạy người nhà cách đánh răng.

- Vâng ạ!

- Tạm biệt lão sư Y Lệ Y.

Bọn nhỏ vẫy tay chào, thu dọn đồ đạc rồi lao ra khỏi lớp học.

- Đi đường cẩn thận, không được chạy nhảy lung tung, nhớ phải về thẳng nhà!

Y Lệ Y căn dặn một câu theo thói quen.

Không bao lâu thì bọn nhỏ đã về hết.

- Chị Thấm Lan, như vậy được rồi chứ?

Y Lệ Y nhẹ giọng hỏi.

- Rất tốt.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

Cô thanh thúy dặn dò:

- Ngày mai in thêm một phần báo chí, viết những lợi ích của việc đánh răng và vệ sinh răng miệng.

- Ta biết rồi, cứ giao cho ta.

Y Lệ Y đáp ứng.

Nguyệt Thấm Lan xoay người rời đi, chuẩn bị trở về Khu Vực Trung Ương, đã sắp đến giờ ăn trưa rồi.

- Hôm nay, cơm trưa nên ăn cái gì đây?

Cô nhỏ giọng thì thầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận