Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1609: Ta Bao Ngươi

Bên ngoài thành Tát luận, Lan Đế mang mang theo Lăng Hương hạ cánh xuống mặt đất rồi trốn ở trong rừng cây nhỏ, sau khi biến thành hình người thì mới đi ra ngoài.

- Cuối cùng cũng tới nơi rồi.

Lăng Hương hưng phấn nói.

- Tốt, đã đến thành Tát Luận rồi, ta đi trước đây.

Lan Đế vỗ ống tay áo, cô bay đã hơn nửa ngày, lúc này thật sự rất mệt mỏi.

- Không được, ngươi phải mang ta đi thành Huyền Vũ.

Lăng Hương kéo tay cô gái tóc nâu.

Lan Đế kiên nhẫn nói:

- Thành Huyền Vũ ở ngay phía trước, chỉ cần băng qua thành Tát Luận là được.

- Ngươi thu tinh thạch ma thú của ta, ngươi phải dẫn ta đi.

Lăng Hương nghiêm túc nói.

- Được thôi, đi theo ta.

Lan Đế nghiêm mặt, cô chỉ muốn nhanh chóng về nhà nghỉ ngơi thôi.

- Đi thôi, đi thôi, đừng dong dài nữa.

Lăng Hương liên tục thúc giục.

Hai người đi vào thành Tát Luận, vị trí hiện tại của cả hai ngược hướng với bến cảng.

Muốn đi thành Huyền Vũ, cần đi ngang qua cả tòa thành Tát Luận.

Lăng Hương lo lắng cô gái tóc nâu sẽ lẻn đi, thế là đã nắm tay đối phương suốt cả buổi.

Hai người đi vào thành Tát Luận, băng qua một con hẻm bẩn thỉu.

- Quá thối.

Lan Đế ngừng thở, vội vàng bước nhanh hơn.

- Tòa thành nào cũng như vậy thôi.

Lăng Hương ngây thơ nói.

Lan Đế dừng bước, quay đầu lại nói:

- Không, thành Huyền Vũ rất sạch sẽ, không có mùi hôi thối.

- Không thể nào.

Lăng Hương lộ ra vẻ mặt hoài nghi.

Một tòa thành muốn sạch sẽ thì sẽ phải cần rất nhiều nhân lực và tiền bạc để duy trì, không nhiều quý tộc sẵn sàng làm điều này.

- Hừ, tối nay ngươi sẽ biết thôi.

Lan Đế hơi giơ cằm lên rồi kiều hừ một tiếng, tiếp tục đi tới trước.

- Nghe ngươi nói như vậy, ta càng thêm tò mò về thành Huyền Vũ.

Lăng Hương lộ vẻ mặt ngạc nhiên, bước nhanh đi theo cô gái tóc nâu.

Thành Tát Luận rất lớn, vì lý do an toàn, Lan Đế không dám bay qua cho nên chỉ có thể đi bộ.

- Đi thôi, chúng ta đi xem phim.

Bên đường, một người đàn ông ôm người yêu vào lòng, bày ra vé xem phim trong tay.

- Oa, ngươi thật tốt.

Trên mặt cô gái kia tràn đầy hạnh phúc, nhìn ra được cô ta rất kích động.

- Chúng ta mau đi đi, buổi chiều chiếu phim, đi dạo đến đó vừa đúng giờ.

Người đàn ông ôm cô gái bước nhanh rời đi.

Lan Đế nhỏ giọng thầm thì:

- Chẳng lẽ Rạp Chiếu Phim khai trương rồi?

Trước khi cô rời đi thành Huyền Vũ thì Rạp Chiếu Phim vẫn còn chưa mở cửa.

Lăng Hương tò mò hỏi:

- Lan Đế, phim điện ảnh là cái gì?

- Nói như thế nào đây, thứ này thật khó giải thích, dù sao ta cũng chưa xem qua.

Lan Đế nhún vai.

- Vậy chúng ta đi xem phim điện ảnh đi.

Lăng Hương cảm thấy hứng thú nói.

- Nhưng ta rất mệt.

Lan Đế nghiêm mặt.

Lăng Hương trợn trắng mắt, hồn nhiên nói:

- Ta mời ngươi đi xem phim.

- Vậy thì đi nhanh lên.

Đôi mắt đẹp của Lan Đế sáng lên, lập tức lôi kéo Lăng Hương đi về phía Tiểu Thành.

Lăng Hương tức giận nói:

- Ngươi thật sự rất keo kiệt.

- Ta nghèo nha.

Lan Đế nói một cách đương nhiên.

- Ngươi cũng quá nghèo rồi.

Lăng Hương cạn lời, không biết nên nói gì.

Lan Đế không nói lời nào, chỉ là bước chân tăng nhanh hơn rất nhiều.

Nửa giờ sau, hai người mới đến gần Tiểu Thành, nơi gần nhất là cổng số 5.

Vẻ mặt của Lăng Hương rất ngạc nhiên, cô quay đầu hỏi:

- Đây là Nội thành của thành Tát Luận sao?

Lan Đế ngạo nghễ nói:

- Dĩ nhiên là không phải, nơi này thuộc về thành Huyền Vũ nha.

- A, nhưng nó nằm ở trong thành Tát Luận mà?

Lăng Hương mờ mịt hỏi.

- Tình huống cụ thể thì ta không biết.

Lan Đế nhún vai và kéo Lăng Hương băng qua cổng số 5, tiến vào Tiểu Thành do thành Huyền Vũ quản lý.

Vừa đi vào bên trong, Lăng Hương lập tức phát hiện điểm khác biệt.

- Ở đây quá sạch sẽ!

Lăng Hương kinh ngạc thốt lên.

Cô ngắm nhìn bốn phía một vòng, phát hiện đường đi rất bằng phẳng, không bốc mùi hôi thối, càng không có vật bài tiết ghê tởm.

- Thành Huyền Vũ còn sạch sẽ hơn nơi đây.

Lan Đế khẽ hất hàm, vô thức cảm thấy tự hào.

- Nơi này thật là quá tuyệt vời!

Hai mắt của Lăng Hương sáng ngời, chỉ liếc mắt một cái là cô đã yêu thích nơi này, điều này càng gia tăng sự mong đợi của cô đối với thành Huyền Vũ.

- Chúng ta đi xem phim trước đi.

Lan Đế thúc giục nói.

Cô nhớ Rạp Chiếu Phim ở Phố Buôn Bán trung tâm, cách Trung tâm Huyền Vũ không xa.

Lăng Hương gật đầu lia lịa:

- Được!

Cô như một đứa bé tò mò, dọc theo đường đi hết nhìn trái rồi nhìn sang phải, nhìn thấy nhà vệ sinh cũng kinh ngạc và cảm thán không thôi.

Nửa giờ sau, hai người đến gần Phố Buôn Bán trung tâm.

Lăng Hương nhìn nhà lầu cao vút, không khỏi choáng váng một lần nữa, kích động đến mức không thể nói nên lời.

- Bình tĩnh lại nào, Trung tâm Huyền Vũ ở Phố Buôn Bán còn cao hơn.

Lan Đế bình tĩnh nói.

- Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy nhà lầu cao như vậy đấy!

Cổ họng của Lăng Hương nhúc nhích, trong lòng sinh ra suy nghĩ không muốn rời đi.

Lan Đế không nói chuyện, tiếp tục đi về phía Rạp Chiếu Phim.

Lăng Hương vội vàng đuổi theo, lúc này nàng không giống một cô công chúa, giống như một cô gái nông thôn hơn.

Không lâu sau thì hai người tới Rạp Chiếu Phim, sau đó bị hoảng sợ bởi dòng người xếp hàng trước quầy bán vé.

- Thật nhiều người.

Đôi môi phấn hồng của Lăng Hương mở lớn.

- Tìm hàng nào ít người rồi xếp hàng đi.

Lan Đế chen vào đám đông rồi xếp hàng ở phía sau cùng.

Ánh mắt của Lăng Hương tỏa sáng, đi tới đứng sau lưng cô gái tóc nâu.

Cô nhìn về phía Lan Đế, thấp giọng nói:

- Nơi này nhiều người như vậy, chúng có thể tốn chút tinh thạch ma thú để người khác nhường đường cho chúng ta không?

- Không, chúng ta không được chen ngang, cũng không thể hối lộ, nếu không thì sẽ bị đuổi ra ngoài.

Lan Đế nghiêm túc nói.

Bên trong pháp luật pháp quy thành Huyền Vũ có ghi rõ là nghiêm cấm loại hành vi này.

- Như vậy sao....

Trên mặt Lăng Hương lộ vẻ tiếc nuối.

Lan Đế nhắc nhở:

- Sau khi xem phim không thì ngươi nên đi đọc pháp luật pháp quy thành Huyền Vũ, kẻo làm sai sẽ bị bắt vào phòng tối.

- Ta biết rồi, quy củ thật nhiều.

Lăng Hương bĩu môi.

Hai người tiếp tục đứng xếp hàng, chờ đến khi tới trước quầy bán vé thì đã trôi qua hai mươi phút rồi.

- Hai vé xem phim.

Lan Đế thanh thúy nói.

Nhân viên bán hàng dò hỏi:

- Buổi chiếu phim gần đây nhất là lúc sáu giờ, như vậy được chứ?

- Không có sớm hơn sao?

Lan Đế do dự.

Bây giờ mới ba giờ, từ giờ cho đến sáu giờ vẫn còn ba tiếng nữa.

- Không có, vé xem phim sớm hơn đều bán hết rồi.

Nhân viên bán hàng lắc đầu.

Lăng Hương vượt lên trước nói:

- Vậy thì sáu giờ, hai vé.

- Được rồi, tổng cộng có hai mươi viên tinh thạch ma thú cấp 1.

Nhân viên bán hàng mỉm cười nói.

- Đây.

Lăng Hương đếm đủ số tinh thạch ma thú rồi đặt ở trên quầy.

Nhân viên bán hàng gật đầu, thuần thục tiến hành đăng ký, tiếp đó đóng dấu đưa vé.

Sau năm phút, hai người chen qua đám đông, bước ra khỏi Rạp Chiếu Phim.

- Còn có ba tiếng nữa, bây giờ chúng ta đi đâu?

Lan Đế cất vé xem phim, quay đầu nhìn về phía Lăng Hương.

Lăng Hương suy nghĩ một chút, quay đầu hỏi:

- Chúng ta đi xem nước hoa, nơi này có bán không?

Lan Đế nhắc nhở:

- Trung tâm Huyền Vũ có bán, nhưng giá cả sẽ rất đắt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận