Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2403: Bắt Đầu Hành Động.

- Cọt kẹt ~~~

Giường gỗ bị đè xuống nên lay động một chút, phát ra tiếng cót két chói tai.

- Cái giường này...

Lạp Nhã cảm thấy nhức đầu.

Tạp Giai nhịn cười nói:

- Chịu khó một chút đi, nơi đây không phải phi thuyền, càng không phải là ở vương quốc Huyền Vũ.

Lạp Nhã cảm thán nói:

- Ai~ Thật hy vọng Mục Lương có thể xây một tòa Trung tâm Huyền Vũ ở đây, như vậy chúng ta có thể vào ở miễn phí rồi.

Tạp Giai đả kích:

- Đừng có nằm mộng, nơi đây hẻo lánh như thế, nếu ta là Mục Lương thì sẽ không lựa chọn xây Trung tâm Huyền Vũ ở chỗ này đâu.

- Được rồi, ngươi đừng nói nữa, để ta nằm nghỉ một lúc.

Lạp Nhã thở dài.

- Ngươi nghỉ ngơi đi, ta bảo Hỉ Na đi kiếm chút gì đó để ăn.

Tạp Giai đứng lên chuẩn bị rời phòng.

Lạp Nhã quay đầu hỏi:

- Ngươi không sợ khi cô ta nấu ăn sẽ bỏ thêm thứ gì vào trong thức ăn sao?

- A, bỏ thêm cái gì chứ?

Tạp Giai nghi ngờ hỏi lại.

Lạp Nhã hời hợt nói:

- Ví dụ như phun nước miếng vào đồ ăn, hoặc một nắm đất, gỉ mũi gì gì đó.

-... Oẹ.

Tạp Giai nôn khan một tiếng.

- Biết đâu chừng cô ta còn bỏ chất lỏng không biết tên vào đồ ăn, hoặc cũng có thể là...

Lạp Nhã nhún vai nói.

Tạp Giai vội vã ngắt lời:

- Dừng lại, ngươi đừng hù doạ ta nữa, ta bảo La Na đi nấu.

Lời nói của Lạp Nhã suýt nữa khiến cô hết muốn ăn, nghĩ đến mấy ngày trước thức ăn đều do Hỉ Na chuẩn bị, cả người cô lập tức cảm thấy không tốt.

- Chẳng lẽ cô ta thật sự làm như vậy sao?

Sắc mặt của Tạp Giai có chút trắng bệch.

Lạp Nhã khẽ cười nói:

- Được rồi, ta giỡn thôi, cô ta không tệ đến mức đó đâu.

- Hừ.

Tạp Giai trợn trắng mắt rồi xoay người mở cửa.

Lạp Nhã nín cười, không để ý tới ánh mắt u oán của Tạp Giai, dõi theo nàng rời phòng.

- Cọt kẹt ~~~

Tạp Giai rời đi không lâu thì Lạp Nhã nặng nề nhắm mắt lại.

Thiếu nữ căn dặn hộ vệ Trung Ương chuẩn bị thức ăn, khi trở về thì thấy Lạp Nhã đã ngủ say.

- Mệt mỏi tới vậy à?

Tạp Giai nói thầm một tiếng, khẽ khàng đi tới trước mặt Lạp Nhã rồi đắp chăn lên người cô ấy, nhìn về phía cửa sổ, lẩm bẩm:

- Ngày mai nhất định phải tìm cho bằng được tên Thiệu Tông này.

………..

Lạp Nhã trở mình, yết hầu phát ra tiếng kêu như mèo, chậm rãi mở hai mắt ra, trong phòng có chút tối tăm, còn có thể mơ hồ ngửi được mùi thơm của thức ăn.

- Rột rột ~~

Bụng của cô kêu to vài tiếng, giống như đang kháng nghị.

- Tạp Giai?

Lạp Nhã hô nhỏ, chỉ là không có ai đáp lại, cau mày xuống giường, nhỏ giọng lầm bầm:

- Cô ấy đi đâu rồi?

- Cộp cộp cộp ~

Nữ nhân đẩy cửa rời phòng, hành lang rất an tĩnh, cửa phòng đối diện và hai bên trái phải đều đóng chặt.

- Hỉ Na?

Lạp Nhã hô một tiếng.

Rất an tĩnh, vẫn không có người đáp lại.

Chân mày của cô lập tức nhăn lại, cất bước đi tới trước phòng của Hỉ Na, giơ tay gõ cửa phòng nhưng lại không có ai hồi đáp.

- Cọt kẹt~

Lạp Nhã thử mở cửa phòng, một tiếng kẽo kẹt vang lên và cửa phòng bị đẩy ra, trong phòng không có một bóng người.

- Mọi người đi đâu hết cả rồi?

Cô nhìn quanh gian phòng một vòng, hành lý của hầu gái vẫn còn đây, không thấy dấu vết đánh nhau, cất bước rời phòng, sắc mặt dần trở nên nghiêm túc.

- Cộp cộp cộp ~~~

Đột nhiên, chỗ cầu thang truyền đến tiếng bước chân, theo sau là giọng nói của Tạp Giai:

- Lạp Nhã, cuối cùng ngươi cũng tỉnh lại rồi.

Sự lạnh lẽo trên mặt Lạp Nhã lập tức tan biến không còn dấu vết, cười hỏi:

- Ngươi vừa đi đâu thế?

Tạp Giai giải thích:

- Ta đi dạo một chút, coi như nghiên cứu địa hình trước khi xuất phát nha.

- Hóa ra là như vậy...

Nghe được lời này, sự phiền muộn trong lòng Lạp Nhã tiêu tan.

Ánh mắt của Tạp Giai lấp lóe, thấp giọng nói:

- Ta biết đại khái Thiệu Tông trốn ở đâu rồi?!

Lạp Nhã hơi nhăn mi, kinh ngạc hỏi:

- Ở đâu?

Tạp Giai thấp giọng đáp:

- Ở một chỗ phía đông thành như ngươi đã nói, nơi đó là địa bàn của một tay thương nhân lớn, nhà của hắn rất dễ nhận ra, liếc mắt một cái là thấy ngay.

- Nếu chỉ là như vậy thì không thể xác định Thiệu Tông đang ở bên trong được.

Lạp Nhã lắc đầu nói.

Tạp Giai giơ ngón trỏ lên rồi quơ qua lại, thanh thúy nói:

- Không phải, trong nhà của tay thương nhân kia có một cái chuông rất lớn làm bằng Thép Tím.

- Thép Tím!

Lạp Nhã nghe vậy đôi mắt đẹp lập tức sáng ngời.

- Thế nào? Vừa nghe tin này ngươi cũng cảm thấy đối phương rất khả nghi đúng không?

Tạp Giai khẽ nâng cằm lên, nói với vẻ mặt đắc ý.

- Ừm, đúng là rất khả nghi.

Lạp Nhã chậm rãi gật đầu.

- Ngươi nghỉ ngơi đủ chưa?

Tạp Giai đột nhiên hỏi.

-....

Lạp Nhã sửng sốt một chút, không có dự đoán Tạp Giai nói sang chuyện khác nhanh như vậy, cô mờ mịt một vài giây rồi mới trả lời:

- Nghỉ ngơi đủ rồi, chỉ là hơi đói bụng một chút.

Tạp Giai thanh thúy nói:

- Trong phòng có thức ăn nha, ngươi mau ăn đi, tối nay chúng ta hành động, thừa dịp trời tối đi bắt người.

- Ừm.

Lạp Nhã chậm rãi gật đầu, quay đầu hỏi:

- Hỉ Na và những người khác đâu rồi?

Tạp Giai giải thích:

- Ta sai cô ấy đi mua đồ ăn rồi, sau đó dặn dò hộ vệ Trung Ương âm thầm theo sau quan sát.

- Được rồi.

Lạp Nhã bừng tỉnh, thảo nào không thấy được hộ vệ Trung Ương và hầu gái.

Cô về phòng của mình, nhìn thấy một đĩa thịt chiên được đặt ở trên bàn, thoạt nhìn rất ngon miệng, đáng tiếc rất lạnh.

- Cần ta hâm nóng giúp ngươi không?

Tạp Giai thuận miệng hỏi.

- Không cần đâu.

Lạp Nhã nói không chút để ý.

Cô ngồi xuống, dùng nĩa cắm một miếng thịt chiên rồi cho vào trong miệng, mặc dù thịt chiên nguội lạnh khiến hương vị không tốt cho lắm nhưng vẫn tính là không quá tệ.

Khi cô ăn xong thì hai cô gái bắt đầu thấp giọng bàn bạc việc hành động tối nay.

Thời gian trôi qua, khi bầu trời dần sụp tối thì Hỉ Na mới xách theo mấy túi nguyên liệu nấu ăn trở về, đầu đầy mồ hôi đặt túi ở trên bàn.

- Đại nhân Tạp Giai, nhiêu đây đã đủ chúng ta ăn mấy ngày rồi.

Hỉ Na thở dốc nói.

- Ừm, ngươi đi nghỉ ngơi đi.

Tạp Giai nhàn nhạt nói.

- Vâng!

Hỉ Na không suy nghĩ nhiều, cô ta đi cả ngày đúng là có chút mệt mỏi, vì thế xoay người trở về phòng nghỉ ngơi.

Sau khi thấy cô ta đóng cửa phòng lại, Tạp Giai và Lạp Nhã liếc nhìn nhau, kiên trì chờ đợi thời gian trôi qua, còn phân phó La Na thả ma dược mê man vào phòng Hỉ Na.

Đêm đã khuya, hai người đi tới cửa sổ rồi thả mình nhảy xuống, sau vài cú búng nhảy đã xuất hiện tại con hẻm kế bên quán rượu.

- Đi bên này.

Tạp Giai cất bước đi về phía thành đông.

Lạp Nhã nắm chặt áo choàng đen trên người, nhanh nhẹn đuổi theo.

Trong bóng đêm, hộ vệ Trung Ương giống như u linh đi theo hai cô gái, mọi người lặng lẽ băng qua màn đêm, không ai có thể phát hiện bọn họ.

Nửa giờ sau, đám người Tạp Giai đi tới vị trí đã điều nghiên địa hình trước đó, bên cạnh chính là nhà của đại thương nhân với tường viện dài hơn năm trăm mét.

- La Na, ngươi lên trước dò xét một chút.

Tạp Giai quay đầu về phía bóng tối rồi thấp giọng hạ lệnh.

- Vâng.

Giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên, một bóng đen hiện lên rồi nhảy qua tường viện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận