Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3681: Thật khiến cho người ta chờ mong a. (1 càng ). (length: 7740)

Mục Lương nhìn về phía yến tiệc, thần sắc lạnh nhạt nói: "Tiên hữu nói đùa, ta với các trưởng lão không thù không oán."
Yến tiệc bình thản nói: "Vĩnh Hằng Chi Chủ, trước đây các trưởng lão chỉ là lo lắng ngươi bắt cóc Liễu Thiến, cho nên đối với ngươi có chút không thân thiện."
Mục Lương hơi nhíu mày, thản nhiên nói: "Bắt cóc Liễu Thiến?"
Liễu Thiến sắc mặt lạnh xuống, ngượng ngùng nói: "Tông chủ, ngươi có thể nghe mình đang nói cái gì không?"
Yến tiệc thần tình không thay đổi, nhìn về phía Mục Lương nói: "Vĩnh Hằng Chi Chủ, thực sự chỉ có thể giao dịch ba viên Thái Sơ Bản Nguyên Quả thôi sao?"
Mục Lương cười khẽ hai tiếng, ngước mắt nói: "Nếu các hạ thấy nhiều lời, có thể chỉ giao dịch một viên."
Yến tiệc miệng khẽ động, ngữ khí chân thành nói: "Vẫn là ba viên đi, Nhị Trưởng Lão đã lấy tinh hạch rồi."
Không nên ép hắn giao dịch nhiều Thái Sơ Bản Nguyên Quả, biến khéo thành vụng sẽ không tốt.
Tông chủ Tử Vi từng dùng Thái Sơ Bản Nguyên Quả, mới biết được trái cây này tốt như nào, hận không thể giao dịch hàng trăm hàng ngàn quả để dùng. Chính là vì biết Thái Sơ Bản Nguyên Quả tốt, cũng hiểu vì sao Mục Lương không muốn giao dịch nhiều.
Mục Lương ngón tay nhẹ nhàng gõ mặt bàn, nói: "Nếu như không phải vì Bất Tử Tộc và Hồn Tông, ta đã không mang Thái Sơ Bản Nguyên Quả ra giao dịch."
Ý của hắn biểu đạt rất rõ ràng, là xem ở việc cường giả Tử Vi tông giúp Huyền Vũ Đế Quốc đối phó cường giả Hồn Tông và Bất Tử Tộc, mới giao dịch Thái Sơ Bản Nguyên Quả cho Tử Vi tông. Yến tiệc hiểu ý gật đầu: "Ta hiểu rồi."
Mục Lương không nói gì thêm, có những lời chỉ cần nói đến vậy là đủ.
Liễu Thiến liếc tông chủ một cái, đáy mắt thoáng hiện vẻ bất mãn, nàng chỉ muốn ở cùng Mục Lương thôi mà.
Yến tiệc như nhìn thấu suy nghĩ của nàng, bình thản nói: "Liễu Thiến, chuyện đại hội Tử Vi ngươi chuẩn bị một chút đi."
"Đã biết."
Liễu Thiến thuận miệng đáp lời.
Trong đại hội Tử Vi sẽ chọn ra Tử Vi Thánh Tử, cần nàng tiến hành nghi thức đăng ngôi, cho nên Thánh Nữ nhất định phải long trọng lên sân khấu, từ trang phục đến mọi thứ đều phải chú trọng.
"Hẹn gặp lại ở đại hội Tử Vi."
Yến tiệc hướng Mục Lương gật đầu chào, xoay người rời khỏi cung điện.
Liễu Thiến thu tầm mắt lại, mặt mày tươi cười nhìn về phía Mục Lương, dịu dàng nói: "Nếu ngươi không muốn, cũng có thể không giao dịch Thái Sơ Bản Nguyên Quả cho bọn họ."
"Không sao cả, cùng có lợi."
Mục Lương mỉm cười.
Hắn cần rất nhiều tinh hạch, mới có đủ điểm tiến hóa để nâng cây Thái Sơ Thế Giới lên cấp 22, bằng không chỉ cần hắn không muốn, không ai có thể giao dịch được Thái Sơ Bản Nguyên Quả từ tay hắn.
"Vậy là tốt rồi."
Liễu Thiến nét mặt rạng rỡ.
Nàng đứng lên nói: "Ta đi xem đại hội Tử Vi chuẩn bị đến đâu rồi, ngươi cứ nghỉ ngơi chút đi."
"Đi đi."
Mục Lương lên tiếng.
Liễu Thiến rời khỏi cung điện, chỉ còn lại một mình hắn tĩnh tọa bên bàn thấp, uống trà hết ly này đến ly khác, trong đầu suy nghĩ điều gì. Linh Nhi không ở bên cạnh hắn, thị nữ của Liễu Thiến đưa nàng đi dạo Tử Vi tông.
"Haizz~."
Mục Lương khẽ thở dài.
Hắn nhớ lại khoảng thời gian mình ở Lam Tinh, những hình ảnh kia còn rõ mồn một trước mắt.
Mục Lương cần khôi phục hoàn toàn ký ức, mới biết được chuyện gì đã xảy ra ở kiếp sống trên Địa Cầu, nhìn như chỉ sống hai kiếp, đã có ký ức của tam thế. Ngón tay hắn nhẹ nhàng gõ mặt bàn, an tĩnh trầm tư hồi lâu.
"Thánh Nữ."
Arnold vội vã chạy vào cung điện, mặt vẫn còn lộ vẻ háo sắc.
"Sao vậy?"
Mục Lương liếc nhìn Arnold.
"Lạp, Thánh Nữ đâu?"
Arnold chớp mắt. Mục Lương thuận miệng nói: "Bận đi rồi."
Arnold nghe vậy do dự một chút, rồi vẫn nói với Mục Lương: "Thần Nữ của Thái Thượng Vô Tình Tông tới rồi."
Mục Lương ánh mắt lóe lên, thanh âm trong trẻo: "Ta biết rồi."
Arnold nhắc nhở: "Nàng đến tìm ngươi."
Mục Lương nhìn Arnold, không hiểu hỏi: "Sao nàng biết ta ở đây?"
"Ta làm sao biết."
Arnold bĩu môi.
Mục Lương cau mày, thản nhiên nói: "Xem ra Tử Vi tông các ngươi có người báo tin ra ngoài."
Arnold hiển nhiên cũng nghĩ tới chuyện này, giọng nói lạnh xuống: "Hỏi Thần Nữ của Thái Thượng Vô Tình Tông thì sẽ biết thôi."
Lúc này Liễu Thiến cũng trở về, lúc Arnold tìm nàng tâm linh có cảm ứng, hai người nói chuyện nàng đều nghe hết vào tai.
"Thần Nữ của Thái Thượng Vô Tình Tông đến rồi?"
Nàng nhíu mày hỏi.
"Thánh Nữ, có vẻ là vậy."
Arnold hành lễ một cái. Liễu Thiến suy tư một chút rồi nói: "Mời nàng vào đi."
Mục Lương hơi nhăn mày, không có ý kiến gì về việc này.
Arnold há miệng, nhìn Mục Lương rồi lại nhìn Tử Vi Thánh Nữ, hành lễ nói: "Vâng."
Liễu Thiến nhìn Mục Lương giải thích: "Ngươi muốn đối phó Hồn Tông và Bất Tử Tộc, có Thần Nữ của Thái Thượng Vô Tình Tông giúp đỡ cũng tốt."
Mục Lương bình tĩnh nói: "Ta không cần Thái Thượng Vô Tình Tông giúp, ta có thể tự mình giải quyết Hồn Tông và Bất Tử Tộc."
Liễu Thiến nhìn hắn chăm chú nói: "Có người giúp, ngươi sẽ dễ dàng hơn một chút."
Mục Lương nhìn thẳng vào đôi mắt nàng, nghiêm mặt nói: "Ta không thích nợ ân tình."
Liễu Thiến há miệng, nhất thời không biết nói gì cho phải.
Nàng bình tĩnh lại, nghiến răng nói: "Ta giúp ngươi, không cần ngươi nợ ân tình."
Mục Lương bình thản nhìn nàng, lúc này im lặng là vàng.
Liễu Thiến bĩu môi, lẩm bẩm: "Ta biết rồi, ngươi vẫn giống như đời trước, sẽ không thiếu ân tình của người khác."
"Biết vậy là tốt rồi."
Mục Lương thản nhiên nói.
Liễu Thiến nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, trong đầu vẫn vang vọng những lời Mục Lương vừa nói, chuyển biến ý tứ chính là hắn sẽ có trách nhiệm với mình.
"Thật khiến người ta mong chờ mà."
Đôi mắt đẹp của nàng sáng lấp lánh.
Mục Lương khó hiểu, người phụ nữ này đang mong chờ cái gì?
"Cộp cộp cộp~~~"
Tiếng bước chân vang lên, hai bóng người trước sau đi vào cung điện.
"Thánh Nữ, Thần Nữ của Thái Thượng Vô Tình Tông tới rồi."
Arnold cung kính nói.
"Liễu Thiến, lâu lắm rồi không gặp."
Giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên, giống như âm thanh phát ra từ một hồ băng ngàn năm, lạnh lẽo không chút cảm xúc. Liễu Thiến nhìn về phía người vừa đến, Thần Nữ của Thái Thượng Vô Tình Tông dáng người cao gầy, da thịt trắng nõn không chút tì vết nào.
Mái tóc dài thuần trắng xõa ngang hông, một đôi con ngươi màu băng lam, đuôi mắt hơi xếch lên, lông mi dài mảnh như lá liễu, khóe mắt có nốt ruồi nhỏ màu đỏ. Thần Nữ Thái Thượng Vô Tình Tông mặc một chiếc váy dài màu xanh lục nhạt quá đầu gối, bên hông treo một miếng ngọc bội hình tròn, trên ống tay áo có những hoa văn màu vàng kim.
"Vũ Thanh, lâu rồi không gặp."
Liễu Thiến đáp lại bằng nụ cười nhạt.
Thần Nữ Thái Thượng Vô Tình Tông Vũ Thanh liền nhìn về phía Mục Lương, con ngươi vốn bình tĩnh bỗng xuất hiện gợn sóng.
Nàng bước lên hai bước, ngồi xuống đối diện người đàn ông, giọng nói khẽ run: "Lâu rồi không gặp, Mục Lương."
"Lâu rồi không gặp."
Mục Lương ánh mắt khẽ lóe lên, trong đầu hiện lên những ký ức về Thần Nữ của Thái Thượng Vô Tình Tông. Hắn và Vũ Thanh là bạn cũ, không thân thiết như Liễu Thiến, chỉ là quan hệ bạn bè.
Ở kiếp trước, Mục Lương biết Vũ Thanh thích mình, nhưng cũng đã thẳng thắn nói rằng không có tình cảm nam nữ, chỉ say mê tu luyện để đạt cảnh giới cao hơn. Vũ Thanh chán nản một thời gian dài, sau khi tự trấn an bản thân, khi gặp lại Mục Lương chỉ còn thảo luận về vấn đề tu luyện.
Ps: « 1 chương »: Cầu đánh thưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận