Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1863: Ăn Cơm Trước Đi, Ăn No Rồi Hẵng Bàn Sau



Cung điện, trong phòng ăn.

Ngải Lỵ Na kinh ngạc hỏi:

- Về sau mỗi ngày đều ăn gạo mới à?

- Ừm, cung điện là như vậy.

Vệ Ấu Lan gật đầu một cái.

Hai ngày trước mới bắt đầu gây giống quy mô lớn gạo đột biến, nhóm linh mễ thu hoạch đầu tiên của ngày hôm nay, trong số đó được đưa tới cung điện nhất thành, còn lại được chở đi Phố Buôn Bán.

- Vậy là tốt rồi.

Ngải Lỵ Na liếm khóe miệng.

Một lát sau, nhóm Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan lần lượt đi vào phòng ăn, cùng ngửi được hương vị ngọt ngào.

Nguyệt Thấm Lan ngửi một cái, lại hỏi:

- Ngày hôm nay nấu gạo mới rồi hả?

- Đúng vậy, sáng sớm bên đồng ruộng mới đưa linh mễ tới.

Vệ Ấu Lan giải thích. Mục Lương ôn nhuận nói:

- Mùi rất thơm, khoing biết khi ăn sẽ nhue nào.

Ngải Lỵ Na vội vàng nói:

- Ăn thật ngon, vị so với gạo bình thuờng càng ngon hơn.

- Ngươi nếm thử rồi?

Ly Nguyệt chân mày hơi nhăn.

Ngải Lỵ Na chớp chớp đôi con ngươi hồng nhạt, hoạt bát nói:

- Quá thơm, ta không nhịn được.

- Ngồi xuống bắt đầu ăn đi.

Mục Lương mỉm cười cười nói.

Lúc này, nhóm người mới lần lượt ngồi xuống, sau khi chờ Mục Lương đụng đũa, những người còn lại mới có thể thưởng thức linh mễ.

- Mùi vị rất ngon nha.

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc nói.

Mục Lương nhai cơm tẻ, điềm đạm nói:

- Ừm, không uổng phí công sức.

Nguyệt Thấm Lan nghiêm túc nói:

- Mục Lương, hạt linh mễ này phải quản lý nghiêm khắc mới được, không thể để cho người ngoài trộm mất.

- Thật ra cũng không cần, gạo đột biến có thể trưởng thành như này thì cũng liên quan tới môi trường sinh trưởng.

Mục Lương ôn nhuận nói:

- Đã không có Đại Thụ Sinh Mệnh, những nơi khác sẽ không thể trồng linh mễ.

Ly Nguyệt nhẹ giọng hỏi:

- Nói cách khác, chỉ có ở thành Huyền Vũ mới có thể trồng linh mễ thôi à?

Mục Lương lắc đầu nói:

- Cũng không phải, nơi như căn cứ trung chuyển cũng có thể trồng gạo mới.

Cây con của Đại Thụ Sinh Mệnh, cũng có thể thi triển Lĩnh Vực Tinh Thần, thích hợp cho giống gạo này sinh trưởng. Đây coi như là một loại khí hạn chế của thiên nhiên.

- Vậy không cần lo lắng, linh mễ có thể bán với giá cao, những quý tộc kia sẽ thích.

Nguyệt Thấm Lan nói bằng chất giọng nhẹ nhàng.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ừm, lúa nước số 3 cũng sắp chín, tạm thời không cần lo không có gạo bán.

Cái gọi là lúa nước số 3, là lấy linh mễ với hạt lúa thông thường tạp giao ra loại sản phẩm mới, sản lượng hạt thóc sẽ được nâng cao gấp hai, cái cốt bên trong cũng tốt hơn so với hạt lúa nước thông thường, nhưng kém xa linh mễ.

Sau khi bồi dưỡng ra lúa nước số 3, cấp tốc tiến hành trồng trọt trên quy mô lớn, số định mức lúa nước được trồng trọt chiếm năm phần mười, còn lại năm phần mười, trồng linh mễ cùng hạt lúa nước thông thường.

Gạo được thu hoặc từ lúa nước số 3, giá cả sẽ đắt hơn gạo thông thường bốn thành, người thường không thể mua nổi, bởi vậy gạo phổ thông còn phải tiếp tục trồng trọt.

- Ngày mai Phi Thuyền vận chuyển sẽ đi thành Y Lê cùng Vương Thành Tây Hoa, vận chuyển một nhóm linh mễ qua bán, xem thị trường phản ứng ra sao.

Mục Lương dặn dò.

Hai chiếc Phi Thuyền cỡ trung đã hoàn thành, có thể đưa vào sử dụng, chất liệu thâm tàu vẫn dùng Lưu Ly với tài liệu Ma Thú.

Thép tím làm tài liệu chính chế tạo Phi Thuyền vận chuyển vẫn còn ở giai đoạn nghiên cứu, được đưa vào sử dụng cũng phải chờ ít nhất là sau hai tháng, trước đó thì dùng tài liệu Ma Thú làm ra Phi Thuyền mới là chủ yếu ở thành Huyền Vũ.

- Ta sẽ sắp xếp.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu một cái.

Mễ Nặc chu mỏ nói:

- Ăn cơm trước đi, ăn no rồi hẵng bàn sau.

- Vâng.

Mục Lương thấy buồn cười, bưng lên bát tiếp tục ăn cơm trưa.

Mễ Nặc nhỏ giọng hỏi:

Chị Hồ Tiên không trở về ạ?

Nguyệt Thấm Lan giải thích:

- Ngày hôm nay linh mễ vừa lên thành phố, cô ấy muốn ở tiệm tạp hóa trông coi, còn muốn tuyên truyền giống gạo mới cơ, không đi được.

Mục Lương dặn dò:

- Ngày hôm nay, còn có thẻ bài rút thưởng, cô ấy sẽ rất bận, xế chiều Tiểu Lan đi giúp một chút đi.

Ngày hôm qua khi rút thưởng thẻ bài thì rút được một tấm thẻ vàng, là quý tộc của thành Y Lê rút ra, điều này là sự kích thích cực lớn đối với quý tộc khác.

Ngoại trừ rút thưởng thẻ bài thẻ bài, cũng có người mua gói thẻ khai xuất thẻ vàng, điều này làm cho lượng tiêu thụ gói thẻ đạt được mục tiêu mới.

- Vâng.

Vệ Ấu Lan nhu thuận gật đầu.

Ngải Lỵ Na tán dương:

- Tiểu Lan càng ngày càng giỏi.

- Ừm, có thể giúp rất nhiều.

Nguyệt Thấm Lan hài lòng nói.

Khuôn mặt tươi cười của Vệ Ấu Lan ửng đỏ, không kiêu không vội nói:

- Là do đại nhân bồi dưỡng tốt.

Nguyệt Thấm Lan khuyến khích nói:

- Tiếp tục cố gắng nhé, ngươi là đội trưởng, phải dẫn dắt nhóm hầu gái còn lại trở nên tốt hơn.

Ban đầu Vệ Ấu Lan là hầu gái, thiên phú cũng rất tốt, huấn luyện ngày thường luôn rất nỗ lực, vốn là đội trưởng của nhóm hầu gái chiến đấu.

- Ta biết rồi.

Vệ Ấu Lan chăm chú gật đầu.

- Chúng ta cũng sẽ cố gắng.

Nhóm Tiểu Tử cùng nói bằng giọng điệu chân thành.

- Ừm.

Nguyệt Thấm Lan rất hài lòng, không uổng phí khi bồi dưỡng nhóm hầu gái này.

Thân là hầu gái chiến đấu, trong ngày thường cũng dùng quả Tinh Thần, dùng để đề cao thực lực, đây là loại quả người ngoài không thể ăn, tất nhiên là giá trị rất cao.

- Thành chủ đại nhân, khi nào thẻ bài mới sẽ đưa ra thị trường?

Ngải Ly Na đột nhiên hỏi.

- Qua một thời gian ngắn nữa, làm sao vậy?

Mục Lương thuận miệng hỏi một câu.

- Ta muốn mua.

Con người hồng nhạt của Ngải Lỵ Na tỏa sáng lấp lánh.

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc hỏi:

- Ngươi cũng mê sưu tập thẻ rồi hả?

- Thẻ bài rất đẹp mà, cũng có thể chơi.

Nhải Lỵ Na nói bằng chất giọng thanh thúy.

Mục Lương cười vang nói:

- Không cần chờ thẻ bài đưa ra thị trường đâu, tối nay tới thư phòng tìm ta, cho ngươi một bộ.

- Oa, cảm ơn ngài.

Ngải Lỵ Na hưng phấn hô.

Anh nhếch khóe môi nói:

- Nếu ngươi muốn chơi trò chơi thẻ bài, vậy luyện tập nhiều hơn, về sau khi tổ chức thi đấu, ngươi có thể làm trọng tài.

- Oa, sẽ tổ chức thi đấu thẻ bài Kros thật sao?

Ngải Lỵ Na trừng lớn đôi mắt đẹp.

- Ừm, nhưng không thể tổ chức nhanh như vậy, từ từ sẽ đến thôi.

Mục Lương lạnh nhạt nói.

Ngải Lỵ Na tràn đầy phấn khởi nói:

- Được rồi, ta sẽ nghiên cứu kĩ tất cả thẻ bài.

Ngôn Băng nghiêng đầu liếc nàng:

- Chẳng phải ngươi còn viết mạo hiểm du ký rồi sao?

- Cái này không xung đột mà.

Ngải Lỵ Na khoát tay áo.

- Ngươi vui vẻ là tốt rồi.

Ngôn Băng rũ mắt thấp xuống.

…………

Phố Buôn Bán, trước sau vẫn luôn náo nhiệt.

Lúc này, trong Tiệm Tạp Hóa, ngoài cửa đã tụ tập rất nhiều người, đều duỗi thẳng đầu ngón chân lên để nhìn vào trong tiệm. Người đi ngang qua ngạc nhiên hỏi:

- Thơm quá, đây là mùi gì vậy?

- Không biết, nghe người ở bên trong nói, là một nhóm gạo mới lên.

Có người đáp lại một câu.

- Không phải đâu, ta đã từng mua gạo, không có thơm như thế.

- Ta cũng không biết rõ, đợi một lát vào xem sao.

-.....

Người vây xem càng ngày càng nhiều, chỉ có một số người có thể đi vào tiệm, bên trong rất chật chội, những người khác phải đợi ở trong tiệm đi ra thì mới có thể đi vào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận