Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1085: Linh Khí Phi Hành Giá Ba Mươi Lăm Ngàn Đồng

Phong Vũ ngẩng đầu, nhìn tất cả mọi người trong đại hội đường, trong đôi mắt hắn chứa đầy lửa giận.

Ái Nhĩ hai tay ôm trước người, bình tĩnh nói:

- Ngươi làm thế có tính là uy hiếp người khác cạnh tranh không?

- Ngươi có thể cạnh tranh, không ai ngăn cản ngươi.

Phong Vũ âm trầm nói.

- Hứ, ta lại không ngốc.

Ái Nhĩ ném qua một ánh mắt xem thường.

Cô dám chắc chắn, Phong Vũ đã không thèm Đao Chu Tước nữa, hắn chỉ mong có người cạnh tranh với hắn thôi.

- Ba mươi bốn ngàn năm trăm đồng, còn ai trả giá cao hơn không?

Hồ Tiên lần thứ hai mở miệng hỏi.

Im lặng, vẫn như trước không có ai đáp lại.

- Chúc mừng các hạ, dùng ba mươi bốn ngàn năm trăm đồng giá thấp như thế mua được Đao Chu Tước.

Hồ Tiên cười khanh khách chúc mừng

- Giá thấp?

Mặt Phong Vũ càng đen hơn.

Nhân viên công tác đi lên đài cao, mang Đao Chu Tước xuống.

Bên kia, quản gia hết hồn vươn tay ra, lão không dám nhìn gương mặt đen xì của đại trưởng lão thành Tương Lai lúc lão lấy ra đồng Huyền Vũ.

- Vật phẩm tiếp theo.

Hồ Tiên quay đầu nhìn về hậu trường.

Cô cố nén cười, quay đầu lại giương giọng nói:

- Vật phẩm tiếp theo vẫn là linh khí cao cấp.

Lời này vừa nói, toàn trường ồ lên.

- Lại một kiện linh khí cao cấp!

Ái Nhĩ lần thứ hai lên tinh thần.

Trong lúc vui mừng, mọi người lại đem tầm mắt dừng ở trên người đại trưởng lão thành Tương Lai.

Kim Phượng duỗi hai chân, cười như không cười nhìn về phía đại trưởng lão thành Tương Lai.

Bạch Trạch nhịn không được châm biếm:

- Ha hả, thực sự thú vị, hội đấu giá này càng ngày càng thú vị.

Phong Vũ cố tỏ ra nghiêm túc, hắn bày ra bộ dáng không thèm để ý, kì thực đang tức muốn nổ phổi.

Đạp đạp đạp…

Nhân viên công tác đi lên đài cao, đem kiện linh khí cao cấp thứ hai đặt trên bàn gỗ.

Hồ Tiên lật tấm vải bố che linh khí cao cấp lên, lộ ra một phiến xương dài một mét, rộng nửa mét, dày mười phân.

- Tấm chắn?

Ái Nhĩ lộ ra vẻ ngạc nhiên.

- Thoạt nhìn giống như thang vận chuyển ở khu Trung Ương.

Hai mắt Bố Vi Nhân lóe sáng.

- Đây là một kiện linh khí phi hành, có thể để cho người ta phi hành cách mặt đất năm mét.

Hồ Tiên mỉm cười nói:

- Tốc độ phi hành của nó, không thấp hơn tốc độ của hung thú biết bay cấp sáu.

Linh khí phi hành này, là sản phẩm lỗi khi Mục Lương chế tác thang vận chuyển.

Tuy rằng nó có thể phi hành trên không trung, nhưng cao nhất chỉ có thể đạt tới năm mét, hơn nữa tiêu hao năng lượng thật lớn, cao thủ cấp tám sử dụng nó, cũng chỉ có thể bay lên được ba tiếng mà thôi.

- Linh khí phi hành!

Hai con ngươi của các thành chủ đều tỏa sáng, hô hấp cũng trở nên dồn dập.



Hơn chín phần trong số những người ở đây không biết bay.

Hơn năm phần trong số họ, khát vọng có được năng lực phi hành.

- Linh khí phi hành, ta đã có, may mắn lại tiết kiệm được một số lớn đồng Huyền Vũ.

Ái Nhĩ nhỏ giọng nói thầm.

Cô dùng trứng Thú Hoá Đá, cộng thêm ba mươi vạn viên sơ cấp trung đẳng tinh hạch hung thú, đã giao dịch linh khí phi hành với Mục Lương rồi.

- Vẫn là thành chủ đại nhân có dự kiến trước.

Kim Du Toa khen ngợi.

- Dĩ nhiên.

Ái Nhĩ hếch cằm, trong đôi mắt vàng nhạt đầy vẻ tự đắc.

- Ta biểu diễn một lần.

Hồ Tiên đưa tay trích ra một giọt máu tươi, nhỏ lên tinh hạch trên linh khí cao cấp. Một tia sáng chợt lóe, đã khải linh thành công.

Linh khí phi hành lơ lửng bay lên, cách mặt đất năm mét.

Cô gái tai hồ ly nhẹ nhàng nhảy lên, vững vàng đứng ở trên linh khí phi hành. Sau đó cô ý niệm vừa động, linh khí phi hành lập tức di động về phía trước, chở cô gái tai hồ ly ngồi trên mình nó bay khắp Đại Hội Trường.

Hồ Tiên khống chế linh khí phi hành, tao nhã nói:

- Linh khí phi hành, giá khởi điểm là hai mươi ngàn đồng Huyền Vũ, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn một ngàn đồng.

Kim Phượng đứng lên thật mạnh, tỏ ra cực kỳ giàu có nói:

- Hai mươi lăm ngàn đồng Huyền Vũ.

- Đây là hội đấu giá, người trả cao nhất thì được.

Bạch Trạch dùng giọng âm nhu mở miệng.



Hắn giơ lên thẻ số, hô:

- Hai mươi bảy ngàn đồng.

- Hai mươi bảy ngàn đồng, còn ai trả giá cao hơn không?

Hồ Tiên khống chế linh khí phi hành, rất nhanh xẹt qua trước mặt mọi người.

- Hai mươi chín ngàn đồng.

Tố Cẩm giơ lên thẻ số.

Bạch Ngọc ngạc nhiên hỏi:

- Thành chủ đại nhân, lại muốn nâng giá sao?

- Không, ta muốn có.

Tố Cẩm nghiêm mặt lắc đầu.

-..

Bạch Ngọc ngậm miệng lại.

- Ba mươi ngàn đồng.

Kim Phượng yêu kiều hừ một tiếng nói.

Tố Cẩm lại buông thẻ số xuống, cô chỉ có ba mươi vạn đồng Huyền Vũ.

- Ba mươi mốt ngàn đồng.

Bạch Trạch tiếp tục nâng gía.

Sau lưng hắn là tổ chức Nghiêu Thiên, tài lực cực kỳ hùng hậu.

Sắc mặt Phong Vũ tối tăm, lần này hắn đã dùng hết số đồng Huyền Vũ rồi, muốn cạnh tranh cũng bất lực.

Kim Phượng khẽ kêu:

- Ba mươi hai ngàn đồng.

- Ba mươi ba ngàn đồng!

Sắc mặt Bạch Trạch lạnh nhạt.

- Ba mươi bốn ngàn đồng!

Kim Phượng nghiến răng, cô trợn mắt nhìn về phía Bạch Trạch âm nhu.

- Ba mươi lăm ngàn đồng.

Khóe miệng Bạch Trạch cong lên, hắn lại một lần giơ lên thẻ số.

- Ngươi...

Lửa giận nảy lên trong lòng, Kim Phượng nâng tay lên vỗ xuống mặt bàn, trực tiếp đánh cho nó nổ tung.

- Hỏng một cái bàn, phải bồi thường gấp mười lần, cũng là một ngàn đồng.

Hồ Tiên bình thản nói.

Sắc mặt Kim Phượng cứng đờ, lửa giận đã bị dập tắt hơn phân nửa.

- Phá một cái bàn gỗ cũng mất một ngàn đồng?

Cô buồn bực rút ra mười tờ mệnh giá một trăm đồng, ghét bỏ vứt cho quản gia ở phía sau.

Đột nhiên cô thật hâm mộ Ái Nhĩ, dùng một quả trứng và ba mươi vạn viên tinh hạch hung thú sơ cấp trung đẳng, đã giao dịch được linh khí phi hành với Mục Lương.

Bên trong phòng bao.

- Thấm Lan, chờ tới khi hội đấu giá chấm dứt, đi tiếp xúc với thành chủ Thành Phượng một chút.

Khóe miệng Mục Lương cố nén ý cười, anh nghiêng đầu nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan.

Anh ôn hoà nói:

- Nếu cô ấy nguyện ý bỏ ra ba mươi bốn ngàn đồng Huyền Vũ, ta có thể chế tạo một kiện linh khí phi hành cho cô ấy.

Đối với Mục Lương, chế tác linh khí phi hành như vậy cũng không khó, chỉ cần dùng tài liệu của Thú Phù Không cấp sáu.

Anh cũng không lo lắng kỹ thuật chế tạo linh khí phi hành bị đánh cắp. Xây dựng mạch lộ bên trong phi hành linh khí cực kỳ phức tạp, hơn nữa, anh còn trộn lẫn mạch thật và mạch giả bên trong đó, muốn nghiên cứu ra là chuyện không thể nào.

Nếu mạnh mẽ phân giải linh khí phi hành, sẽ phá hư toàn bộ mạch lộ bên trong.

- Được.

Khuôn mặt Nguyệt Thấm Lan chứa đầy ý cười gật đầu.

Hồ Tiên khống chế linh khí phi hành trở lại trên sân khấu.

Sau đó, cô rời khỏi linh khí phi hành, và tiện tay lấy ra tinh hạch đã được khải linh trên đó.

Hồ Tiên liếc mắt nhìn tất cả các thành chủ một cái, cười lộ lúm đồng tiền như hoa nói:

- Nếu không còn ai cạnh tranh, vậy linh khí phi hành này thuộc về thành chủ Thành Trạch.

- Bọn họ không bỏ ra được giá cao hơn.

Bạch Trạch ngáp một cái nói.

- Hừ, đắc ý cái gì?

Kim Du Toa khó chịu bĩu môi.

Ái Nhĩ không có chút hình tượng nào lấy tay ngoáy tai, cô không thèm để ý cười lạnh nói:

- Bỏ ra ba mươi lăm ngàn đồng, người có tiền thật tùy hứng.

Con ngươi màu đỏ hồng của Hồ Tiên nhuốm một chút tiếc nuối, lần này giá cả của linh khí phi hành không được nâng lên quá cao.

Cô nâng tay lên ý bảo nói:

- Chúc mừng, thành chủ Thành Trạch lấy giá thấp là ba mươi lăm ngàn đồng mua được linh khí phi hành.

Khóe mắt Bạch Trạch giật giật, cô gái tai hồ ly nào nói thật chói tai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận