Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2644: Ta Là Người Có Thể Giết Ngươi Mà Không Cần Chịu Trách Nhiệm.

Xa phu mở cửa khoang xe, người trên xe lần lượt bước xuống.

- Cộp cộp cộp ~~~

Kim hội trưởng nghiêm mặt nhìn chăm chú vào tường thành cao ngất, đây là lần đầu tiên hắn tới gần Khu Vực Trung Ương.

Phó hội trưởng thấp giọng hỏi:

- Hội Trưởng Đại Nhân, đi vào thôi?

Sáng sớm bọn họ đã tới một lần nhưng lại bị thông báo rằng quốc vương đang bận, không rảnh tiếp khách, nhưng sau hai giờ chiều sẽ dành thời gian tiếp kiến bọn họ.

Mặc dù đám người không vui nhưng vẫn phải tạm thời rời đi, vừa đến hai giờ chiều, mọi người đều đúng giờ đi tới bên ngoài Khu Vực Trung Ương.

- Ừm.

Kim hội trưởng gật đầu một cái, quay đầu nhìn phía sau, người của vương thất quý tộc đều tới.

Phó hội trưởng hiểu ý, bước nhanh tiến lên trước bắt chuyện với hộ vệ Trung Ương.

Một lát sau, mọi người đạt được cho phép mới theo hộ vệ đi vào Khu Vực Trung Ương.

- Cộp cộp cộp ~~~

Khu Vực Trung Ương rất rộng lớn, đám người vừa đi vào lập tức bị hoa mắt, cảnh đẹp nơi đây là tốt nhất Chủ Thành, trăm hoa đua nở, giống như thiên đường.

- Thật đẹp.

Phó hội trưởng thán phục không thôi.

- Mấy vị đi theo ta.

Hộ vệ Trung Ương nhìn đám người, cất bước đi vào trong Thang Vận Chuyển.

- Ông ~~~

Đoàn người theo vào trong Thang Vận Chuyển, hộ vệ Trung Ương nhấn tinh thạch ma thú khởi động Thang Vận Chuyển đến tầng tám Khu Vực Trung Ương.

- Oa ~~~

Bên trong Thang Vận Chuyển, quý tộc kém kiến thức không khỏi thốt lên thán phục, thưởng thức cảnh đẹp bên ngoài qua vách tường lưu ly.

Không bao lâu, Thang Vận Chuyển dừng ở tầng tám Khu Vực Trung Ương.

- Đến rồi, các vị đi theo ta.

Hộ vệ Trung Ương giơ tay ra hiệu rồi cất bước đi tới cung điện.

Ánh mắt của Kim hội trưởng thâm trầm, theo hộ vệ Trung Ương đi vào cung điện, các tiểu hầu gái chờ sẵn tiến lên nghênh đón.

- Mời các vị đi theo ta.

Tiểu Mật bình tĩnh giơ tay ra hiệu hướng dẫn đám người đi tới phòng tiếp khách.

Các hầu gái còn lại thì chuẩn bị nước trà, bánh ngọt và khay trái cây, dùng để chiêu đãi các khách tới thăm.

Kim hội trưởng ngồi xuống, trầm giọng hỏi:

- Bệ hạ của các ngươi đâu?

Tiểu Mật đáp với vẻ mặt không thay đổi:

- Mời các hạ ngồi chờ trong chốc lát, bệ hạ xong việc sẽ lập tức tới ngay.

- Được rồi.

Miệng của Kim hội trưởng co giật, cuối cùng không nói thêm lời nào.

Nhóm tiểu hầu gái buông nước trà và bánh ngọt xuống bàn rồi xoay người đi ra khỏi phòng tiếp khách, chỉ còn lại Kim hội trưởng và nhóm vương thất quý tộc.

Phòng tiếp khách rất rộng, xấp xỉ năm mươi người ngồi mà vẫn không cảm thấy chật chội, ngoại trừ Kim hội trưởng và hai gã phó hội trưởng đến từ Hiệp Hội Ma Pháp Sư ra thì những người còn lại đều thuộc vương thất quý tộc.

Trong đó còn có vài thiếu nữ trẻ tuổi, các cô nhìn qua chỉ khoảng mười bảy, mười tám tuổi, so sánh với đám lão đầu kia trẻ tuổi hơn rất nhiều.

Kim hội trưởng liếc nhìn mấy thiếu nữ, đáy mắt hiện lên một tia châm chọc, hiểu rõ ý đồ của những tên vương thất quý tộc kia.

Phó hội trưởng thấp giọng nói:

- Trong trường hợp quan trọng như vậy, những tiểu bối đó tới đây làm gì?

- Có thể là đi theo gia tăng kiến thức, để quốc vương vương quốc Huyền Vũ quen mặt mình chăng?

Một vị phó hội trưởng khác suy đoán.

Kim hội trưởng lạnh lùng cười một tiếng:

- Là đơn thuần tới làm quen hay là muốn leo lên giường của quốc vương vương quốc Huyền Vũ?

- ...

Hai gã phó hội trưởng đưa mắt nhìn nhau, há hốc mồm không nói lời nào.

- Cha, sao Huyền Vũ bệ hạ còn chưa tới nữa?

Một thiếu nữ có mái tóc dài màu tím thấp giọng nói chuyện với cha của cô.

Cha của cô là công tước, có địa vị cao trong vương quốc của bọn họ, là sự tồn tại làm cho vô số người ngưỡng mộ.

Công tước dịu dàng trấn an nói:

- Đừng nóng vội, nhiều người như vậy mà, cứ chậm rãi chờ thôi.

Cô gái tóc tím bĩu môi:

- Được rồi …

Cô quan sát những thiếu nữ khác trong phòng tiếp khách, ánh mắt mang theo sự dò xét và địch ý, những người này đều là đối thủ cạnh tranh của mình sao?

Những thiếu nữ khác cũng quan sát xung quanh, từng người ngạo nghễ hất cằm lên, dùng lỗ mũi "chào hỏi" lẫn nhau, không ai cảm thấy bản thân thua người khác.

Một thiếu nữ tóc ngắn màu đỏ bĩu môi, dùng giọng điệu trào phúng học được trong phim truyền hình thấp giọng nói:

- Đều là mặt hàng không đứng đắn, thật xấu xí.

- Câm miệng, không được thất lễ!

Người đàn ông bên cạnh cô gái tóc đỏ lạnh giọng quát lên, hắn là cha của thiếu nữ này, hắn cũng là một vị công tước.

Cô gái tóc đỏ không cho là đúng, phách lối nói:

- Cha, các nàng đều không đẹp bằng ta.

- Nếu ngươi còn thất lễ nữa thì ta lập tức sai thuộc hạ đưa ngươi trở về.

Sắc mặt của người đàn ông càng đen hơn.

Hắn vốn dĩ không muốn mang con gái tới, thế nhưng cô thật quá biết làm nũng, lại còn hứa hẹn đủ điều, cuối cùng hắn mới đồng ý cho đi.

Người đàn ông biết tính cách của con gái mình, sợ lỡ như nói nhầm đắc tội quốc vương của vương quốc Huyền Vũ thì thật sự là hố cha.

- Ta không nói nữa.

Cô gái tóc đỏ thấy cha tức giận, vội vã thấp giọng nhận sai, chỉ là trong lòng vẫn còn bất mãn.

Cô nhìn những thiếu nữ khác, các cô không bị trưởng bối quát lớn, điều này khiến trong lòng cô cảm thấy không công bằng.

- Cộp cộp cộp ~~~

Nhóm tiểu hầu gái lại tiến vào rót thêm trà cho mọi người.

Có người tiến lên ngăn Tiểu Mật lại, dò hỏi:

- Bệ hạ các ngươi đang bận rộn chuyện gì vậy, tại sao còn chưa tới nữa?

Tiểu Mật nhíu mày, lạnh nhạt nói:

- Bệ hạ chúng ta bề bộn nhiều việc, còn về phần đang làm cái gì, chẳng lẽ các hạ muốn thám thính cơ mật à?

Người nói chuyện nhướng mày, lạnh lùng nói:

- Ngươi chỉ là một hạ nhân, thân phận ti tiện, làm sao dám nói chuyện với ta như vậy hả?

Cảm xúc trên mặt Tiểu Mật vẫn như thường, bình tĩnh đáp:

- Các hạ, nơi này là vương quốc Huyền Vũ.

Người đàn ông cau mày, giơ tay lên muốn dạy dỗ Tiểu Mật, để cho cô biết cái gì là khác biệt tôn ti.

Hắn là bá tước, trong đám người tại phòng tiếp khách này thì thân phận không cao không thấp.

Tiểu Mật không tránh không né, lạnh mặt nhìn bàn tay rơi xuống về phía mình.

- Ngươi dám đánh nàng, cánh tay này cũng không cần nữa.

Giọng nói trong trẻo và lạnh lùng vang lên, một cây đao gác ở trên tay người đàn ông.

Ly Nguyệt lạnh lẽo nhìn người đàn ông, đao trong tay hiện lên tia sáng lạnh, đây là một thanh đao linh khí cao cấp, chém sắt như chém bùn.

- Tiểu thư Ly Nguyệt.

Tiểu Mật cảm kích gật đầu với cô gái tóc trắng.

Ly Nguyệt lên tiếng, nhẹ giọng nói:

- Bệ hạ đang thay quần áo, ngươi đi hỗ trợ đi.

- Vâng.

Tiểu Mật ngoan ngoãn hành lễ, không thèm nhìn người đàn ông, xoay người rời khỏi phòng tiếp khách.

- Ngươi là ai?

Sắc mặt của người đàn ông xấu xí, tay giơ lên vẫn chưa buông xuống.

Ly Nguyệt lạnh nhạt nhìn người đàn ông, gằn từng chữ:

- Ta là người có thể giết ngươi mà không cần phải chịu trách nhiệm.

Cơ thể người đàn ông run lên, nhìn thanh linh khí cao cấp ở trên tay đối phương, không nghi ngờ lời của cô ta.

Ly Nguyệt thu hồi đao, lạnh lùng nói:

- Ai cho ngươi lá gan dám đánh người bên cạnh bệ hạ chúng ta ở đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận