Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 185: Mỹ Thực Lâu

- Các vị, đồng ý giao nộp tất cả vũ khí lên sao.
Tán Viêm trầm giọng nói.
- Đi.
Lý Nhị Cốt đi vào Huyền Không Các, phát hiện cách bố trí càng nghiêm ngặt hơn so với pháo đài phía dưới.
- Vũ khí mời để ở trong ngăn kéo bên cạnh, sẽ không có ai động đến vũ khí của các vị.
Tán Viêm chỉ vào vô số chiếc tủ trên tường.
Trước ngăn tủ có một quầy hàng, có một nhân viên đang đứng trước quầy.
- Giao nộp!
Lý Nhị Cốt gật đầu.
Hắn cũng đã đến nơi này rồi, khẳng định là không thể rút lui, dù dao hắn cũng muốn mang một vài tình báo quay về.
- Vâng.
Ny Cát Sa lấy ra ba cây đoản đao từ trong áo choàng, đặt chúng lên quầy.
Nhân viên công tác tiếp nhận vũ khí, để vào một ngăn tủ ở sau lưng, và tháo một tấm thẻ gỗ nhỏ ra khỏi ngăn tủ.
Hắn đưa qua, dặn dò:
- Dựa vào mã số tên tấm thẻ đó để đến nhận lại vũ khí, nếu như làm mất thẻ gỗ, thì không thể lấy lại được vũ khí.
- Ồ.
Ny Cát Sa kinh ngạc cầm lấy thẻ gỗ, nhìn dãy số ở phía trên.
Tán Viên dẫn theo những người đã giao nộp vũ khí đến trước những bàn bằng đá ở đại sảnh.
Hắn chỉ vào tấm Văn Điệp trong tay của bọn họ, nói:
- Các vị, đưa Văn Điệp Thông Quan cho ta một chút.
- Lại muốn làm cái gì?
Lý Nhị cốt nhíu mày, cầm Văn Điệp Thông Quan ở trong tay đưa đến.
- Là trình tự cần thiết khi tiến vào thành Huyền Vũ.
Tán Viêm nhận lấy Văn Điệp kia, mở ra.
Hắn lấy ra một con dấu đã thấm mực, khắc lên trên tấm giấy kia.
- Thông qua cửa thứ hai?
Lý Nhị Cốt nhận lại Văn Điệp Thông Quan, sau đó mở ra nhìn.
- Các vị, đi lên phía trên, là có thể tiến vào thành Huyền Vũ.
Tán Viên chỉ vào một con đường khác của Huyền Không Các.
- Thật phiền phức.
Lý Nhị Cốt lắc đầu.
Hắn cảm thấy đi vào cái thành Huyền Vũ này, còn phiền phức hơn nhiều so với thành Thánh Dương.
Sau khi Tán Viêm nghe thấy thì lắc đầu.
Cái này mà phiền phức? Nếu không phải thấy các ngươi là nhóm đầu tiên đến, e rằng còn phiền phức hơn so với bây giờ.
Ví như, ở cửa biên giới thứ nhất, phải viết tên gì gì đó, vẫn không thể giấu đầu lòi đuôi, mũ trùm gì đó phải tháo hết ra mới có thể đi vào.
Lý Nhị Cốt dẫn theo mấy người Ny Cát Sa đã được đóng dấu, dọc theo cầu thang đi lên trên.
Cuối cùng, khi lên đến một bình đài, trước mắt bọn họ lại hiện ra một cổng thành cao lớn.
Độ cao của tường thành cũng tương đương với thành Thánh Dương, còn có những tòa tháp vừa đặc biệt vừa có khí khái lớn.
- Thật đúng là bảo vệ nghiêm ngặt.
Lý Nhị Cốt xoa huyệt thái dương.
Còn chưa tiến vào thành Huyền Vũ đã phải vượt qua ba cửa, quả thật khó như tiến vào Thánh Địa vậy.
Răng rắc !
Cửa thành Sơn Hải Quan mở ra.
Vệ Cảnh đứng ở cửa thành, nhìn mấy người kia.
Khuôn mặt của hắn nghiêm túc nói:
- Hoan nghênh đến với thành Huyền Vũ.
- Chúng ta có thể tiến vào rồi à?
Lý Nhị Cốt giơ Văn Điệp Thông Quan trong tay lên, ý nói có phải kiểm tra hay không.
- Mời vào.
Vệ Cảnh đưa tay ra hiệu.
Vượt qua hai ải pháo đài, đến Sơn Hải Quan thì không cần phải kiểm tra, chỉ cần duy trì trật tự là được.
- Xem ra là không cần kiểm tra rồi.
Lý Nhị Cốt dẫn theo tiểu đội ám sát đi vào cổng thành.
Bọn họ đi trên đường bằng phẳng sạch sẽ, nhìn Phố Buôn Bán vắng vẻ, hai bên đều là các cửa hàng tinh xảo.
- Thơm quá.
Lý Nhị Cốt nhăn mũi ngửi, ngửi thấy các loại các dạng mùi hương.
Bọn họ cũng chỉ có thể phân biệt được trong đó có mùi thịt.
- Ngoại trừ mùi thịt, còn có mùi của các thức ăn khác mà không ngửi ra.
Ny Cát Sa nhỏ giọng nói.
- Đội trưởng, mau nhìn trước cửa của cửa hàng kia, có một gốc cây thực vật.
Một tên đội viên kinh ngạc nói.
Mọi người nhìn qua, nhìn thấy có một cửa hàng trồng một gốc dây leo thực vật, trong cửa hàng còn truyền đến một mùi thơm ngào ngạt.
- Con phố này chính là nơi làm giao dịch sao?
Lý Nhị Cốt có chút nghi ngờ, cũng không thấy có bao nhiêu người.
- Các vị, hoan nghênh đến với Phố Buôn Bán của thành Huyền Vũ.
Nguyệt Thấm Lan bước ra từ một nhà hàng bốn tầng.
- Phố buôn bán?
Lý Nhị Cốt lần đầu tiên nghe thấy cái tên này.
- Phố Buôn Bán chính là nơi mà thành Huyền Vũ chúng tôi giao dịch với thế giới bên ngoài.
Nguyệt Thấm Lan tao nhã và hào phóng nói:
- Các ngươi đến Phố Buôn Bán đều có thể tiến hành giao dịch, cửa hàng nơi đây kinh doanh đủ loại hàng hóa và nhiều món ăn đặc sắc.
- Dùng gì để giao dịch?
Lý Nhị Cốt cảm thấy có hứng thú hỏi.
- Tinh thạch hung thú.
Nguyệt Thấm Lan thản nhiên nói.
- Nơi này của các ngươi chỉ nhận tinh thạch hung thú?
Lý Nhị Cốt kinh ngạc hỏi.
- Đương nhiên không phải, chúng ta cũng tiến hành lấy vật đổi vật.
Nguyệt Thấm Lan lắc nhẹ, cười nhạt nói:
- Ví như một vài động vật quý hiếm, ở chỗ chúng tôi có thể bán được với giá rất cao.
- Vậy bây giờ chúng tôi có thể vào các cửa hàng nếm thử một lát không?
Lý Nhị Cốt có chút thèm ăn.
Trong không khí truyền đến mùi hương, thật sự là vô cùng dụ dỗ người khác.
- Xin hãy đợi một chút, Thành chủ đại nhân của chúng tôi có mời các vị qua đó một chuyến.
Nguyệt Thấm Lan giơ tay lên ý chỉ ở phía sau cửa hàng.
- Vừa đúng lúc, ta cũng muốn gặp Thành chủ của các ngươi.
Lý Nhị Cốt gật đầu.
Hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía cửa hàng, nhìn thấy phía trên tấm bảng khắc ba chữ: Mỹ Thực Lâu.
- Mỹ Thực Lâu, thật đúng là một cái tên đơn giản rõ ràng.
Lý Nhị Cốt khẽ cười, nói.
- Mời đi theo ta.
Khóe miệng của Nguyệt Thấm Lan nở một nụ cười thần bí.
Cô dẫn đầu bước vào Mỹ Thực Lâu, dẫn một vài người đến phòng riêng trên lầu bốn.
Mỹ Thực Lâu là một cửa hàng vô cùng quan trọng của Phố Buôn Bán, cũng là nơi quan trọng thu hoạch tinh thạch hung thú của những người bên ngoài đi vào.
Lý Nhị Cốt tiến vào phòng riêng, đã nhìn thấy một chàng trai trẻ tuổi đang ngồi ở vị trí chính, đối phương tràn đầy khí thế khiến hắn không thể đoán ra được, có chút cảm giác khác biệt so với thành chủ thành Thánh Dương.
Nhất thời, làm hắn sinh ra cảnh giác, khuôn mặt có chút tùy tiện liền nghiêm túc trở lại.
Thành chủ của thành Huyền Vũ, khiến Lý Nhị Cốt cảm thấy bản thân là đang đối mặt với thành chủ thành Thánh Dương.
Vậy chàng trai trẻ tuổi trước mặt hắn căn bản là một vị cường giả có thực lực cấp tám.
- Ngồi xuống rồi nói.
Mục Lương thản nhiên nói.
- Được.
Lý Nhị Cốt câu nệ ngồi xuống.
Mấy người Ny Cát Sa nhìn thấy thái độ thay đổi của Lý Nhị Cốt.
Các cô lập tức biết được thành chủ thành Huyền Vũ này rất mạnh, ít nhất đã làm cho Đại thống Lĩnh Cốt Thương phải vô cùng cẩn thận.
- Thấm Lan, phân phó người mang đồ ăn lên, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.
Mục Lương cười nhạt nói.
- Được.
Nguyệt Thấm Lan gật đầu, phân phó cho nhân viên phục vụ bắt đầu mang đồ ăn lên.
Hai người phục vụ mặc áo dài bước vào, một người bưng mâm, một người phụ trách đặt đồ ăn lên bàn.
Một phần khoai lang chiên, một phần cải trắng xào, một phần canh cà chua, một phần khoai lang nướng.
Bữa tiệc rượu tổng cộng có bốn đĩa đồ ăn chay vô cùng thanh đạm, không có một phần thịt để mà ăn.
Lý Nhị Cốt cũng sợ ngây người, sững sờ nhìn những đĩa rau xanh xa xỉ ở phía trước.
- Đây là bốn món ăn đặc trưng của Mỹ Thực Lâu, nếm thử xem có hợp khẩu vị hay không?
Mục Lương dẫn đầu gắp món ăn.
Ở vùng đất tận thế Mạt Nhật này, bốn đĩa thức ăn chay ấy đã là vô cùng xa xỉ.
- Được.
Lý Nhị Cốt cầm nĩa lên, xiên cải trắng ăn thử.
Vị ngọt, giòn, khiến cho hắn muốn ngừng mà không được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận