Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 753: Ghét Bỏ Nó Yếu Ớt



Chỉ trong giây lát, Tiểu Hôi đã ăn xong quả tinh thần.

Gào Hu ~~

Tiểu Hôi tinh thần phấn chấn, nhàn hạ đứng sửa sang lại bộ lông xinh đẹp của nó.

Mục Lương nhìn thấy cái bụng tròn trịa của nó, đưa tay lên nhẹ nhàng gõ vào cái mũi Tiểu Hôi, ăn quả tinh thần xong mà không có phản ứng gì sao?

Tiểu Hôi ngẩng đầu, ánh mắt nó mờ mịt nhìn chằm chằm vào Mục Lương.

Đại An Ti nhìn thấy thế liền tiến lên, nhỏ giọng nói:

- Thoạt nhìn trạng thái tinh thần của nó đã tốt lên nhiều lắm.

Gào Hu ~~

Lúc này, bộ lông toàn thân của Sóc Lưu Ly nhỏ chợt dựng đứng cả lên, nó từ trên tay Mục Lương ngã xuống đất, bắt đầu trên mặt đất lăn lộn giãy dụa.

- Bắt đầu phát huy tác dụng.

Mục Lương lúc này mới vừa lòng gật đầu.

- Tiểu Hôi?

Vân Hân hoảng sợ hô một tiếng, vội vàng tiến lên, ôm lấy nó.

- Nó không có việc gì, chịu đựng một chút sẽ thoải mái ngay thôi.

Anh đặt tay lên vai cô bé.

- Thật vậy sao?

Vân Hân cất giọng đầy khẩn trương, cô bé cần một câu trả lời để bớt lo lắng.

- Cứ xem đi rồi sẽ biết.

Mục Lương ôn hòa trấn an cô bé.

Anh đã chuẩn bị sẵn sàng, nếu Sóc Lưu Ly nhỏ không có biện pháp tiêu hóa quả tinh thần thì anh sẽ dùng năng lượng của mình hoặc dùng Nước Mắt Thiên Sứ trị liệu cho nó.

Gào Hu ~~

Sóc Lưu Ly nhỏ quay cuồng, hình thể đang chậm rãi lớn lên, hai bàn tay nhỏ đã dài ra tới nửa mét, cái đuôi phía sau cũng trở nên to hơn.

- Ô …, nó lớn lên rồi!

Cái miệng nhỏ nhắn của Vân Hân mở to, vô cùng khó hiểu dậm chân tại chỗ.

- Sóc Lưu Ly cấp 2.

Khóe miệng Mục Lương nhếch lên.

Anh có thể cảm nhận được thực lực hiện giờ của Sóc Lưu Ly nhỏ, khoảng cách đột phá cấp 3 cũng không xa.

Nếu lại ăn thêm một quả Tinh Thần, Sóc Lưu Ly nhỏ chắc có thể tiến hóa đến cấp 3.

Ông ~~

Tiểu Hôi run run thân thể, đem tro bụi đang dính trên bộ lông của nó rũ thật sạch sẽ.

- Hiện tại đã thích chưa?

Mục Lương ngước mắt nhìn về phía Sóc Lưu Ly cấp 7.

Sóc Lưu Ly tiến lên lại một lần nữa đưa mũi ra ngửi Tiểu Hôi, sau đó lại không chút khách khí giơ móng vuốt ra chụp ngã nó xuống đất, nghĩa là vẫn còn ghét bỏ.

- Vẫn còn quá nhỏ sao?

Khóe mắt của Mục Lương giật giật.

Gào Hu ~~

Sóc Lưu Ly cấp 7 vô cùng nhân tính gật đầu, nó chướng mắt con Sóc Lưu Ly nhỏ hơn nó mấy cấp này.

Mục Lương dở khóc dở cười, đành phải hạ chỉ lệnh nói:

- Được rồi, vậy ngươi hãy phụ trách chăm sóc tốt cho nó.

Gào Hu ~~

Sóc Lưu Ly cấp 7 run lên lắc lỗ tai, nó đành phải đáp ứng, sau đó xoay người, dùng cái đuôi cuốn theo con Sóc Lưu Ly nhỏ, rồi nhảy mấy bước và biến mất ở chỗ sâu trong hoa viên.

- Tiểu Hôi......

Vân Hân giơ bàn tay nhỏ bé lên, nhìn chăm chú vào thân ảnh Tiểu Hôi đang rời đi.

Mục Lương lạnh nhạt cười, trấn an cô bé:

- Yên tâm, nếu sau này gặp lại nó, ngươi sẽ thấy nó sống thật sự thoải mái.

- Cám ơn Thành chủ đại nhân.

Vân Hân hành lễ đáp tạ.

Đại An Ti cất giọng lanh lảnh nói:

- Đại nhân, ta mang cô bé đi sang Viện Mồ Côi trước.

- Không, sau này cô bé sống ở Cung điện đi, đi theo học tập với mấy người Tiểu Lan là tốt rồi.

Mục Lương bình tĩnh nói.

- Điều này… có thể chứ?

Con ngươi băng giá của Đại An Ti sáng lên.

Theo cô biết, được sống ở Cung điện khẳng định là tốt hơn rất nhiều so với ở Viện Mồ Côi, ít nhất thức ăn trong Cung điện cũng ngon hơn nhiều.

- Được, chỉ cần cô bé nguyện ý thì có thể lưu lại.

Mục Lương gật đầu.

Cô bé đã thức tỉnh năng lực Hấp Dẫn Linh Thú, năng lực này có tác dụng rất lớn đối với Mục Lương, cho nên anh có thể bồi dưỡng cô bé tốt hơn một chút.

- Ngươi có đồng ý không?

Đại An Ti nhìn phía cô bé.

Vân Hân hai tay nhỏ bé đan vào nhau, yếu ớt đáp:

- Ta ở nơi nào cũng được......

Mục Lương đưa tay lên dịu dàng xoa đầu cô bé, ôn hòa nói:

- Vậy ở lại khu Trung Ương đi, làm một tiểu hầu gái, đãi ngộ của ngươi giống với nhóm Tiểu Lan.

- Vâng, được.

Vân Hân cố gắng mỉm cười nói.

Cô bé vừa tới khu Trung Ương được nửa giờ đồng hồ, đối với nơi này vẫn còn xa lạ.

Hiện giờ lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, khiến cho cô bé có chút mờ mịt, không biết phải làm sao.

Mục Lương nhẹ giọng mỉm cười nói:

- Tiểu Hôi ở ngay hoa viên phía sau Trung Ương, sau này nếu ngươi rảnh có thể đi gặp nó.

- Cám ơn đại nhân.

Sắc mặt của Vân Hân hiện lên tia vui mừng, vội vàng hành lễ cảm ơn.

- Tiểu Lan, mang cô bé đi xuống, từ nay ngươi phụ trách giúp đỡ để cho cô bé quen thuộc với cung điện. Ngày mai lại sắp xếp công việc cho cô bé.

Mục Lương dặn dò nói.

- Vâng.

Vệ Ấu Lan vẫn đứng chờ đợi ở cách đó không xa, nghe thấy thế lập tức cung kính lên tiếng.

- Đi thôi, ta mang ngươi đi xem phòng trước.

Cô khoát tay nói với Vân Hân.

- Được.

Vân Hân liếc mắt nhìn Đại An Ti một cái, có chút không biết phải làm sao sau đó đi theo Vệ Ấu Lan rời đi.

Mục Lương gõ lên đầu rồi thuận miệng hỏi:

- Người dân của thành Vũ Thái đã được sắp xếp thế nào rồi?

- Đã thông báo xuống, buổi chiều những người đó sẽ tập hợp ở cổng thành, đi tiếp nhận nhà mới và được phân công tác.

Đại An Ti nhẹ giọng nói.

- Nếu chưa quen với công tác này, ngươi có thể tìm Thấm Lan hỗ trợ.

Mục Lương nói xong cất bước đi về hướng cung điện.

- Ta sẽ giải quyết tốt.

Đại An Ti lắc đầu, chân thành nói.

- Được.

Mục Lương ôn hòa gật đầu.

Anh nhớ ra gì đó, nghiêng đầu hỏi:

- Đúng rồi, huấn luyện Quân Doanh bên kia tiến hành tới đâu rồi?

Đại An Ti ngẫm nghĩ, cung kính nói:

- Huấn luyện lính mới đã có chút kết quả.

Hai ngày hôm nay, cô bận rộn chuyện người dân của thành Vũ Thái, cho nên đã hai ngày rồi chưa tới Quân Doanh.

- Được, ta sẽ đi Quân Doanh nhìn một chút.

Mục Lương chắp tay sau lưng, cất bước đi vào Cung điện.

Quân Doanh là một trong những lực lượng chủ yếu trong tương lai để đối phó với thủy triều Hư Quỷ, chính vì vậy, việc huấn luyện binh lính cũng là một công việc vô cùng quan trọng, không thể lơ là, chủ quan.

Ba Phù đang đứng ở cách đó không xa nghe thấy vậy lập tức đi chuẩn bị xe ngựa chờ Mục Lương ở bên ngoài.

………….

- Mục Lương muốn đi đâu vậy?

Ngải Lỵ Na và Ngôn Băng đi vào tầng tám u Trung Ương thì nhìn thấy chiếc xe ngựa đã sẵn sàng đang chờ ở đó.

Mấy ngày hôm nay, phần lớn thời gian hai người đều ở Thiên Cức Quan để hỗ trợ huấn luyện lính mới trong Không Quân.

Hôm nay, vì huấn luyện Không Quân đã vào quỹ đạo, không cần mỗi ngày đều phải nhìn chằm chằm nữa, cho nên hai người mới trở về Trung Ương.

- Đại nhân chuẩn bị đi nhìn Quân Doanh.

Ba Phù ôn nhu trả lời.

- Các ngươi có muốn đi cùng không?

Mục Lương mặc tranh phục bằng lụa tơ tằm bước ra khỏi Cung điện.

Đây là quần áo do Tiểu Mật làm, dùng lụa tơ tằm chế được từ Tằm Bảy Màu làm nên.

- Được, chúng ta còn chưa đến Quân Doanh đâu.

Ngải Lỵ Na không chút do dự gật đầu.

- Muốn đi.

Ngôn Băng trong trẻo nhưng lạnh lùng nói một câu.

- Vậy đi thôi.

Mục Lương bước lên toa xe. Anh đưa tay đem cửa toa xe ra, sau đó ngồi vào chỗ gần cửa.

Gào gừm~~

Sói Mặt Trăng phụ trách kéo xe đứng dậy tru lên, sau đó kéo toa xe chạy dọc theo con đường xuống núi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận