Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 707: Linh Khí Cao Cấp Tăng Cấp

Đôi mắt màu lam của Cầm Vũ lóe lên, cô cũng không có từ chối.

Với sự giúp đỡ của anh, cô mặc vào khôi giáp rồi điều chỉnh kích thước để nó vừa với dáng người của cô.

- Đội mũ giáp vào.

Mục Lương ra hiệu nói.

- Được.

Cầm Vũ cẩn thận lấy xuống mũ giáp ở trên giá đội lên đầu, đưa hai mắt nhìn ra ngoài.

Ông ~~

Cô hơi chuyển ý nghĩ một chút, hai tròng mắt cô liền lóe sắc tím của Hồ Quang Điện, hơi thở của cô tăng lên ngay lập tức, đạt đến đỉnh sức mạnh của cấp 8.

Anh nhướng mày, khôi giáp này còn tăng thêm sức mạnh cho Cầm Vũ.

Cô duỗi tay ra thành nắm đấm, sắc tím của điện quang liền hiện trên khôi giáp.

Lúc này, cô đã khoác lên mình bộ khôi giáo, cô tin mình có thể chịu đựng được một ngày trong giếng thánh.

- Thích không?

Mục Lương nhẹ giọng hỏi.

Sắc tím của sấm sét trong mắt Cầm Vũ trở thành màu xanh, không có cách nào để phủ nhận sự yêu thích này.

Giọng cô hơi run, cất tiếng nói:

- Ta rất thích nó.

- Ừm, ta hy vọng nó sẽ phát huy tác dụng lớn nhất trên người ngươi.

Khóe miệng Mục Lương khẽ nhếch lên.

- Ta sẽ không làm cho ngươi thất vọng.

Cầm Vũ trịnh trọng gật đầu.

Đây là lần đầu tiên cô có được nguyên bộ linh khí cấp cao, trong lòng cô rất kích động.

- Tốt lắm.

Mục Lương cười một tiếng, sau đó xoay người rời đi.

Cầm Vũ nhìn Mục Lương rời đi, không rõ mà thở phào một hơi

Cô cử động cơ thể ở trong phòng làm việc, thích ứng với sự khó chịu ở phía sau khôi giáp, sau đó rời khỏi điện.

Cô bước ra khỏi điện thì gặp Gìa Lạc đang đi tìm Mục Lương.

- Này là linh khí cao cấp.

Gìa Lạc bước tới trước mặt Cầm Vũ, con ngươi màu xanh lam nhìn chằm chằm vào Khôi Giáo Lôi Đình.

………

Cầm Vũ đứng im không nhúc nhích, dò xét cô gái xa lạ trước mắt.

Cao thủ cấp 8!!

Trong lòng cô vô cùng chấn động, cường giả ở thành Huyền Vũ quả là nhiều như mây.

- Đây là linh khí cao cấp, hơn nữa còn là một kiện linh khí cao cấp tăng cấp.

Già Lạc ngước mắt nhìn Cầm Vũ, hỏi với giọng điệu chắc chắn:

- Bộ giáp này là do Mục Lương chế tạo phải không?

- Đúng vậy.

Cầm Vũ nhàn nhạt gật đầu, nhịn không được tò mò, nghi ngờ hỏi:

- Ngươi nói đây là linh khí cao cấp tăng cấp à?

- Đúng thế.

Lạc Già gật đầu một cái.

- Nó có gì khác với linh khí cao cấp bình thường sao?

Cầm Vũ hỏi tiếp.

- Đương nhiên là có, chế tác linh khí cao cấp không khó, nhưng muốn chế tác linh khí cao cấp tăng cấp lại không phải chuyện đơn giản.

Lạc Già nhẹ nhàng nói:

- Nếu so sánh linh khí cao cấp là 1, vậy thì linh khí cao cấp tăng cấp chính là 3.

Cầm Vũ sửng sốt một chút, cô cúi đầu nhìn Khôi Giáp Lôi Đình, thì ra thứ này còn trân quý hơn những gì mình đã tưởng tượng.

- Ngươi chính là Phó Quân Trưởng mới tới à?

Già Lạc đánh giá Cầm Vũ, rất nhanh đoán ra thân phận của cô ấy.

- Ừ, ta tên là Cầm Vũ, còn ngươi?

Cầm Vũ hỏi ngược một câu.

- Già Lạc.

Già Lạc thuận miệng đáp.

- Già Lạc, làm thế nào mà ngươi có thể nhìn ra đây là linh khí cao cấp tăng cấp?

Cầm Vũ chuyển đề tài hỏi.

- Ta là Linh khí sư Cao cấp, nếu không thể nhìn ra được điểm này thì Mục Lương sẽ không mời ta ở lại thành Huyền Vũ.

Già Lạc trêu chọc một câu.

- Lại thêm một vị Linh khí sư Cao cấp!

Trái tim của Cầm Vũ đập loạn một nhịp.

- Ta còn muốn đi gặp Mục Lương, gặp lại sau.

Già Lạc khoát tay, cất bước đi về phía cung điện.

Cầm Vũ dõi theo bóng dáng của cô gái tóc xanh da trời, trong lòng không thể nào bình tĩnh lại được.

Cô khẽ thở dài một hơi:

- Xem ra...... Thành Huyền Vũ còn mạnh hơn trong tưởng tượng của ta.

Thành Huyền Vũ càng lớn mạnh thì cô càng an tâm, một tia ý niệm không phục trong đáy lòng cũng tiêu tán.

Một bên khác, Già Lạc gõ cửa thư phòng, sau đó được cho phép tiến vào trong.

Già Lạc nâng đôi mắt màu xanh da trời rồi nhìn về phía anh, nhẹ giọng hỏi:

- Thành chủ đại nhân, vừa hoàn thành một nhóm Yên Bay mới, bây giờ đưa đến căn cứ Không Quân sao?

Mục Lương lắc đầu trả lời:

- Chuyện này không nóng vội, cứ để ở trong kho hàng đi, ít nhất là hai mươi ngày sau thì Không Quân mới cần sử dụng Yên Bay.

Chờ sau khi tân binh Không Quân tiến hành huấn luyện kín được một tháng thì bọn họ mới có cơ hội tiếp xúc tọa kỵ phi hành, cũng chính là Ong Thợ.

Đến lúc đó, bọn họ sẽ được cho sử dụng Yên Bay.

Đến lúc đó, Máy Bay cũng đã mang tài liệu thú Lục Phù nhóm thứ hai và nhóm thứ ba từ thành Tương Lai trở về.

Dùng toàn bộ số tài liệu hung thú này để chế tạo thành Yên Bay, như vậy mới đủ số lượng để cho Không Quân sử dụng lúc huấn luyện.

- Ừ.

Già Lạc nhẹ nhàng lên tiếng, rồi nhỏ giọng hỏi:

- Ta đã nghiên cứu ra Máy Phát Nhạc, ngươi còn cần ta làm cái gì nữa không?

Mục Lương suy nghĩ một chút, lấy một phần bản vẽ từ trong ngăn kéo ra đưa cho Già Lạc, sau đó hỏi một câu:

- Nghiên cứu Xe Lửa tiến triển như thế nào rồi?

- Tiến triển không nhỏ, khắc phục được vấn đề về động lực, kế tiếp sẽ thuận lợi rất nhiều.

Già Lạc thanh thúy trả lời.

- Ngươi đã giúp đỡ rất nhiều việc phải không?

Khóe miệng của Mục Lương cong lên.

Mặc dù là câu hỏi, nhưng giọng điệu của anh lại rất chắc chắn.

Già Lạc nhún vai, không phủ nhận, cười nhạt một tiếng, nói:

- Lê Nhã nói, nghiên cứu Xe Lửa đối với chị em các cô ấy mà nói thật sự vượt quá khả năng, nếu không có người trợ giúp thì trong vòng mười năm các cô ấy cũng không thể chế tạo ra được.

Mục Lương bình tĩnh lắng nghe Già Lạc nói, hiển nhiên rõ ràng đạo lý trong lời của cô.

- Cho nên ta mới cần ngươi thường xuyên tới đó xem một chút.

Anh đưa bản vẽ trong tay cho đối phương.

- Ta biết.

Già Lạc thuận miệng đáp, lực chú ý đặt ở trên bản vẽ.

Xe gắn máy?

Cô nhìn ba chữ to trên trang thứ nhất, tiếp đó lật sang trang thứ hai.

Đây là bản vẽ từng phần của một chiếc xe gắn máy được Mục Lương vẽ lại bằng ký ức của mình.

Ngoại trừ động cơ, cấu tạo của xe gắn máy tương tự như xe đạp.

Cho nên bộ phận khó khăn nhất chính là nghiên cứu và chế tác động cơ.

Khi còn ở quân đội Địa Cầu, Mục Lương từng cưỡi mô-tô một đoạn thời gian, cho nên có hiểu biết về kết cấu của xe gắn máy, nhưng động cơ lại khó mà phục khắc.

Ngoại trừ động cơ, thế giới này cũng không có nhiên liệu như xăng.

Cho nên việc này cần Già Lạc đi nghiên cứu, chế tạo ra một loại hệ thống động cơ thích hợp với thế giới này.

Sau khi xem xong, Già Lạc yên lặng một hồi lâu.

Sau đó, cô ngẩng đầu lên, giọng điệu hơi u oán:

- Ài, thoạt nhìn không đơn giản hơn Xe Lửa được bao nhiêu.

- Ngươi cũng có thể giúp Lê Nhã chế tạo Xe Lửa trước.

Anh ôn hòa nói.

Già Lạc thu hồi bản vẽ xe gắn máy, mỉm cười nói:

- Ta sẽ an bài tốt.

- Ừ, hy vọng sớm được nghe tin tức tốt.

Mục Lương cười sảng khoái.

- Ta cũng hy vọng thế.......

Già Lạc nhún vai, ôm bản vẽ quay người rời đi.

Đúng lúc này, tốc độ di chuyển của Rùa Đen bất chợt chậm lại.

- Đến thành Hắc Thủy rồi?

Mục Lương đứng lên rồi bước ra khỏi Cung điện, phóng lên không trung, bay về phía Sơn Hải Quan.

Nhưng không cần tới Sơn Hải Quan thì anh đã nhìn thấy một tòa thành nơi đường chân trời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận