Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1931: Kết Quả Vòng Thi Thứ Hai



Nguyệt Thấm Lan khoanh hai tay trước người, đạp giày cao gót bắt đầu dò xét, ánh mắt lướt qua từng bóng dáng, chẳng mấy chốc nhìn đến cô gái nửa người thú Mai Dĩ, người lưu lại ấn tượng cho cô ngày hôm qua.

Cô dừng chân ở bên cạnh Mai Dĩ, nhìn từng dòng chữ xinh đẹp trên bài thi, âm thầm gật đầu.

Khi Nguyệt Thấm Lan đi tới, trong lòng Mai Dĩ vô cùng căng thẳng, không ngờ đối phương lại dừng bước không đi.

Điều này khiến cho Mai Dĩ càng căng thẳng hơn, tốc độ làm bài thi trở nên chậm vài phần.

Nguyệt Thấm Lan liếc một cái đã nhìn ra Mai Dĩ khẩn trương, cô không khỏi cau mày, nếu lá gan quá nhỏ, vậy cũng không thích hợp làm người quản lý Vệ Thành.

Cô không hề rời đi, mà tiếp tục nghỉ chân nhìn một hồi.

Mai Dĩ hít một hơi thật sâu, sau khi xác định Nguyệt Thấm Lan không có ý gì khác, mới dừng suy nghĩ chuyên tâm làm bài thi, chỉ coi Nguyệt Thấm Lan không tồn tại.

- Thú vị...

Nguyệt Thấm Lan cảm thấy kinh ngạc, không ngờ năng lực chịu áp lực của Mai Dĩ tốt như vậy.

Cô lại nhìn một hồi rồi mới yên lặng cất bước rời đi.

- Tích tắc, tích tắc ~~~

Đồng hồ quả lắc trên tường phát ra từng tiếng tích tắc, bất tri bất giác kim phút đã đi qua một vòng.

Nguyệt Thấm Lan giơ loa phóng thanh lên, tạo áp lực:

- Thời gian đã qua một nửa, chỉ còn một giờ.

Tay của mọi người run lên, tốc độ viết không khỏi tăng nhanh.

Nguyệt Thấm Lan hài lòng gật đầu, buông loa ngồi xuống.

Cô gác chéo chân, nhẹ nhàng lay động giày cao gót, đôi mắt đẹp màu xanh nước biển ngắm nhìn bốn phía.

Khi thời gian thi chỉ còn lại mười phút, cô lại cầm loa lên nhắc nhở lần nữa khiến đám đông hoảng hốt, bởi vì bọn họ còn có nhiều đề chưa làm.

- Hy vọng người có tài nhiều một chút.

Nguyệt Thấm Lan bình tĩnh nói thầm một câu.

Mười phút trôi qua rất nhanh, một nhân viên công tác giơ loa hô ngừng lại.

Nguyệt Thấm Lan lạnh nhạt nói:

- Dừng bút, mọi người đứng dậy rời khỏi trường thi, trở về chờ thông báo, buổi chiều có thể biết kết quả.

Mặc kệ có nguyện ý hay không, mọi người chỉ có thể buông bút, ưu sầu hoặc tâm thần bất định rời đi Đại Hội Trường .

Giám thị nhanh chóng thu lại toàn bộ bài thi, sau khi thẩm tra đối chiếu số lượng thì mới đưa cho Nguyệt Thấm Lan.

- Khôi phục Đại Hội Trường trở lại nguyên dạng như trước.

Nguyệt Thấm Lan nhàn nhạt nói.

- Vâng.

Các nhân viên công tác đồng thanh đáp lại.

Nguyệt Thấm Lan không có ở lại, mang theo bài thi rời đi Đại Hội Trường , chuẩn bị trở về Cục Quản Lý để chấm bài.

Trên đường trở về, cô nhìn thấy Mai Dĩ đang cầm một củ khoai nướng ở ven đường, vừa ăn vừa chậm rì rì đi tới.

- Dừng xe!

Nguyệt Thấm Lan hô một tiếng.

Hộ vệ Trung Ương vội vã kéo dây cương để Sói Mặt Trăng ngừng lại.

Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía cô gái nửa người thú, gọi tên:

- Mai Dĩ.

- Hở?

Mai Dĩ cắn khoai nướng, kinh ngạc nhìn về chiếc xe thú ở ven đường, sau khi thấy Nguyệt Thấm Lan thì nhất thời lại khẩn trương.

Cô vội vã nuốt khoai nướng trong miệng xuống, cung kính hỏi:

- Thư ký đại nhân, có chuyện gì không?

Nguyệt Thấm Lan hỏi:

- Vì sao ngươi lại muốn đến phỏng vấn?

- A?

Mai Dĩ sửng sốt một chút, sau đó thành thật trả lời:

- Ta thích thành Huyền Vũ, ta muốn có thể mãi mãi ở lại chỗ này, tốt nhất là có thể đóng góp một phần sức lực để phát triển thành Huyền Vũ...

- Thì ra là vậy.

Trong lòng Nguyệt Thấm Lan cảm thấy kinh ngạc, cô thấy được sự nghiêm túc từ trong ánh mắt của Mai Dĩ, hiển nhiên là không phải tùy tiện nói một chút.

-...

Mai Dĩ khẩn trương mím môi.

- Không cần khẩn trương như vậy đâu.

Khóe môi của Nguyệt Thấm Lan hơi nhếch lên.

- Lái xe đi.

Cô thu lại ánh mắt, ngồi ở xe thú lấy xấp bài thi ra, lật tới bài thi của Mai Dĩ, không nhịn được lấy bút bắt đầu chấm điểm.

Khi xe thú đến trước cửa Cục Quản Lý thì cô vừa vặn nhìn xong toàn bộ bài thi của đối phương.

- Đại nhân, đã đến Cục Quản Lý.

Lái xe là một vị hộ vệ Trung Ương nhắc nhở.

- Ừm, chờ một chút.

Nguyệt Thấm Lan lên tiếng mà không ngẩng đầu lên.

Cô tính tổng điểm của Mai Dĩ, phát hiện lần này cô ấy thi được 93 điểm.

- Thú vị đây.

Khóe môi của cô giơ lên, thu lại bài thi rồi xuống xe, cất bước vào Cục Quản Lý.

- Thư ký đại nhân.

Khi đi ngang qua các nhân viên, mọi người đều cung kính chào hỏi cô.

Cộp cộp cộp...

Nguyệt Thấm Lan dừng bước, quay đầu nói:

- Liên lạc Khu Vực Trung Ương, bảo Vệ Ấu Lan tới tìm ta.

- Vâng.

Nhân viên công tác cung kính lên tiếng, vội vã đi Phòng Liên Lạc ở Cục Quản Lý.

Nguyệt Thấm Lan trở lại phòng làm việc, lấy bài thi ra rồi đặt ở trên mặt bàn, bắt đầu chấm điểm.

Hai mươi phút sau, Vệ Ấu Lan gõ cửa phòng.

- Đại nhân, ta tới rồi.

Vệ Ấu Lan thanh thúy nói.

Sau khi được Nguyệt Thấm Lan cho phép, cô bé đẩy cửa đi vào phòng, cất bước tới trước bàn làm việc.

Nguyệt Thấm Lan khẽ hất cằm một chút, ra hiệu về phía xấp bài thi trên mặt bàn, nói:

- Ngồi đi, giúp ta chấm điểm bài thi, ngươi phụ trách đề trắc nghiệm, đây là đáp án.

- Vâng.

Vệ Ấu Lan ngoan ngoãn ngồi xuống, đầu tiên là cầm đáp án nhìn hai lần, sau đó nghiêm túc chấm bài thi.

Nguyệt Thấm Lan có ý định bồi dưỡng Vệ Ấu Lan, cho nên mới bảo cô bé đến giúp đỡ, tạo cơ hội tiếp xúc nhiều sự vụ ở Cục Quản Lý.

Có tiểu hầu gái hỗ trợ, tới giữa trưa thì hai người đã chấm xong năm trăm mười hai bài thi.

Nguyệt Thấm Lan tự tính toán tổng điểm.

Cô tính toán, Vệ Ấu Lan ở bên cạnh ghi chép, sau đó tính toán tổng điểm hai lần thi của mọi người.

Nguyệt Thấm Lan nhìn điểm thống kê, nhướng mày nói:

- Mai Dĩ, tổng điểm hai lần sát hạch là 191, đây là số điểm cao nhất.

Mai Dĩ lần đầu sát hạch đạt 98 điểm, lần sát hạch thứ hai là 93 điểm, tổng điểm xếp hạng nhất.

Cô tiếp tục nhìn xuống, phát hiện tổng điểm vượt qua 190 điểm chỉ có một mình Mai Dĩ, vượt qua 180 điểm, cộng thêm Mai Dĩ là có chín người.

Trên 160 điểm có năm mươi người, còn lại đều dưới 160 điểm, như vậy nghĩa là những người này đều không đạt được trên tám mươi điểm ở lần làm bài thi thứ hai, kết quả chính là bị đào thải.

- Thông báo chín người này buổi chiều tới Cục Quản Lý.

Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía Vệ Ấu Lan, đưa bản thống kê cho cô bé:

- Những người trên 160 điểm còn lại thì thông báo bọn họ ngày mai tới tiến hành phỏng vấn lần cuối.

Tổng điểm thấp hơn 180 nhưng cao hơn 160 điểm sẽ tham gia phỏng vấn, sau đó có thể làm việc ở Cục Quản Lý Vệ Thành.

- Vâng.

Vệ Ấu Lan thu lại bản thống kê, đứng lên chuẩn bị rời đi.

Nguyệt Thấm Lan nhắc nhở:

- Đúng rồi, thời gian phỏng vấn là ba giờ chiều, thuận tiện nhớ báo cho Mục Lương một tiếng.

Mục Lương có nói, tới vòng phỏng vấn thứ ba thì anh ấy sẽ có mặt.

- Vâng.

Vệ Ấu Lan ngoan ngoãn gật đầu.

Tiểu hầu gái đi rồi, Nguyệt Thấm Lan đứng dậy rời đi phòng làm việc, đi sắp xếp người sản xuất giày trượt tuyết và trượt băng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận