Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 518: Bỏ Mạng Ở Nơi Này

Nếu như không phải vì kiêng kỵ Hồ Tiên, cô đã sớm thi triển năng lực, khống chế nhân viên phục vụ nghe ngóng.
- Đi ăn trước đã.
Giả Lỗ thấp giọng nói.
A Đát Trúc nhẹ nhàng nói:
- Ăn mỳ chua cay.
- Ừm.
Giả Lỗ sao cũng được nhún nhún vai.
Trên người hắn có không ít tinh thạch hung thú, nên vẫn đối với chuyện ăn uống rất thoải mái.
Hai người đi tới Tiệm Mì ở một đường cái khác.
Đến phía trước Tiệm Mì, hai người lại bị một mùi hương khác hấp dẫn.
A Đát Trúc dừng chân, nghiêng đầu nhìn lại, phát hiện ở Phố Buôn Bán lại có một cửa tiệm khai trương.
- Cửa hàng bắp ngô mỹ vị?
Giả Lỗ gằn từng chữ, đọc lên tên tiệm viết trên bảng hiệu.
- Bắp ngô là cái gì vậy?
A Đát Trúc hỏi khẽ một tiếng, tò mò cất bước đi hướng cửa hàng.
Giả Lỗ liếc nhìn quán mì bên cạnh, cuối cùng vẫn là cùng đi theo vào cửa hàng.
Trong tiệm bắp ngô, nhân viên bán hàng đang ở sau quầy thu dọn que gỗ.
Ở trên quầy có bày một cái nồi lớn, bên trong bày đầy bắp ngô vàng cam cam, hương ngô nồng nặc bay khắp toàn bộ cửa hàng.
- Đây là cái gì?
A Đát Trúc đi vào cửa hàng, đi tới trước quầy.
- Chính là bắp ngô, lương thực mới ạ.
Nhân viên này tươi cười chào đón.
A Đát Trúc tới gần quầy hàng, quan sát trong nồi bắp ngô, hiếu kỳ hỏi:
- Bắp ngô là cái gì thế?
- Bắp ngô là quả của một loài thực vật màu xanh, hương vị thơm ngọt ăn rất ngon.
Nhân viên bán hàng cố gắng chào hàng.
- Nhìn không tệ, bán thế nào vậy?
A Đát Trúc bị dáng vẻ và hương vị của bắp ngô hấp dẫn.
- Một phần bắp là năm viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.
Nhân viên này mỉm cười nói.
- Vậy cho ta hai phần bắp.
A Đát Trúc duỗi hai ngón tay.
Sau đó, cô ta nghiêng đầu nhìn về phía Giả Lỗ, đôi mắt màu trắng nháy nháy mắt.
Tinh thạch hung thú mà cô gái tóc trắng mang ra ngoài đã xài hết rồi. Giả Lỗ nhếch mép một cái, lấy ra mười viên tinh thạch hung thú đưa cho nhân viên bán hàng.
- Chờ chút ạ.
Nhân viên mỉm cười ra hiệu.
Cô ấy nhận lấy tinh thạch hung thú, lấy thêm ra hai cây que gỗ, rồi ghim một đầu vào bắp ngô.
Sau đó, cô ấy đưa ra hai cây bắp ngô, mỉm cười nói:
- Bắp ngô chỉ ăn phần màu vàng bên ngoài thôi.
- Ta biết rồi.
A Đát Trúc nhận lấy một bắp ngô, đầu tiên là ngửi một cái giống như mèo nhỏ, sau đó cái miệng nhỏ gặm ăn bắp ngô.
- Ăn ngon quá!
Cô gái trợn tròn mắt màu trắng, cái miệng nhỏ nhắn không dừng lại được, liên tục gặm hạt bắp vào trong miệng.
Bắp ngô đặc biệt thơm ngọt, khiến cho cô ta rất thích.
Giả Lỗ cắn bắp ngô một cái, sau đó cũng rất thích mùi vị này.
Kết quả chính là, hai người lại tốn hai mươi viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng, ăn hơn bốn phần bắp.
- Đúng là ăn rất ngon, chỉ là có chút đắt.
Ngoài Tiệm Bắp Ngô Mỹ Vị, Giả Lỗ sờ túi da thú bên hông, vẻ mặt cảm khái.
A Đát Trúc liếc nhìn đội trưởng, bên cạnh khóe miệng của hắn còn dính một hạt bắp ngô nhỏ.
Giọng nói của cô ta nhẹ nhàng:
- Ta chưa ăn no.
- Đi ăn mỳ chua cay thôi.
Giả Lỗ mặt tối sầm.
Nếu như muốn ăn bắp ngô ăn đến no bụng, vậy ít nhất phải xài hết hơn trăm viên tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng.
- Cũng được.
A Đát Trúc thản nhiên gật đầu.
Cô ta đã không còn tinh thạch hung thú tinh thạch, hiện tại có ăn là được rồi.
- Đội trưởng, cứ tiếp tục như vậy cũng không phải cách.
A Đát Trúc đột hiên nói.
Giả Lỗ dừng bước lại, sau một lát trầm mặc mới mở miệng nói:
- Ta biết, nhưng chúng ta không trêu chọc nổi thành Huyền Vũ, vẫn là chờ trở lại thành Tương Lai rồi hãy nói sau.
Thành Huyền Vũ cải tạo lần thứ tư, cùng với lúc Rùa Đen tản mát ra khí tức tiến hóa đều khiến cho hai người cảm thấy kinh hãi.
Điều này làm cho bọn hắn bỏ ý định lẻn vào ngoại thành, bắt chị em Lê Tuyết.
Bọn hắn cũng không muốn vì nhiệm vụ mà bỏ tính mạng ở nơi này.
- Báo cáo cho trưởng lão, cho bọn hắn giải quyết.
A Đát Trúc khoanh hai tay trước người, cất bước đi vào quán mì.
Giả Lỗ thấp giọng nói:
- Vậy cứ tiếp tục ở lại, tiện đường trở về thành Tương Lai.
- Tiền phòng ngươi trả, ta không có ý kiến.
A Đát Trúc sao cũng được, ngoái đầu nhìn thoáng qua.
- Trở lại thành Tương Lai, ngươi phải trả lại cho ta.
Giả Lỗ đen mặt trầm giọng nói.
- Không thành vấn đề.
A Đát Trúc bĩu môi.
Hắn bất đắc dĩ thở dài, chỉ hi vọng mang tin tức ở nơi này trở về thành Tương Lai, hy vọng trưởng lão sẽ không trách phạt bọn hắn.
Cót két….
Dụ Tử đẩy cửa phòng Trình Tiếu ra, cất bước đi tới bên giường, nhìn con gái đang nằm ngủ chổng vó, khóe miệng giật một cái.
Cô kéo chăn ra, nói dông dài:
- Tiếu Tiếu, mau dậy ăn sáng thôi, tới giờ đi học rồi.
- A, để cho ta ngủ một lát đi...
Trình Tiếu lẩm bẩm, vùi cả khuôn mặt vào bên trong gối.
Dụ Tử giơ tay lên vỗ xuống mông con gái nhỏ, thúc giục:
- Mau dậy đi, nếu không... Ngươi phải tự mình đến trường học.
Trình Tiếu nghe vậy bất đắc dĩ, chỉ có thể chống tay xuống giường ngồi dậy.
- Không được, trường học quá xa.
Trình Tiếu vừa mặc quần áo vừa lẩm bẩm trong miệng:
- Tại sao Thành Chủ lại chuyển trường học xa như vậy?
- Thành Chủ làm như vậy, tự nhiên là có đạo lý của ngài ấy.
Dụ Tử gấp chăn đệm nói.
Ngay ngày hôm qua, Y Lệ Y đã thông báo trên lớp học, trường học sẽ chuyển đi vào ngày thứ hai, mà trường học mới tọa lạc ở bên ngoài khu dân cư.
Bây giờ, khu dân cư thành Huyền Vũ lại được mở rộng lần nữa, tên đường lần lượt là Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân.
Mỗi một tên đều có ba con đường theo thứ tự là đường Giáp Thứ Nhất, đường Giáp Thứ Hai, đường Giáp Thứ Ba... Đường Tân Thứ Ba, tổng cộng có hai mươi tư con phố.
Trường học mới đặt ở bên ngoài hai mươi tư con phố, rất gần với chỗ Khu Vực Trung Ương.
Dụ Tử xuất phát từ nhà đi đến trường học mới cần nửa tiếng.
- Mẹ, buổi sáng ăn cái gì vậy?
Trình Tiếu mặc quần áo tử tế rời phòng.
- Cháo lúa mì, còn có bánh bao thịt nữa.
Dụ Tử cầm lấy chiếc lược làm bằng pha lê trên mặt bàn, đưa cho con gái rồi nói:
- Trước tiên ngươi chải gọn gàng đầu tóc rối bời kia đã.
Lược là cô mua ở siêu thị, chỉ cần 5 xu là có thể mua được một cái.
Trình Tiếu nhận lấy lược, đem tóc dài rối bời chải mượt, sau đó ngồi cạnh bàn ăn bắt đầu ăn sáng.
Cô bé ngước mắt nhìn về phía mẹ:
- Hôm nay, cha cũng không còn trở về sao?
Dụ Tử lộ vẻ bất đắc dĩ, ôn nhu nói:
- Mấy ngày nay, Tuần Cảnh Vệ đều rất bận, cha ngươi thân là cảnh sát trưởng, phải trực ban.
Thành Huyền Vũ cải tạo lần thứ tư, tồn động rất nhiều vấn đề cần Tuần Cảnh Vệ xử lý.
- Vâng ạ...
Trình Tiếu vểnh miệng, hai ngày chưa gặp cha, có hơi nhớ.
- Ăn nhanh lên một chút đi, chờ một lát đưa ngươi tới trường học trước.
Dụ Tử lên tiếng thúc giục.
- Vâng.
Trình Tiếu phồng lên miệng, và cháo lúa mì vào trong miệng.
Mười lăm phút sau, Dụ Tử dẫn theo con gái xuống lầu.
Kết thúc lần cải tạo thứ tư, đường phố nới rộng rất nhiều, ở dưới mỗi tòa nhà đều có thêm một khu vực đỗ xe đạp.
- Dụ Tử, muốn đưa con đi học sao?
Tô Nhi đạp xe đạp từ một bên đi ngang qua.
Ngày hôm nay, cô ấy được nghỉ, muốn đi một chuyến tới siêu thị.
- Đúng vậy.
Dụ Tử tươi cười đáp lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận