Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1344: Cuộc Sống Bình Thường



Mục Lương đưa tay hái một quả, lột vỏ lớp vỏ, để lộ ra phần thịt quả màu trắng ở bên trong.

- Thoạt nhìn cũng cảm thấy ăn ngon.

Con ngươi màu bạch kim của Ly Nguyệt sáng lên.

- Ta nếm thử một chút.

Mục Lương đem thịt quả nhét vào miệng, hương vị quen thuộc khuếch tán trong khoang miệng, nước rất nhiều. Anh gật đầu tán thưởng nói:

- Ừm, hương vị quen thuộc, rất ngọt.

- Ta cũng thử xem.

Ly Nguyệt đưa tay hái hai quả, cô đưa một quả cho cô hầu gái nhỏ. Hai người lập tức lột vỏ quả vải rồi đem thịt quả nhét vào miệng.

- Ưm ưm, ăn quá ngon.

Đôi mắt đẹp của Ba Phù lòe lòe tỏa sáng, khuôn mặt nhỏ nhắn phồng hai má nhai nuốt thịt quả.

- Ngon hơn quả táo với quả quýt.

Mục Lương tán thưởng, hiển nhiên anh rất thích quả này.

- Hái một ít trở về đi.

Mục Lương cười nói.

- Vâng.

Ba Phù dùng sức gật đầu, rồi tỏ ra cực kỳ kích động bắt đầu hái quả vải…

…………

Hôm nay, Hải Tây Địch được nghỉ ngơi, cô dậy thật sớm, tới khi bước xuống lầu, bên tai mới vang lên tiếng chuông du dương.

Thùng thùng đông…

Tiếng chuông tổng cộng vang lên bảy lần, người đi lại trên đường từ từ đông hơn.

Thuỷ triều hư quỷ đã qua được mười hai ngày, thành Huyền Vũ cũng khôi phục lại cuộc sống bình thường, người dân cũng quay trở lại tiết tấu cuộc sống của họ.

Phần lớn người dân trong thành đều ra khỏi nhà lúc bảy giờ, tới tiệm bánh bao mua bánh bao, hoặc đi mua khoai nướng… vân vân, những loại đồ ăn đó làm bữa sáng, sau đó mua một phần báo chí để xem trên đường, rồi mới lên xe ngựa tới khu xưởng ở ngoại thành làm việc.

Hải Tây Địch cũng vậy, tuy rằng hôm nay cô không phải đi làm, nhưng chuyện này đã thành thói quen, trước tiên cô mua hai cái bánh bao thịt heo, một ngụm cắn xuống khiến trong miệng tràn đầy hương thơm.

- Lần nào ăn cũng thấy ngon miệng.

Hải Tây Địch tán thưởng một tiếng.

Từ sau khi rời khỏi Nghiêu Thiên, cuộc sống của cô đã trở nên tốt đẹp hơn rất nhiều, không còn phải lo lắng đề phòng bị người của thành Huyền Vũ phát hiện, có thể tự do hưởng thụ cuộc sống của mình.

Hải Tây Địch cắn mấy miếng đã ăn hết cái bánh bao thịt heo, sau đó cắn cái bánh bao thứ hai rồi đi tới tiệm bán báo.

Năm phút đồng hồ sau, cô cầm tờ báo mới nhất hôm nay rồi rời khỏi đám đông, tiếp theo vừa xem vừa đi đến xe ngựa trong sân ga. Cô muốn tới Phố Buôn Bán ở Ngoại thành mua đồ, cũng thuận tiện đi chiêm ngưỡng một chút dấu vết còn lại khi Thành Phòng Quân chống đỡ thuỷ triều hư quỷ. Hải Tây Địch mở báo, đột nhiên cô ngừng chân lại, lực chú ý đã bị nội dung trên báo hấp dẫn.

Hôm nay, nội dung trên đó khác với bình thường, hai trang báo nhưng hơn phân nửa nội dung trên bốn mặt đều là chữ, còn lại là những hình minh hoạ.

- Đây là...

Ngón tay Hải Tây Địch run rẩy, hai tròng mắt phóng lớn.

Những hình ảnh cô vừa xem, đó chính là tường thành và Sơn Hải Quan, ngoại trừ hình ảnh quen thuộc đó chính là hư quỷ, hư quỷ phủ kín đất trời.

- Ghi khắc lịch sử, tốt đẹp cuộc sống sau lưng khu vực tường đồng vách sắt.

Đây là tiêu đề của tờ báo ngày hôm nay.

Hải Tây Địch cúi đầu, bắt đầu chuyên chú đọc nội dung bài báo.

Đoạn mở đầu giới thiệu một chút về mối liên hệ giữa Trăng Máu và hư quỷ, còn đề cập tới những chuẩn bị mà thành chủ đại nhân đưa ra để ứng phó với thuỷ triều hư quỷ.

Trong đó còn nhắc tới hầm trú ẩn, những hành động dự trữ vật tư và công tác khác.

Trong lòng Hải Tây Địch chấn động, cô thấp giọng sợ hãi than:

- Hoá ra đằng sau cuộc sống bình an của chúng ta đã xảy ra nhiều chuyện như vậy...

- Đinh đong đinh đong…

Tiếng chuông dồn dập vang lên, trên sân ga, xe ngựa đi hướng Phố Buôn Bán đã chuẩn bị xuất phát.

- Xe ngựa đến đây.

Hải Tây Địch lấy lại tinh thần, cô đang tính toán sau khi lên xe ngựa lại tiếp tục xem báo.

Từ Nội thành đi ra Phố Buôn Bán ở Ngoại thành, cần ba giờ đi xe, vừa vặn trong khoảng thời gian này có thể đọc báo. Hải Tây Địch nhét đồng Huyền Vũ vào rương tiền, sau đó xoay người vào thùng xe, ngồi xuống vị trí cạnh song cửa.

Trong xe đã đầy hơn phân nửa chỗ ngồi, trong tay mọi người đều cầm báo chí, vẻ mặt nghiêm túc vùi đầu đọc. Hôm nay, trong thùng xe rất im lặng, tất cả mọi người đều bảo trì trầm mặc, chỉ có âm thanh lật báo. Sau đó không lâu, xe ngựa bắt đầu di chuyển, chạy như bay dọc theo đường chính nội thành.

Hải Tây Địch tiếp tục xem báo, Trăng Máu buông xuống, thuỷ triều hư quỷ bạo phát, ngàn vạn hư quỷ xuất hiện, từ bốn phương tám hướng công kích thành Huyền Vũ.

Nội dung trên báo chí chủ yếu miêu tả tình huống Sơn Hải Quan đối mặt với thuỷ triều hư quỷ, còn có những hình minh hoạ với màu sắc rực rỡ. Để in ra những tấm ảnh sống động như thế này, xưởng in ấn đã tốn rất nhiều công sức, bọn họ còn phải thử nghiệm tới ba bốn ngày nhưng chỉ cho ra những tấm ảnh với hiệu quả tàm tạm.

Cuối cùng, Y Lệ Y vẫn phải đi tìm Sóc Lưu Ly, dựa theo hình ảnh lúc thuỷ triều hư quỷ buông xuống chế tạo ra vài khuôn mẫu, rồi in ra từng đợt hình cao cấp.

Trình tự làm việc phức tạp, cho nên xưởng in ấn phải chuẩn bị tới năm ngày, mới in ấn ra số lượng báo chí trong dự kiến, rồi bán ra ngày hôm nay.

Khi Hải Tây Địch nhìn thấy những bức ảnh màu sắc rực rỡ này, không hiểu sao cô lại có một loại buồn bã, một loại cảm giác nghẹt thở.

Ảnh chụp sẽ dễ dàng khiến người ta xúc động hơn nội dung, nhất là ảnh chụp khung cảnh máu chảy đầm đìa này, khiến cho người ta không nhịn được bắt đầu hô hấp dồn dập. Ảnh chụp vừa có thể miêu tả, vừa có tác dụng kéo người ta đến chiến trường hôm ấy, để tận mắt chứng kiến khung cảnh thuỷ triều hư quỷ tấn công thành Huyền Vũ.

Trong xe, có hành khách hai mắt phiếm hồng, hô hấp trở nên dồn dập.

- Hoá ra khi chúng ta trốn trong hầm, Sơn Hải Quan đã xảy ra nhiều chuyện như vậy.

Một cô gái ngồi trong góc thùng xe thấp giọng nức nở.

Một người còn rất trẻ, khoảng mười mấy tuổi xấu hổ cúi đầu:

- Đúng vậy, không xem báo chỉ còn không biết, lúc đó ta ở trong hầm trú ẩn còn âm thầm bất mãn, thật sự là không biết...

- Ta cũng vậy, còn oán giận thành chủ đại nhân chuyện bé xé ra to, hiện tại xem ra tất cả những gì ngài làm chỉ muốn tốt cho chúng ta.

- Ta quyết định, ngày mai ta phải tham gia quân ngũ!

-...

Trong xe, nhóm hành khách có người xúc động mà phát biểu ngôn luận, có người xấu hổ, có người cảm động. Hải Tây Địch cắn môi, cô đã xem xong nội dung trên báo.

- Thuỷ triều hư quỷ giằng co bốn ngày, tổng cộng cả lớn và nhỏ, Sơn Hải Quan đã gặp phải ba mươi hai đợt thuỷ triều hư quỷ... Ngày đầu tiên, Thành Phòng Quân tổn thất một trăm hai mươi ba người! Ngày hôm sau, Thành Phòng Quân tổn hại…

- Thuỷ triều hư quỷ lần này đã tạo thành thương vong cho Thành Phòng Quân là ba nghìn chín trăm hai mươi tám người, chết bảy trăm linh người, trọng thương bốn trăm ba mươi hai người, hai trăm mười hai người tàn tật...

Ngón tay Hải Tây Địch đã nắm chặt tới mức trắng bệch, nhìn hình ảnh đáng sợ trên tờ báo, còn cả một chuỗi con số kia, tất cả đều đang kích thích thần kinh của cô.

Trong xe vẫn trầm mặc như trước, hình tượng Thành Phòng Quân ở trong lòng bọn họ lại trở nên cao lớn hơn.

- Minh ô minh….

Một ông lão tóc hoa râm đột nhiên khóc rống lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận