Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1622: Ma Cụ Cao Cấp, Nhất Định Là Của Ta

- Mau nói cho ta biết dùng thứ này như thế nào.

Lăng Hương thúc giục.

Lan Đế trong trẻo nói:

- Lấy một chút ra, làm ướt thân thể hoặc mái tóc, sau đó xoa vào cho thứ đó nổi bong bóng lên là được.

- Được.

Nói xong Lăng Hương đưa tay thăm dò về phía dầu gội đầu, năm ngón tay luồn vào bình ngọc lưu ly.

Lan Đế trừng lớn đôi mắt đẹp, nếu để Lăng Hương dùng cách này để lấy dầu gội đầu này, chắc chắn một lần sẽ moi ra phân nửa bình dầu gội đầu mất.

- Từ từ.

Cô vội vàng hét lên một tiếng, ngăn cản tay Lăng Hương. Bình thường khi tắm rửa, cô chỉ dám dùng một chút, rất luyến tiếc đó.

- Làm sao vậy?

Lăng Hương nghi hoặc nhìn về phía Lan Đế.

- Ta giúp ngươi gội.

Lan Đế xụ mặt nghiêm trang nói.

Lăng Hương gật đầu:

- Cũng được, vốn dĩ đều là thị nữ giúp ta gội đầu mà.

Cô là công chúa, có địa vị rất cao trong cung điện, ăn uống tắm rửa… Những nhu cầu bình thường trong cuộc sống đều có thị nữ hầu hạ.

Lan Đế ngầm thở dài một hơi, sau đó cô dùng hai ngón tay lấy một chút dầu gội đầu ra, bôi chúng lên mái tóc ướt của Lăng Hương, sau đó bắt đầu xoa xoa theo chiều kim đồng hồ, tạo bọt.

Chỉ chốc lát sau, đầu Lăng Hương đã phủ đầy bong bóng.

Theo động tác xoa nắn của cô gái tóc nâu, bọt biển biến thành bụi màu nâu, nước trong bồn tắm cũng trở nên đục ngầu.

- Ngươi quá bẩn rồi.

Lan Đế giật giật khóe miệng, không khỏi tăng mạnh động tác xoa nắn.

- Tại sao có thể như vậy...?

Khuôn mặt xinh đẹp của Lăng Hương trở nên ửng đỏ, cô xấu hổ muốn chui đầu vào trong nước.

- Đừng lộn xộn, để yên ta gội cẩn thận một chút.

Lan Đế tức giận nói.

- Ừm…

Thân thể Lăng Hương lập tức trở nên cứng đờ.

Lan Đế đề nghị:

- Ta đề nghị trước khi ngươi trở về Vương Quốc Tây Hoa, nhớ mua chút sữa tắm và dầu gội đầu mang về, sau đó mỗi ngày đều tắm rửa, làm như vậy cả người sẽ rất thoải mái.

Lăng Hương hàm hồ gật đầu:

- Ừ, ta sẽ.

Đúng là cô cũng có ý định mua sữa tắm và dầu gội đầu, mang về cho người nhà dùng một chút.

Sau khi gội xong đầu, dưới sự chỉ đạo của Lan Đế, Lăng Hương đã học được cách dùng sữa tắm, kết quả nước trong bồn tắm lớn hoàn toàn biến thành màu nâu.

- Phì phì phì...

Lan Đế liên tục phun phì phì, dường như cô đã nhìn thấy mình của trước kia.

- Ngươi mau đi ra, không cần tới ngươi.

Khuôn mặt xinh đẹp của Lăng Hương đỏ bừng. Sau đó cô thúc cô gái tóc nâu ra khỏi phòng rồi lập tức lật tay khóa cửa phòng tắm lại.

Cô còn phải tắm lại một lần nữa, trên người cô có rất nhiều bong bóng.

- Còn thẹn thùng gì chứ.

Lan Đế tức giận nói.

Một lát sau, trong phòng tắm truyền ra âm thanh nghi hoặc của Lăng Hương.

- Lan Đế, làm sao ta không thấy có nước chảy ra?

Lan Đế trở lại phòng tắm, dạy cho Lăng Hương cách vặn vòi nước.

Rầm rầm…

Ngay khi dòng nước sạch sẽ tuôn ra khỏi vòi nước, sắc mặt Lăng Hương trở nên ngơ ngẩn, nhưng ngay lập tức hai tròng mắt Lăng Hương đã loé sáng. Cô cất lên âm thanh đầy sợ hãi, kinh ngạc:

- Thật là lợi hại, vặn ra một cái là có nước, còn tiện hơn giếng nước trong vương quốc chúng ta.

- Ngươi mau tắm đi, tắm xong lại làm ấm nước giùm ta.

Lan Đế đưa tay gõ lên trán công chúa một cái rồi mới xoay người rời khỏi phòng tắm.

- Hừ, rõ ràng trong nhà tốt như vậy, thế mà cứ than thở với ta.

Lăng Hương nhăn mặt chun mũi, nhỏ giọng nói thầm, sau đó từ từ quay về nằm trong bồn tắm lớn.

Cô quyết định sau khi trở về hoàng cung cũng phải làm một cái phòng tắm như vậy, dù sao ngâm mình trong bồn tắm thực sự thoải mái.

……….

Thùng thùng đông…

Sáng sớm, tất cả chuông Huyền Vũ đều bị gõ vang, bóng đêm hoàn toàn biến mất.

Ngay phía trước quán rượu Huyền Vũ nằm trong Phố Buôn Bán, tám chiếc xe thú do Lợn Tám Răng Nanh kéo đang im lặng chờ đợi.

Bên cạnh xe thú, có mười sáu Thành Phòng Quân đang bình tĩnh đứng chờ, hai người làm một đội phụ trách một chiếc xe thú. Nhiệm vụ của bọn họ là đón người từ nội thành thành Tát Luận tới vị trí tổ chức hội đấu giá.

Hơn mười phút sau, lục tục có người từ bên trong Trung tâm Huyền Vũ đi ra.

Người đầu tiên bước ra từ trung tâm là một người đàn ông có bộ râu quai nón, bộ dạng thô kệch, trên người mặc quần áo tơ lụa may sẵn, một trong những đặc sản của thành Huyền Vũ là.

Hắn là hầu tước Thái Hưng, một quý tộc của vương quốc Lâm Quốc Hạt, một cường giả cấp tám. Đi theo bên cạnh hắn còn có một bá tước và hai tử tước.

Thành Phòng Quân không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:

- Các vị đại nhân, hội đấu giá được cử hành ở ngay nội thành, bây giờ có thể xuất phát.

- Ừm, đi thôi.

Hầu tước Thái Hưng chắp tay sau lưng, cất bước lên xe thú.

Đạp đạp đạp...

Sau khi cửa thùng xe đóng lại, Lợn Tám Răng Nanh bắt đầu kéo xe thú chạy như bay rời đi.

Những phú thương và quý tộc khác cũng từ Trung tâm Huyền Vũ đi ra, lục tục lên xe thú.

Trong số những người này có lẫn lộn cả hầu tước, bá tước, tử tước, nam tước. Tất cả bọn họ đều đến từ các vương quốc xung quanh.

Giới quý tộc chỉ chiếm một bộ phận nhỏ trong số những người chuẩn bị tham gia hội đấu giá ngày hôm nay, còn phần nhiều trong số đó chính là phú thương. Đại đa số bọn họ đều có thân thể béo tròn, hiển nhiên là ngày thường ăn uống rất thoải mái.

- Nơi này thật tốt, chờ sau khi hội đấu giá chấm dứt, chúng ta ở lại đây vài ngày hãy rời đi.

Hà Kỳ đủng đỉnh đung đưa hai cẳng chân mũm mĩm, sau đó dưới sự hầu hạ của người hầu, hắn bước lên xe thú.

Hắn là phú thương tới tứ vương quốc Tây Hoa, trình độ giàu có của hắn đủ để lọt vào năm cái tên đứng đầu danh sách phú thương của vương quốc.

Lần này, Hà Kỳ đến thành Huyền Vũ chỉ vì tham gia hội đấu giá, mục tiêu là bắt được một kiện ma cụ cao cấp, sau đó để lại làm đồ gia truyền trong nhà mình.

Hắn không phải ma pháp sư lại càng không phải kỵ sĩ. Hắn chỉ là một người bình thường, nhưng hắn lại hiểu sự hiếm có của ma cụ cao cấp.

Hà Kỳ ngồi ở trong xe, cười lạnh nói:

- Ma cụ cao cấp, nhất định là của ta.

- Đại nhân, Thụy Hòa cũng đến đây.

Người hầu nhỏ giọng nói.

- Lão già kia cũng đến đây?

Nghe vậy, Hà Kỳ trừng lớn hai mắt.

- Đúng vậy, ngày hôm qua vừa tới, hiện giờ đang ở tại tầng mười tám.

Người hầu giải thích.

- Lão già chết tiệt này, nhất định hắn cũng nhìn trúng ma cụ cao cấp.

Sắc mặt của Hà Kỳ trở nên khó coi.

Thụy Hòa cũng là phú thương tới từ Vương Quốc Tây Hoa, tài lực của lão cũng tương đương với Hà Kỳ, cũng lọt vào năm cái tên đứng dầu danh sách phú thương của vương quốc Tây Hoa.

Ngang tài ngang sức, hai nhà bọn họ còn đối đầu nhau, cho nên Hà Kỳ mới phản ứng lớn như vậy.

Hà Kỳ cắn chặt răng, thì thào:

- Không được, ma cụ cao cấp nhất định là của ta.

Người hầu nhấp hé miệng, nghĩ thầm, lần này có nhiều quý tộc và phú thương đến đây như vậy, trong đó có rất nhiều người còn giàu có hơn Hà Kỳ, rất khó để tóm được ma cụ cao cấp trước mặt mấy người bọn họ.

Xe thú chạy, chúng bắt đầu chở nhóm phú thương rời khỏi Phố Buôn Bán của thành Huyền Vũ. Những xe thú còn lại cũng lục tục rời đi, đưa tới không ít người vây xem.

Bạn cần đăng nhập để bình luận