Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 475: Biến Đổi Khuôn Mặt

Ở Tam Tinh Lâu.
Bách Biến Ma Nữ ngồi ở sau quầy, trong tay là cuốn ‘Hồng Hoang’.
Cuốn sách này là do cô mượn từ Tiệm Sách, bây giờ mỗi ngày chỉ dựa vào đọc sách để giết thời gian.
- Quá thú vị, làm thế nào mà thành chủ đại nhân có thể nghĩ ra những nội dung này?
Bách Biến Ma Nữ khen ngợi không thôi, tiếc nuối lật đến trang cuối cùng, đây là lần thứ ba cô đọc ‘Hồng Hoang’.
- Ngày mai đi mượn ‘Hỗn Độn’ đọc lại một lần nữa vậy.
Cô đóng sách lại rồi đặt vào ngăn tủ dưới quầy hàng.
Bách Biến Ma Nữ kéo ngăn tủ ra, lấy một cái túi giấy, bên trong chứa khoai lang khô.
- Đã đến thành Dạ Nguyệt rồi, tại sao người dừng chân vẫn còn ít như vậy chứ?
Bách Biến Ma Nữ cắn khoai lang, ngước mắt nhìn bên ngoài Phố Buôn Bán.
Người qua lại tấp nập, nhưng lại hiếm có người dừng chân tiến vào.
- A ha !
Bách Biến Ma Nữ ngáp một cái, nằm ở trên quầy, khoai lang khô vẫn còn trong miệng.
Cô đã quen với cuộc sống bây giờ, không lo ăn không lo uống, tốt hơn nhiều so với lúc làm ăn trộm.
- Ai......
Bách Biến Ma Nữ thẫn thờ một hồi, sau đó lại dài thở dài, nhưng nếu tiếp tục như vậy thì thực lực sẽ khó mà tiến bộ được.
Thực lực hiện giờ của cô là cấp 5 trung cấp, nếu muốn tăng lên thì phải rèn luyện hoặc sử dụng bí dược cường hóa cơ thể.
- Thôi thôi, có thể sống sót, có ăn có uống là đã không tệ rồi.
Bách Biến Ma Nữ đột nhiên nghĩ thông suốt.
Muốn thực lực mạnh mẽ còn không phải vì không lo ăn uống sao?
- Công việc của Thái Căn còn không tốt bằng mình đâu.
Bách Biến Ma Nữ nhớ tới Thợ săn tầm bảo thế hệ mới có tài năng triển vọng.
Thái Căn có thực lực cấp 5 giống như cô, bây giờ đang làm việc ở Tiệm Đồ Gốm.
Đạp đạp đạp !
Tiếng bước chân truyền đến, Hồ Tiên uốn éo đi vào đại sảnh tiếp đãi, tiến tới quầy hàng, thực hiện nhiệm vụ tuần tra Phố Buôn Bán hằng ngày.
- Đại nhân Hồ Tiên.
Bách Biến Ma Nữ giật mình, hốt hoảng ngồi thẳng người, có điều miệng vẫn còn ngậm khoai lang khô.
- Hôm nay, buôn bán như thế nào rồi?
Đôi mắt màu đỏ rực của Hồ Tiên nhìn về phía Bách Biến Ma Nữ.
Khi nhậm chức quản lý Phố Buôn Bán thì Nguyệt Thấm Lan có nhắc nhở cô, Bách Biến Ma Nữ và Thái Căn là hai đối tượng cần được chú ý đặc biệt.
Hai người đều có thực lực cấp 5, không thể coi thường.
Bách Biến Ma Nữ xoa giữa mày, cười gượng nói:
- Đại nhân Hồ Tiên, buôn bán không được tốt cho lắm.
- Chuyện này rất bình thường, không cần nóng vội.
Hồ Tiên cười quyến rũ hai tiếng.
Cô nhìn chằm chằm khuôn mặt của Bách Biến Ma Nữ, luôn có cảm giác không đúng giữa khuôn mặt và cơ thể của đối phương.
- Đại nhân Hồ Tiên có sao không?
Bách Biến Ma Nữ không nhịn được nói thầm thêm một câu, tại sao lại nhìn chằm chằm mình như vậy?
Hồ Tiên đột nhiên nói:
- Hãy nhìn vào mắt ta.
Đôi mắt màu đỏ rực của cô hơi tỏa sáng.
- Nhìn mắt của ngươi......
Bách Biến Ma Nữ khẽ nhếch môi hồng, hai tròng mắt dần dần mất tiêu cự, lúc này, cô đã bị Hồ Tiên khống chế tinh thần.
- Ngươi là ai?
Hồ Tiên chống một tay lên trên quầy hàng, quan sát Bách Biến Ma Nữ.
- Bách Biến Ma Nữ......
Bách Biến Ma Nữ đáp lại với giọng điệu không chút gợn sóng.
- Bách Biến Ma Nữ?
Hồ Tiên cảm thấy bất ngờ, cái tên này thật kỳ cục.
Ánh mắt của cô lấp lóe, lại hỏi:
- Tên thật là gì?
- Tuyết Cơ.
Bách Biến Ma Nữ chậm rãi đáp.
- Tuyết Cơ à, một cái tên rất dễ nghe.
Hồ Tiên nói thầm, lại tiếp tục hỏi:
- Ngươi là Giác Tỉnh Giả hay Biến Dị Giả?
- Giác Tỉnh Giả.
Bách Biến Ma Nữ thành thật trả lời.
- Năng lực là cái gì?
Hồ Tiên tra hỏi như đang thẩm vấn phạm nhân.
- Năng lực là Biến Đổi Khuôn Mặt.
Hàng lông mi mảnh dài của Tuyết Cơ hơi run rẩy, ánh mắt lấp lóe, đây là điềm báo sắp thoát khỏi Mị Hoặc Khống Chế.
Biến Đổi Khuôn Mặt?
- Biến một cái ta xem thử nào.
Hồ Tiên dâng lên hứng thú, lộ ra một nụ cười quyến rũ, tăng thêm cường độ của Mị Hoặc Khống Chế.
Ngay sau đó, khuôn mặt của Bách Biến Ma Nữ xảy ra biến hóa, ngũ quan liên tục bị điều chỉnh.
Nửa phút sau, khuôn mặt của cô trở nên giống hệt như Hồ Tiên.
- A?
Đôi mắt đẹp của Hồ Tiên trợn tròn, nhìn khuôn mặt của Tuyết Cơ giống mình như đúc, có chút ngạc nhiên và cảm thấy mới lạ, ngạc nhiên vì năng lực của Bách Biến Ma Nữ.
Hồ Tiên nhếch miệng, bình luận:
- Thật là năng lực thú vị, thích hợp đi làm thám tử hoặc nội gián.
Cô vỗ tay một cái, giải trừ khống chế tinh thần với Bách Biến Ma Nữ.
- Ta bị làm sao vậy?
Tuyết Cơ hoảng hốt hỏi một câu, tinh thần dần dần khôi phục bình thường.
Trong mắt Tuyết Cơ tràn đầy sự hoảng sợ, nhìn chằm chằm Hồ Tiên, miệng há to, không biết nên nói cái gì.
Mình đã bại lộ rồi sao?
- Năng lực rất thú vị.
Hồ Tiên liếc nhìn Tuyết Cơ, nhàn nhạt nói:
- Chỉ cần không làm chuyện bất lợi cho thành Huyền Vũ thì ta sẽ không quản ngươi quá nhiều.
- Ta hiểu rõ.
Tuyết Cơ vội vàng đáp lại.
Tim của cô đập cực nhanh, bí mật cô che giấu thật sự đã bị phát hiện.
Hồ Tiên xoay người rời đi, Tam Tinh Lâu là địa điểm cuối cùng của lần thị sát hôm nay, bây giờ, cô phải về Khu Vực Trung Ương thưởng thức bữa trưa.
Thấy Hồ Tiên rời đi, Tuyết Cơ thở phào nhẹ nhõm một hơi, ngồi trên ghế, sắc mặt biến đổi.
Tuyết Cơ mím môi nhíu mày trầm tư, năng lực của cô đã bị phát hiện, có khi nào cô sẽ bị coi như mối nguy hiểm cần phải diệt trừ không?
- Hay là mình chạy trốn.
Tuyết Cơ đột nhiên đứng bật dậy.
Cô nắm giữ năng lực Biến Đổi Khuôn Mặt, lúc này có thể biến thành một người khách nào đó rồi lén lút rời khỏi thành Huyền Vũ.
- Đi hay ở lại đây?
Trong lòng Tuyết Cơ đang vô cùng phân vân.
Ở thành Huyền Vũ thì cô không cần lo ăn lo mặc, còn nếu như rời đi thì sẽ phải nghĩ cách tìm ăn tìm uống, biến thành ăn trộm một lần nữa.
Qua hơn hai mươi phút, Bách Biến Ma Nữ thở ra một hơi, ngồi trở lại vị trí của mình.
- Thôi không đi, hoàn cảnh nơi này tốt như vậy, các thành lớn khác còn không có mỹ thực nhiều bằng nơi này.
Tuyết Cơ mím môi lẩm bẩm:
- Xem ra mình vẫn nên ở lại đây thì hơn.
Cô tuyệt đối sẽ không thừa nhận vì mình thèm ăn mới không muốn rời đi.
- Trưa nay nên ăn cái gì đây?
Tuyết Cơ trầm tư.
Một bên khác, Hồ Tiên vừa trở lại Cung điện Khu Vực Trung Ương.
Cô phát hiện các tiểu hầu gái vẫn còn đang chuẩn bị cơm trưa, thế là cất bước đi tới đi thư phòng, báo cáo công việc hai ngày nay.
Cót két !
Hồ Tiên đi vào thư phòng, mắt chạm mắt với Mục Lương vừa mới ngẩng đầu lên.
- Vẫn chưa có cơm trưa à?
Mục Lương nhếch miệng cười.
Anh nhìn gương mặt tuyệt mỹ của Hồ Tiên, không nhịn được cảm thán trong lòng: Quả nhiên đồ vật xinh đẹp lúc nào cũng khiến cho tâm trạng người ta trở nên vui vẻ.
- Chưa xong, Tiểu Lan nói ít nhất phải đợi thêm thời gian một lửa trại nữa.
Hồ Tiên vung đuôi, uốn éo đi tới bên cạnh Mục Lương.
- Hai ngày nay, ở Phố Buôn Bán không có xảy ra chuyện gì chứ?
Mục Lương vươn tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve đuôi hồ ly.
Lỗ tai của Hồ Tiên phiếm hồng, giận nói:
- Không, tất cả đều rất bình thường.
- Ù, vậy là tốt rồi.
Mục Lương chậm rãi gật đầu.
Hồ Tiên to gan giơ ngón tay chọc mặt của Mục Lương, nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận