Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1883: Còn Thiếu Khoảng Tám Tỷ Rưỡi Điểm Tiến Hóa



Mục Lương trải một tờ giấy trắng lớn, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Khi nào Tiểu Huyền Vũ lại tiến hóa lần nữa thì hình thể sẽ biến lớn gấp mười lần, như vậy là có thể xây dựng vương quốc rồi...

Mục Lương có dã tâm, anh muốn làm cho thành Huyền Vũ càng ngày càng tốt hơn, suy xét về mặt lâu dài thì lập quốc là chuyện bắt buộc phải làm, thành Huyền Vũ và vương quốc Huyền Vũ hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.

Bút chì xoay tròn qua lại ở giữa các ngón tay, ánh mắt của anh lấp lóe:

- Phải lập kế hoạch kỹ càng mới được.

Cọt kẹt ~~~

Hồ Tiên đẩy cửa uốn éo đi vào thư phòng, trên mặt còn treo ý cười, quyến rũ hỏi:

- Mục Lương, có tin tức tốt, ngươi muốn nghe không?

- Nói nghe một chút.

Mục Lương buông bút máy, kéo cô gái đuôi hồ ly vào lòng.

Hồ Tiên cười nói:

- Hôm nay người của vương quốc Hoa Rây tới đây và đặt một đơn hàng lớn, ngươi đoán xem lớn tới mức nào?

Trong hai ngày này, vương quốc trong đất liền đã lục tục phái người tới thành Huyền Vũ, một số vẫn còn quan sát, một số đã quyết định đặt hàng, đồng thời đều lựa chọn giao hàng đến nhà.

- Năm triệu đồng Huyền Vũ?

Mục Lương hơi nhướng mày.

Hồ Tiên lắc đầu, quyến rũ nói:

- Không đúng, là đơn đặt hàng bảy chục triệu, hơn nữa đã giao tiền đặt cọc.

- Đơn đặt hàng bảy triệu!

Hai mắt của Mục Lương sáng ngời, kinh ngạc hỏi:

- Tiền đặt cọc là bao nhiêu?

Hồ Tiên vươn bốn ngón tay rồi quơ quơ, khóe môi nhấc lên nói:

- Bốn triệu đồng Huyền Vũ.

- Vậy tinh thạch ma thú đâu?

Mục Lương hưng phấn hỏi.

Hồ Tiên buồn cười đáp:

- Ta đã phân phó người chở về cung điện rồi.

- Đi thôi, hiện tại chúng đến đó nhìn.

Mục Lương đứng lên, bế cô gái đuôi hồ ly đi ra khỏi thư phòng.

Hồ Tiên ôm chặt cổ của Mục Lương, cười khanh khách nói:

- Người của vương quốc Người Thú cũng đã thanh toán tiền đặt cọc, cũng là bốn triệu.

Mục Lương nghe vậy hai mắt càng sáng rực, cộng lại chính là tám triệu đồng Huyền Vũ, tương đương với tám viên tinh thạch ma thú cấp 9.

Anh bước nhanh hơn rời khỏi thư phòng.

Hồ Tiên giận trách:

- Chờ đã, ngươi đặt ta xuống trước, để Ly Nguyệt và những người khác thấy không tốt lắm đâu....

- Ừ, ta quên mất.

Mục Lương dừng bước, nhanh chóng buông cô gái đuôi hồ ly xuống.

-... Đồ ngốc.

Hồ Tiên trợn trắng mắt nhìn Mục Lương, lắc lư thân hình như rắn nước rời đi thư phòng.

Mục Lương mỉm cười không thèm để ý, sải bước đi theo sau.

Hai người tới chính sảnh, lúc này vài tên Thành Phòng Quân đang vận chuyển rương gỗ từ ngoài vào trong.

Chỉ chốc lát sau, trong chính sảnh đã chất đầy rương gỗ.

- Mở tất cả ra đi.

Mục Lương ra lệnh, các tiểu hầu gái đi lên trước, thuần thục mở ra toàn bộ rương gỗ.

Anh tiến lên trước, vươn tay lướt qua toàn bộ tinh thạch ma thú trong rương.

Mục Lương mặc niệm một câu trong lòng:

- Hệ thống, chuyển hóa tinh thạch ma thú thành điểm tiến hóa.

- Keng! Chuyển hóa thành công.

Âm thanh nhắc nhở quen thuộc của hệ thống vang lên.

Mục Lương khẽ nhúc nhích ý niệm, mở ra giao diện thuộc tính bốn chiều của mình.

Thuần Dưỡng Sư: Mục Lương

Thể lực: 5102.2

Tốc độ: 5104.0

Sức lực: 5107.9

Tinh thần: 5110.5

Tuổi thọ: 25 tuổi/45020 năm

Điểm thuần dưỡng: 5582

Điểm tiến hóa: 91,493,002,178

Năng lực:

Phân Liệt Phục Chế (cấp 9),

Ý Thức Cụ Hiện (cấp 8),

Khống Chế Nguyên Tố Bóng Tối (cấp 8).

..... Xem thêm...

- Còn thiếu khoảng tám tỷ rưỡi điểm tiến hóa.

Mục Lương hít sâu một hơi, đè xuống sự kích động trong lòng.

Chờ người của vương quốc Người Thú và vương quốc Hoa Rây thanh toán hết hoặc chờ các vương quốc còn lại phái người tới đặt hàng và giao tiền đặt cọc, như vậy mục tiêu 100 tỷ điểm tiến hóa của anh có thể hoàn thành rồi.

Hồ Tiên thanh thúy hỏi:

- Còn thiếu bao nhiêu?

Mục Lương ôn hòa trả lời:

- Chỉ còn chín viên tinh thạch ma thú cấp 9 nữa là có thể để Tiểu Huyền Vũ tiến hóa.

- Đó chính là chín triệu đồng Huyền Vũ, ngày mai chắc sẽ đủ.

Hồ Tiên nói một cách tràn đầy tự tin.

Mục Lương cười nói:

- Hàng hóa còn chưa chuẩn bị xong xuôi, bọn họ sẽ không thanh toán hết, ta cũng chỉ còn thiếu một chút này thôi, không cần phải nóng vội.

- Không phải, ý của ta là vẫn còn người của hai vương quốc chưa đặt hàng, ngày mai ta sẽ thuyết phục bọn họ.

Hồ Tiên nói với giọng điệu chân thành.

- Tự tin như vậy sao?

Mục Lương cười một tiếng, nhẹ nhàng nắm cằm của Hồ Tiên.

- Đương nhiên, ta có biện pháp.

Hồ Tiên kiêu ngạo hất cằm lên.

Mục Lương dịu dàng dặn dò:

- Làm hết sức là được rồi, nếu như không thành thì cũng đừng cưỡng cầu, sau này còn có người của những vương quốc khác tới đây, không phải lo không có đơn đặt hàng lớn.

Căn cứ tình báo mà thành chủ thành Thiên Bình cung cấp, có ít nhất tám vương quốc phái người tới thành Huyền Vũ mua sắm vật tư, hiện nay chỉ mới xuất hiện người của bốn vương quốc.

Hồ Tiên ưu nhã nói:

- Ta không lo không có đơn đặt hàng lớn, hiện tại điều khiến ta sầu lo là không biết có đủ hàng hóa để bán hay không đây?!

Mục Lương cười khổ nói:

- Hiện nay, sức sản xuất hàng loạt còn theo kịp, sau này thì khó mà nói.

Công nhân đã thực hành chế độ ba ca, nhà xưởng vận chuyển hai mươi bốn giờ liên tục không ngừng nghỉ, chờ tới khi công nhân mới tiến vào thì tốc độ sản xuất còn có thể nhanh hơn nữa.

Hồ Tiên quyến rũ nói:

- Vậy thì ta phải nghĩ biện pháp thương lượng với bọn họ một chút, đẩy thời gian giao hàng lùi lại phía sau.

Cô không muốn buông tha bất cứ đơn đặt hàng nào, nên tin tưởng những người lặn lội đường xá xa xôi để tới thành Huyền Vũ cũng không nguyện ý buông tha kế hoạch mua sắm chỉ bởi vì lùi thời gian giao hàng lại vài ngày.

Theo Hồ Tiên, đồ vật của thành Huyền Vũ tốt như vậy, chờ lâu vài ngày cũng rất xứng đáng.

Mục Lương suy nghĩ một chút, nói:

- Nên ưu tiên chuẩn bị hàng hóa cho vương quốc Người Thú rồi phái phi thuyền vận chuyển lớn đi giao hàng, chúng ta phải mau chóng đến vương quốc Người Thú, xem có thể tuyển một nhóm công nhân trở về đây trước hay không?

- Ý của ngươi là?

Hồ Tiên chớp chớp đôi mắt màu đỏ rực.

Mục Lương ôn hòa giải thích:

- Mỗi người đều có quyền lựa chọn cá nhân, Người Thú cũng giống vậy, chỉ cần chúng ta cho ra điều kiện đãi ngộ rất tốt, như vậy dù Thú Vương không đồng ý thì cũng sẽ có Người Thú nguyện ý tới thành Huyền Vũ làm việc.

- Ta hiểu rồi, ngươi thật là thông minh.

Đôi mắt đẹp của Hồ Tiên sáng lên.

- Huống chi, ta cảm thấy chưa chắc gì Thú Vương sẽ không đồng ý.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên.

Thử nghĩ mà xem, một nơi giàu có và phồn vinh như thành Huyền Vũ, lại còn không kỳ thị người thú, thậm chí còn có pháp luật pháp quy bảo vệ bọn hắn, thật sự sẽ có người thú không động tâm sao?

Dù sao thì Mục Lương không tin đối phương sẽ buông tha cơ hội phái gián điệp lẻn vào thành Huyền Vũ.

- Muốn ta đến đó một chuyến sao?

Hồ Tiên cười tươi như hoa nhìn người đối diện.

Mục Lương ôn hòa đáp:

- Không cần, Phố Buôn Bán cần ngươi, ta sẽ phân cho những người khác.

- Được rồi.

Hồ Tiên cười cong mắt đẹp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận