Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1930: Vòng Thi Thứ Hai

Chín giờ, đợt sát hạch thứ hai sắp bắt đầu, cô phải sớm đến Đại Hội Trường nhìn chằm chằm.

Vân Hân ngây thơ nói:

- Vâng, đại nhân Thấm Lan muốn ăn cái gì, ta sẽ bưng ra.

Nguyệt Thấm Lan suy nghĩ một chút, ưu nhã nói:

- Một chén cháo linh mễ, hai trứng luộc nước trà, một chén cơm.

- Vâng.

Vân Hân lên tiếng, xoay người rời khỏi phòng ăn.

Cũng không lâu lắm, trước mặt Nguyệt Thấm Lan đã được dọn lên bữa sáng nóng hổi.

Cô nhấm một ít dưa muối, rồi nếm thử cháo linh mễ, lúc này bên ngoài phòng ăn đã vang lên âm thanh chào hỏi của các tiểu hầu gái.

- Chào buổi sáng, thành chủ đại nhân.

Thanh Vụ cung kính hành lễ.

Mục Lương gật đầu đáp lại:

- Ừm, chào.

Đạp đạp đạp ~

Nguyệt Thấm Lan nghe tiếng bước chân của anh càng ngày càng gần, đột nhiên có chút chột dạ đứng lên.

Sau mấy hơi thở, Mục Lương cũng đi đến, cùng cô bốn mắt nhìn nhau chằm chằm.

- Chào buổi sáng, Thấm Lan.

Mục Lương nhẹ nhàng nhíu mày, khóe môi nhếch lên nụ cười nhạt nhòa.

- Chào...

Đôi mắt của cô lóe ra tia sáng, có chút không được tự nhiên cúi đầu.

Vân Hân ôn nhu hỏi:

- Đại nhân, bữa sáng ngài muốn ăn cái gì?

- Giống như cô ấy đi.

Mục Lương không thèm để ý nói.

- Vâng.

Vân Hân lại xoay người rời đi.

- Mục Lương, tối hôm qua...

Nguyệt Thấm Lan muốn nói lại thôi.

Mục Lương kinh ngạc nhìn về phía cô, trên mặt lộ nghi hoặc:

- Tối hôm qua làm sao vậy?

- Không, không có gì.

Nguyệt Thấm Lan lập lờ nước đôi lên tiếng, cúi đầu bóc vỏ trứng luộc nhét vào trong miệng, Mục Lương nhìn cô phồng má, nhịn không được bật cười, điểm này có chút đáng yêu.

Nguyệt Thấm Lan giận trách liếc mắt, giơ tay lên che miệng đang nhai nuốt trứng luộc nước trà.

- Ăn từ từ thôi.

Mục Lương ôn hòa bảo.

- Ừ, ta đang nếm một chút ~~~

Nguyệt Thấm Lan tầm mắt hơi rũ, bưng lên sữa thú uống hai ngụm, rồi nuốt quả trứng luộc vào bụng bên trong, sau đó, cô đứng lên, cố giả bộ bình tĩnh đáp:

- Ta ăn no rồi, đi Đại Hội Trường trước, ngươi từ từ ăn.

- Chén cơm, ngươi còn chưa có ăn mà.

Mục Lương quay đầu, tươi cười nói.

- Cho ngươi ăn đó, ta giảm béo.

Nguyệt Thấm Lan ném câu nói tiếp theo, thì đã đạp giày cao gót bất chấp ưu nhã, sải bước rời đi.

Mục Lương buồn cười lẩm bẩm:

- Nữ nhân này, làm như ta sẽ ăn thịt người sao?

Nguyệt Thấm Lan rời khỏi cung điện, mới khôi phục bộ dáng tao nhã.

- Hô hô hô ~~~

Cô phun ra một ngụm khí, giơ tay lên vén sợi tóc mai đến sau tai, bước đi uyển chuyển vào Thang Vận Chuyển.

Thang Vận Chuyển dừng ở tầng một, lại ngồi xe thú rời khỏi Trung Ương, đi đến Đại Hội Trường bên ngoài Khu dân cư.

Sau khi khu vực Trung Ương mở rộng, dùng xe thú mới có thể nhanh chóng đến nơi, nếu không chỉ dựa vào hai chân đi ra ngoài, phải đi hết hơn nửa canh giờ.

Lúc Nguyệt Thấm Lan đến Đại Hội Trường, lối vào đã có không ít dân trong thành đang đợi, còn có người đang đánh dấu, điền thông tin cá nhân.

Cô từ trên xe bước xuống, được đoàn hộ vệ bảo vệ đi vào bên trong.

Trong Đại Hội Trường, vốn có 1000 bộ bàn đã chuyển đi được một phần hai, chỉ để lại hơn năm trăm bộ bàn.

Cuộc thi lần này, người ở vòng thi đầu tiên đạt được tám mươi điểm đến chín mươi điểm, sẽ cùng làm bài thi với người đạt được chín mươi điểm trở lên.

Bài thi đầu làm bài tốt, không có nghĩa là bài thứ hai sẽ tốt, chỉ có hai bài thi đều tốt, mới thật sự là nhân tài.

Đạp đạp đạp...

- Chào Thư Ký đại nhân.

Nhân viên công tác thấy Nguyệt Thấm Lan tiến đến, vội vã cất bước nghênh đón. Nguyệt Thấm Lan lạnh nhạt hỏi:

- Chuẩn bị thế nào?

Một nhân viên cung kính nói:

- Phòng thi đã bố trí xong, chờ người thi đến đông đủ là có thể bắt đầu làm bài thi.

- Ừm.

Nguyệt Thấm Lan quay người lại nhìn về phía hơn 500 chiếc bàn, quét một lần, cau mày nói:

- Khoảng cách giữa các bàn không đủ lớn, phải cách nhau thêm một mét.

- Vâng.

Nhân viên công tác này vội vàng gật đầu, mang theo các nhân viên khác một lần nữa di chuyển bàn, mở rộng khoảng cách các bàn rộng đến ba mét.

Nguyệt Thấm Lan tự mình kiểm tra một lần, sau khi bảo đảm không có vấn đề mới gọi người bảo ra ngoài xem có bao nhiêu người đến rồi.

Người đi kiểm tra trở về, báo cáo:

- Thư Ký đại nhân, hiện tại đã có năm trăm người.

- Năm trăm người... Còn nửa giờ.

Nguyệt Thấm Lan giơ tay lên liếc nhìn đồng hồ.

Đồng hồ là Mục Lương làm cho cô, là sản phẩm sao chép.

Người kiểm tra được tám mươi điểm trở lên tổng cộng có 512 người, trong đó có 130 người đạt được từ chín mươi điểm trở lên, hiện tại có mười hai người chưa đến.

Nguyệt Thấm Lan từ trong ma cụ không gian mang theo bên người lấy ra hai xấp đề thi, ngước mắt an tĩnh nhìn chăm chú vào lối vào Đại Hội Trường. Lại qua mười phút, nhân viên công tác đi tới bên cạnh cô, cung kính nói:

- Thư Ký đại nhân, 512 người đã có mặt đủ.

Nguyệt Thấm Lan lạnh nhạt nói:

- Để bọn hắn vào đi.

- Vâng.

Nhân viên này cung kính gật đầu, bước nhanh đi ra truyền lại mệnh lệnh.

Cũng không lâu lắm, 512 người toàn bộ đi vào Đại Hội Trường, ánh mắt bọn hắn nhìn chia làm hai dãy bàn có chút mờ mịt.

Một giám thị có khuôn mặt nghiêm túc bảo:

- Dựa theo số báo danh tìm được chỗ ngồi.

Mọi người mới hiểu ra, dựa theo số báo tìm được chỗ ngồi thuộc về chính mình.

- Phát đề thi phát xuống.

Nguyệt Thấm Lan đưa đề thi cho nhân viên công tác.

Hai tay hắn ta lập tức tiếp nhận, động tác lanh lẹ phát xuống cho cấp dưới.

Lần này, giám khảo vẫn là Thành Phòng Quân, bọn họ giống như một cây trụ ở chân bàn, làm cho bầu không khí trường thi trở nên nghiêm túc.

Nguyệt Thấm Lan tiếp nhận loa nhân viên công tác đưa tới, giọng nói lạnh lùng cất vang:

- Qui định thi các ngươi ngày hôm qua đã biết, ta sẽ không lặp lại nữa, hi vọng các ngươi nghiêm túc làm bài, không nên lãng phí lần cơ hội này.

- Vâng.

Đám người phía dưới đồng thanh đáp lại.

- Rất tốt, hiện tại bắt đầu làm bài thi, thời gian là hai giờ, bắt đầu.

Nguyệt Thấm Lan lạnh nhạt hô to. Tiếng nói của cô vừa dứt, đám người mở đề thi trong tay ra làm, hết sức chăm chú bắt đầu làm bài.

……………

Mai Dĩ nhìn bài thi trên mặt bàn, bắt đầu đọc một lượt từ đầu đến đuôi.

Cô xem qua một lần, kinh ngạc phát hiện đều là câu hỏi liên quan tới việc quản lý một tòa thành.

Ví dụ như khi bên trong Vệ Thành xảy ra sự kiện ẩu đả thì ngươi sẽ xử lý như thế nào?

Bên trong Vệ Thành xuất hiện gián điệp của Vương Quốc khác nên xử lý làm sao?

Mai Dĩ nói thầm:

- Xử lý như thế nào à, đương nhiên là bắt giam toàn bộ...

Cô cầm bút máy, đầu tiên là suy nghĩ một chút, sau đó lại vùi đầu làm bài thi.

Lần này, đề thi cũng được chia thành đề trắc nghiệm và đề hỏi đáp, số lượng câu hỏi là một trăm năm mươi.

Trong đó có một trăm câu là trắc nghiệm, năm mươi câu là điền câu trả lời, thời gian làm bài chỉ có hai giờ.

Đại Hội Đường trở nên an tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng bút chì vạch qua mặt giấy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận