Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1485: Hồng Chấp Sự



- Thành Huyền Vũ đã phá bỏ quán rượu Đồ Lan, xây dựng một quán rượu ở địa điểm ban đầu.

Thuộc hạ cung kính nói.

- Xây dựng một quán rượu ở thành Tát Luận?

Thi Mễ Lao nheo đôi mắt lại, trong chốc lát không biết thành Huyền Vũ muốn làm gì.

Thuộc hạ gật đầu nói:

- Đúng vậy, Quốc Vương và Vương Hậu, Công chúa, Nhị hoàng tử đều đã tới hiện trường.

Thi Mễ Lao giơ tay vỗ bàn, tức giận nói:

- Hừm, thành Huyền Vũ này quả nhiên là đứng về phía Quốc Vương, khắp nơi đều chống lại ta.

Thuộc hạ run sợ, cúi đầu không dám nói lời nào, rất sợ lại chọc giận Công tước, sau đó liền bị ăn một cái tát.

- Đúng rồi, những người bán hàng giá cao cho chúng ta đã bắt được chưa?

Thi Mễ Lao trầm giọng hỏi.

Khi từ thành Huyền Vũ đến vương quốc Hải Đinh, Công tước đã từng giao dịch với một nhóm nhà thám hiểm, mua được rất nhiều đồ ngon và hiếm.

Chỉ là hàng hóa được mua lại với giá cao đã mất giá ngay sau khi họ từ vương quốc Hải Đinh đến thành Huyền Vũ.

Bởi vì cùng một đồ đó, mau ở Phố buôn bán còn rẻ hơn bảy đến tám lần.

- Vẫn chưa ạ.

Thuộc hạ cúi đầu,

- Phế vật.

Thi Mễ Lao nén cơn giận, giơ tay vẫy vẫy:

- Đi, tiếp tục theo dõi động tĩnh của thành Huyền Vũ.

- Vâng.

Thuộc hạ cung kính chào, xoay người nhanh chóng rời đi.

Thi Mễ Lao đưa tay xoa xoa thái dương, sắc mặt lão càng ngày càng ảm đạm khó coi.

Sau khi lão biết được rằng vụ tai nạn ở chợ nô lệ có liên quan đến thành Huyền Vũ, vốn nhanh muốn tìm thành Huyền Vũ gây rắc rối nhưng đã bị Kỵ sỹ trưởng ngăn lại.

Kỵ sĩ trưởng hôm đó mặt đen như đít nồi, kể lại chuyện gặp Mục Lương trong khu ổ chuột, trong đó có cả sự cố ngã xuống đất bị làm nhục.

Thi Mễ Lao nghe vậy mà sốc một hồi, lão biết Kỵ sỹ trưởng mạnh đến mức nào, nhưng lão ta vậy mà vẫn không phải là đối thủ của thành Huyền Vũ.

Lão nhớ lại lời Kỵ sỹ trưởng nói: Đừng tuỳ tiện đi khiêu khích thành Huyền Vũ, trừ khi có một đòn quyết định, nếu không chỉ có thể đối phó với thành Huyền Vũ trong âm thầm.

- Thành Huyền Vũ...!

Thi Mễ Lao nghiến răng.

Trong lòng lão tràn đầy tức giận, tất cả đều do thành Huyền Vũ khiến cho khu chợ nô lệ của lão trở nên vắng vẻ.

Thi Mễ Lao đứng dậy đi đi lại lại trong phòng khách, đầu hơi rũ xuống, lại nhớ tới một chuyện khác, cũng có liên quan đến thành Huyền Vũ.

- Ma cụ Cao cấp...

Thi Mễ Lao hai mắt lóe lên, tham lam trong mắt lão càng ngày càng đậm.

Mấy ngày trước, từ chỗ thuộc hạ ở Tiệm nô lệ biết được, thành Huyền Vũ có rất nhiều ma cụ cao cấp, hơn nữa chất lượng còn rất tốt, điều đó khiến cho Công tước ghen tị đỏ cả mắt.

- Phải tìm cách lấy những ma cụ cao cấp đó về đây...

Thi Mễ Lao đưa tay lên xoa xoa cằm, cụp mắt trầm tư suy nghĩ.

Đôi mắt ông ta từ từ sáng lên, thì thầm với chính mình:

- Có lẽ nên…….. Hợp tác một lần…….Với Hắc Phượng Hoàng

- Hắn ta không thể làm rung chuyển thành Huyền Vũ, nhưng nhờ vào…. Sức mạnh Hắc Phượng Hoàng có thể làm được.

Đây không phải là lần đầu tiên Công tước hợp tác với Hắc Phượng Hoàng , mới đầu khi lão tay với Bạch Sương, Hắc Phượng Hoàng cũng đã giúp sức.

- Vương vị, ma cụ cao cấp ta đều muốn.

Thi Mễ Lao nhếch mép cười.

Mong ước lớn nhất của lão trong đời này chính là trở thành Quốc Vương, cho dù có phải đi bắt tay hợp tác với thế lực ngầm cũng phải trở thành Quốc Vương.

Lão xoay người rời khỏi phòng khách, tìm chiếc áo choàng đen mặc vào để tránh bị phát hiện.

Công tước mặc một chiếc áo choàng đen, một mình rời khỏi trang viên.

Nửa giờ sau, lão xuất hiện trong một tửu quán dưới lòng đất, ngồi xuống một chiếc bàn gỗ trống trong góc.

- Quý khách, quý khách muốn uống gì?

Nhân viên quán rượu bước tới, một ông già với bộ râu bạc phơ.

Thi Mễ Lao ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào mắt ông lão và khàn giọng nói:

- Hai chai rượu Lai Mỗ, một đĩa thịt cắt tay, ba ly rượu, bốn loại trái cây, ta muốn ngọt hơn chút.

Lão nhân sửng sốt, lông mày của lão hơi nhăn lại, cúi người thấp giọng hỏi:

- Ngươi tới tìm Hồng đại nhân sao?

- Đúng, đưa tôi đi gặp cô ấy.

Thi Mễ Lao gật đầu.

Đồ uống và thức ăn mà mới yêu cầu thật ra là ám hiệu kết nối, chỉ có như vậy mới có thể gặp người của Hắc Phượng Hoàng .

- Các hạ mời đi theo tôi.

Lão ta đứng thẳng dậy, đưa tay ra hiệu.

Công tước đứng dậy, thắt lại y phục rồi đi theo ông lão ra cửa sau tửu quán.

Kẽo kẹt ~~~ Lão ta mở cửa, lộ ra một con đường hầm sâu hun hút, trên tường có đá chiếu sáng nhưng vẫn cứ gợi cho người ta cái cảm giác u ám lạ thường.

Đạp đạp đạp ~~~

Hai người đi dọc theo thông đạo, tiếng bước chân vang vọng trong thông đạo. Cuối thông đạo, có một cổng sắt lớn.

Lão ta giơ tay gõ cửa sắt vài cái, ba dài một ngắn.

Ầm ầm ầm... ầm...

Ngay khi tiếng gõ cửa vang lên, cánh cửa sắt từ từ mở ra.

Hắc ma Pháp sư canh cổng lạnh giọng hỏi:

- Lão Trịnh, có chuyện gì sao?

- Có người muốn gặp Hồng Đại Nhân.

Người được gọi là Lão Trịnh giải thích.

- Ngươi là ai?

Hắc ma Pháp sư nhìn công tước với ánh mắt không có ý tốt.

- Là ta đây.

Thi Mễ Lao cởi mũ trùm đầu, để lộ ra khuôn mặt già nua.

- Công tước đại nhân, sao ngươi đến đây?

Hắc ma Pháp sư khẽ nhướng mày, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên.

Thi Mễ Lao khàn giọng nói:

- Ta muốn gặp Hồng chấp sự, đưa ta đi.

- Đi theo ta.

Hắc ma Pháp sư không từ chối, quay người để công tước bước qua cánh cổng sắt.

Lão Trịnh dừng ở ngoài cửa sắt, sau khi Công tước tiến vào, cửa sắt chậm rãi đóng lại, lão ta xoay người trở về.

Bên trong cánh cổng sắt, công tước cùng pháp sư hắc ma tiếp tục đi về phía trước, đây lại là một thông đạo sâu khác.

Thi Mễ Lao mấp máy miệng, trong lòng thầm mắng hắc ma pháp sư, cho rằng bọn họ đều là chuột dưới cống nên mới thích sống dưới lòng đất.

Không lâu sau, hắc ma pháp sư đưa Công tước đi đến cuối thông đạo.

Cuối con đường có một vài phòng, đây là một trong những cứ điểm của Hắc Phượng Hoàng ở thành Tát Luận.

Hắc ma Pháp sư giơ tay gõ vào căn phòng ở cuối đường.

- Cốc cốc cốc ~~~

Hắc ma Pháp sư cung kính nói:

- Hồng đại nhân, có Công tước xin gặp.

- Cho lão ta vào.

Có một giọng nói không thể phân biệt được nam nữ vang lên trong phòng.

- Vâng.

Hắc ma pháp sư vươn tay nhẹ nhàng mở cửa, quay đầu nhìn Công tước, giơ tay ra hiệu cho lão ta đi vào.

Công tước bĩu môi, tiến lên bước vào phòng, cánh cửa sau lưng liền lại đóng lại. Thi Mễ Lao dừng bước chân, bình tĩnh quan sát xung quanh căn phòng.

Đây là một căn phòng hình hộp, dài rộng 10m.

Trong phòng chỉ có một cái ghế gỗ và một người, ngoài ra thì không có thêm đồ gì khác. Công tước nhìn người phụ nữ ngồi trên ghế gỗ, vẻ mặt lão trở nên nghiêm túc.

Thi Mễ Lao khàn giọng nói:

- Lại gặp nhau rồi, Hồng chấp sự.

…………

Ngao ngao ngao~

Sói Mặt Trăng kéo xe thú trở lại tầng tám của khu Trung Ương, Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan xuống xe.

- Thành chủ đại nhân trở về rồi.

Tiểu Tử và các hầu nữ cùng nhau đứng ở cửa chào mừng Mục Lương trở lại.

Anh gật đầu, nhẹ giọng hỏi:

- Mọi chuyện vẫn ổn chứ?

Tiểu Tử ngoan ngoãn nói:

- Đại nhân, trên khu Trung Ương mọi chuyện đều ổn cả.

- Ừm, đi làm việc đi, ta đi phòng làm việc.

Mục Lương vẫy tay, đi về phía phòng làm việc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận