Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2110: Quét Sạch Hải Tặc Bên Ngoài Kênh Sương Mù



Hồ Tiên giơ hộp lên, ưu nhã nói:

- Chỉ có ba hộp, hiện tại bán đấu giá hộp thứ nhất, mảnh nhỏ lá Cỏ Bồ Đề cấp 6, giá khởi điểm là ba triệu đồng Huyền Vũ.

Giọng nói trong trẻo, lạnh lùng của cô vang khắp Đại Hội Trường.

- Ba triệu năm trăm bảy chục ngàn đồng.

- Bốn triệu đồng.

Mười phút sau, giá cả tăng vọt đến bốn trăm tám mươi hai vạn đồng Huyền Vũ, giá sau cùng là 5 triệu 200 ngàn.

Mảnh nhỏ lá Cỏ Bồ Đề cấp 7 có giá khởi điểm là năm triệu đồng, giá sau cùng là 8 triệu 360 ngàn đồng.

Giá khởi điểm của Cỏ Bồ Đề cấp 8 là tám triệu đồng, giá sau cùng đạt được con số khoa trương là 9 triệu 890 ngàn.

Sau khi Cỏ Bồ Đề được bán đi thì Hồ Tiên lại giới thiệu tám vật phẩm đấu giá khác, trong đó bao gồm một cân lá trà Sinh Mệnh cấp 10, ma cụ cao cấp trường đao, ma cụ cao cấp khiên chắn và nhiều thứ khác.

- Quá nhiều thứ tốt.

Ước Mỗ chậc lưỡi không thôi.

Trong hội đấu giá lần này có tổng cộng năm mươi vật phẩm được bán đi, mỗi một món đều khiến cho người ta đỏ mắt và ước ao, giá sau cùng cao nhất là mười ba triệu đồng Huyền Vũ.

Tề Nhĩ Nạp nhếch miệng cười nói:

- Thu hoạch lần này không tồi.

- Ta đều luyến tiếc hội đấu giá kết thúc.



Ước Mỗ cảm thán một tiếng, ngước mắt nhìn cô gái đuôi hồ ly trên sân khấu.

Hồ Tiên nhìn quanh hiện trường một vòng, mỉm cười nói:

- Hội đấu giá lần này kết thúc, cám ơn các vị đã đến tham gia.

- A, mới đó mà đã kết thúc rồi?

Các quý tộc ngạc nhiên không thôi, trên mặt rất nhiều người còn lộ ra biểu cmr chưa thỏa mãn.

- Ta còn có đồng Huyền Vũ chưa xài đâu, tại sao chớp mắt một cái đã hết rồi?

-....

Trong lòng Hồ Tiên cũng rất là bất đắc dĩ, sớm biết như vậy thì cô đã chuẩn bị nhiều vật phẩm đấu giá hơn rồi.

Cô hít một hơi thật sâu, giọng nói nhã nhặn truyền khắp toàn trường:

- Hội đấu giá tiếp theo sẽ được tổ chức vào ngày này năm sau, đến lúc đó chúng ta sẽ gửi thiệp mời tới mọi người.

Ước Mỗ lớn tiếng hỏi:

- Sau này, vương quốc Huyền Vũ sẽ tổ chức hội đấu giá mỗi năm một lần phải không?

- Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì đúng là như vậy.

Hồ Tiên mỉm cười gật đầu.

- Ta biết rồi.

Ước Mỗ chậm rãi gật đầu.

Hồ Tiên ôn hòa nói:

- Tuy hội đấu giá đã kết thúc nhưng ngày mai còn có Lễ Hội Rượu, nếu các vị cảm thấy hứng thú thì có thể ghé thăm Vệ Thành Số Ba.



Ước Mỗ hơi nhướng mày:

- Lễ Hội Rượu à, nghe có vẻ rất thú vị đấy.

Linh Vận đề nghị:

- Cha, hay là chúng ta đi Vệ Thành Số Ba trước, sau đó lại đến Vệ Thành Số Mười Hai.

Ước Mỗ cười hỏi:

- Bây giờ lại không muốn đi trượt băng và trượt tuyết trước rồi hả?

Linh Vận thanh thúy nói:

- Ngày mai là Lễ Hội Rượu, đương nhiên là phải đến Vệ Thành Số Ba trước rồi, nếu đi trễ thì sẽ mất phần nha.

Linh Tịch dịu dàng hỏi:

- Khi nào thì Vận Nhi cũng thích uống rượu thế?

Linh Vận nhăn mũi thon đáp:

- Ai nói nhất định phải thích uống rượu mới có thể đi chứ?

- Phải phải phải, Vận Nhi chỉ thích đi đến nơi nào náo nhiệt thôi.

Ước Mỗ buồn cười nói.

Linh Tịch gật đầu nói:

- Vậy chúng ta đi Vệ Thành Số Ba trước, thuận tiện mua một chút rượu.

Khi mấy người nói chuyện trên trời dưới đất thì Hồ Tiên đã nói xong lời cảm ơn, rồi ưu nhã phất tay với tất cả khách mời:

- Một lần nữa cám ơn các vị đã đến tham gia, hội đấu giá lần này đến đây là kết thúc.



Bên trong Đại Hội Trường vang lên tiếng ca thánh thót, Duy Lệ Á lại bước lên đài cao lần thứ hai, hát ca khúc sau cùng.

Dưới sự sắp xếp của nhân viên đấu giá, các quý tộc không có tham dự phần sau hội đấu giá đều đứng dậy đi ra ngoài, những người chụp được vật phẩm thì đi theo nhân viên đến hậu trường để giao tiền lấy hàng.

Bên ngoài Đại Hội Trường, từng chiếc xe thú đã đợi chờ cả buổi, các quý tộc rời khỏi, bước lên xe thú.

Ở trong tiếng ca của Duy Lệ Á, các quý tộc lục tục rời đi.

- Đi thôi, chúng ta cũng nên trở về rồi.

Trong phòng riêng ở lầu hai, Mục Lương đứng lên đi ra phía ngoài.

Dưới vòng bảo vệ của hộ vệ Trung Ương, ngoại trừ Nguyệt Thấm Lan thì Mục Lương, Ly Nguyệt và những người khác đều rời đi Đại Hội Trường, ngồi lên xe thú trở về khu Trung Ương.

Còn Nguyệt Thấm Lan ở lại để xử lý chuyện sau khi kết thúc hội đấu giá với với Hồ Tiên.

………..

Trong căn cứ Hải Quân trên thủy cung dưới đáy biển, sát biên giới kênh Sương Mù.

Trinh Hoán chống nạnh, lạnh giọng hô:

- Tất cả nhanh tay nhanh chân lên!

- Cộp cộp cộp ~~~

- Rõ!

Các binh sĩ Hải Quân sĩ đồng thanh đáp lại, động tác tập hợp đều nhanh hơn.

Mấy chục giây sau, ba ngàn binh sĩ Hải Quân đứng thành sáu hàng, nghiêm mặt nhìn thẳng.

Trinh Hoán chắp tay sau lưng, nhìn ba ngàn binh sĩ Hải Quân nghiêm túc nói:

- Nhiệm vụ lần này là quét sạch hải tặc bên ngoài kênh Sương Mù, người đầu hàng không giết, ai chống cự thì tấn công ngay tại chỗ, nghe rõ chưa?

- Đã rõ!

Các binh sĩ Hải Quân sĩ đồng thanh hô to.

Trinh Hoán liếc nhìn đồng hồ, phất tay nói:

- Rất tốt, hiện tại kiểm tra trang bị, nửa giờ sau xuất phát.

- Vâng.

Các binh sĩ Hải Quân sĩ đồng thanh đáp lại lần thứ hai.

- Giải tán.

Trinh Hoán lạnh nhạt nói.

- Cộp cộp cộp ~~~

Các binh sĩ Hải Quân sĩ tản ra, bắt đầu kiểm tra trang bị của mình như quân nỏ, tên nỏ, trường đao, áo cứu sinh, Phú Năng Trân Châu, v.v…

Mỗi một binh sĩ Hải Quân đều được phân phát một viên Phú Năng Trân Châu, có thể để cho bọn họ hô hấp ở dưới nước, khi mấu chốt có thể cứu được một mạng.

- Cộp cộp cộp ~~~

Xảo Nhi đứng ở phía xa hô to:

- Đại nhân, người mà bệ hạ phái tới đến rồi!

Trinh Hoán quay đầu nhìn lại, Xảo Nhi mang theo chị em Hi Sắt và Tân Tây từ đằng xa đi tới.

Ngoại trừ Tân Tây thì Hi Sắt và Hi Phù Ni đều mặc Khôi Giáp U Linh, bên hông treo trường kiếm.

- Ta biết rồi.

Trinh Hoán chỉ là nhìn thoáng qua rồi giao cho Xảo Nhi đi tiếp đón.

Xảo Nhi quay đầu giải thích:

- Đại nhân chúng ta đang bận, nên chúng ta thay mặt đến đây.

- Ừm, không sao đâu.

Hi Sắt nói không chút để ý.

Xảo Nhi chỉ về phía băng ghế đá ở bên cạnh:

- Các ngươi có thể ngồi, khi nào xuất phát thì ta sẽ gọi các ngươi.

- Ừ, cảm ơn!

Hi Phù Ni lên tiếng.

Tân Tây quan sát căn cứ Hải Quân:

- Thú vị đấy, xây doanh trại ở nơi như thế này cũng chỉ có Mục Lương nghĩ ra thôi.

- Nhưng ở chỗ này rất tốt, dễ thủ khó công.

Xảo Nhi nhỏ giọng đáp.

- Ta không có nói là không tốt.

Tân Tây cười ha ha nhìn Xảo Nhi.

- Ồ.

Xảo Nhi nghiêm mặt, cô chỉ cảm thấy lão thái bà trước mặt này không dễ ở chung, hoàn toàn không hay biết người đứng ở trước mặt mình chính là một vị cường giả Thánh giai, nhẹ giọng bảo:

- Các ngươi nghỉ ngơi một lúc, ta đi xem thuyền lớn chuẩn bị xong chưa.

- Ừm, cảm ơn.

Chị em Hi Sắt lên tiếng.

Xảo Nhi xoay người rời đi, lần này ra ngoài làm nhiệm vụ sẽ phải sử dụng thuyền lớn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận