Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2189: Năng Lực Thật Đáng Sợ.



- Ào ào ~~~

Mặt hồ dậy sóng, bọt nước tung bay.

Mục Lương cầm theo một con cá lớn bay ra khỏi mặt hồ, tiêu sái đáp xuống bên bờ.

- Trở về rồi.

Ly Nguyệt và Mễ Á tiến tới nghênh đón.

- Ừm, con cá này chắc đủ ăn rồi.

Mục Lương vung tay lên, cá lớn dài hơn hai mét rơi xuống bờ hồ.

Mễ Á ngồi xổm, chọc vào cá lớn, hỏi:

- A, nó chết rồi sao?

- Không có, chỉ là yếu bớt thôi.

Mục Lương thuận miệng giải thích một câu.

- Mục Lương, đây là thứ gì vậy?

Ly Nguyệt lưu ý đến một quả cầu nước lơ lửng ở trong tay anh, bên trong có một bụi lục thực.

Mục Lương cho hai cô gái xem Cỏ Nước Lam Ngân, nói:

- Cỏ Nước Lam Ngân, đào được ở đáy hồ.

Anh lo lắng nhánh cỏ rời khỏi hồ nước sẽ không thích ứng được, cho nên mới dùng quả cầu nước bọc lại, chuẩn bị mang về vương quốc Huyền Vũ lại trồng ở trong nước.

- Ngươi vừa mới thuần dưỡng nó sao?

Lực chú ý của Mễ Á lập tức bị hấp dẫn.

- Đúng vậy.

Khóe môi của Mục Lương cong lên rồi gật đầu.

- Thoạt nhìn có vẻ ăn rất ngon.

Ly Nguyệt chớp chớp đôi mắt màu trắng bạc.

Phiến lá của cây cỏ rất trơn trượt, còn tản ra ánh huỳnh quang, nhìn rất rất có cảm giác muốn ăn.

Anh ôn hòa nói:

- Cỏ Nước Lam Ngân có thể khiến sinh vật chạm vào nó trở nên suy yếu, nhưng mà lấy thực lực của ngươi chắc sẽ không ảnh hưởng quá lớn.

- Ngươi muốn ta ăn nó sao?

Đôi mắt đẹp Ly Nguyệt lộ ra ý cười hỏi.

- Vậy không được.

Mục Lương giơ tay lên nhẹ nhàng bắn vào trán của cô gái tóc trắng.

Ly Nguyệt cười khẽ một tiếng, vẫn điềm tĩnh động lòng người như trước.

Mục Lương thu tay về, ngón tay xuyên qua quả cầu nước và chạm vào phiến lá Cỏ Nước Lam Ngân, trong lòng ra lệnh hệ thống.

- Hệ thống, tiến hóa Cỏ Nước Lam Ngân đến cấp 5.

Anh muốn xem coi sau khi Cỏ Nước Lam Ngân tiến hóa thì sẽ có biến hóa lớn nào không.

- Keng! Cấp 1 tiến hóa đến cấp 5, trừ *** điểm tiến hóa.

- Keng! Tiến hóa thành công Cỏ Nước Lam Ngân cấp 5.

- Keng! Năng lực thiên phú Suy Yếu lên cấp: Lĩnh Vực Suy Yếu, có muốn kế thừa hay không?

- Kế thừa!

- Lĩnh Vực Suy Yếu đang được cải tiến.... Đang điều chỉnh..... Hoàn tất truyền thừa.

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vừa dứt thì trong cơ thể Mục Lương xuất hiện một dòng nước ấm, loại cảm giác này trôi qua thì biến mất, cơ thể được cường hoá một chút ít.

- Ào ào ~

Bên trong quả cầu nước, nhánh cỏ lớn lên với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, chồi non giãn ra, nhanh chóng trưởng thành phiến lá lớn chừng một bàn tay.

Cỏ Nước Lam Ngân càng ngày càng lớn, chỉ chốc lát sau thì thân cây đã đạt đến hai mét, phiến lá trở nên rậm rạp, xuất hiện từng nụ hoa lớn chừng quả đấm.

Phiến lá có hình dáng giọt nước, mặt trên có nhiều văn lộ phức tạp riêng biệt, toàn thân vẫn tỏa ra ánh huỳnh quang.

- Ào ào ~~~

Mục Lương giơ tay lên ngưng tụ nước trong, bao bọc Cỏ Nước Lam Ngân tiến hóa thành công trong quả cầu nước lớn hơn, nhìn về phía cô gái tóc trắng, dịu dàng hỏi:

- Ngươi muốn thử Lĩnh Vực Suy Yếu sau khi cường hóa không?

- Ừ, ta thử một chút.

Ánh mắt của Ly Nguyệt loé sáng, vẻ mặt rất là háo hức.

Mục Lương nhẹ nhàng xoa phiến lá Cỏ Nước Lam Ngân, nó lay động phiến lá khác đáp lại, gợn sóng vô hình khuếch tán.

- Ông ~~~

Khi nó triển khai Lĩnh Vực Suy Yếu, bao phủ phạm vi mười mét xung quanh.

Ly Nguyệt hơi lung lay, cảm giác cơ thể uể oải, tứ chi sinh ra cảm giác vô lực, giống như bị bệnh nặng.

Cô cố giữ vững cơ thể, cuối cùng không có ngã xuống, tuy cơ thể vô lực nhưng còn không có thoát lực hoàn toàn, thực lực bị sụt giảm chỉ bằng cường giả cấp 4.

- Năng lực thật là đáng sợ.

Ly Nguyệt giật mình nói.

- Cũng không tệ lắm.

Mục Lương hài lòng gật đầu, ra lệnh Cỏ Nước Lam Ngân thu lại Lĩnh Vực Suy Yếu.

Anh giơ tay vỗ vào trán cô gái tóc trắng giúp cô khôi phục thể lực, tiêu trừ tác dụng phụ trong cơ thể.

- Ta không sao.

Ly Nguyệt nắm tay anh, cảm nhận được lực lượng trở về, các cơ năng khôi phục lại trạng thái tốt nhất.

- Ừm, không có việc gì là tốt rồi.

Mục Lương yên tâm gật đầu.

Mễ Á thanh thúy hỏi:

- Đáy hồ chỉ có một gốc Cỏ Nước Lam Ngân này thôi sao?

- Ừm, ngoại trừ bầy cá và cỏ nước thông thường thì không còn cái khác.

Mục Lương bình tĩnh nói.

- Hóa ra là thế, vậy ta đi xử lý cá.

Mễ Á ôm cá lớn đi tới bên hồ.

- Ta đi chuẩn bị than lửa.

Ly Nguyệt dịu dàng nói.

- Được.

Mục Lương gật đầu một cái.

Anh dời lực chú ý xuống Cỏ Nước Lam Ngân, vươn tay gảy nụ hoa, không biết có thể dùng thứ này để chế tác ma dược suy yếu hay không?

Thử nghĩ một cái, hai người có thực lực tương đương chém giết nhau, một người trong đó ném ra ma dược suy yếu, như vậy thắng lợi sẽ nghiêng về ai?

Đáp án rất rõ ràng, đây là thứ dùng chuẩn bị cho việc ám sát.

- Lợi khí, rất thích hợp để Bộ Đội Đặc Chủng U Linh sử dụng.

- Có thể đưa Vưu Phi Nhi nghiên cứu một chút.

Mục Lương thấp giọng tự nói,r ồi dùng lưu ly chế tạo ra một bể nước cao ba mét, rộng hai mét rồi đặt Cỏ Nước Lam Ngân vào trong, như vậy sẽ thuận tiện vận chuyển hơn.

Nửa giờ sau, cá lớn đã được xử lý và ướp xong xuôi, đặt trên bếp lửa nướng vàng.

- Xèo xèo ~~~

Chẳng mấy chốc, mùi hương bay ra bốn phía, làm cho những người âm thầm lưu ý tình huống bên hồ nuốt nước miếng điên cuồng.

Có người oán trời trách đất:

- Thật là quá đáng giận, vì sao bọn hắn có thể ăn ngon uống tốt mà ta chỉ có thể ăn thịt khô tanh hôi?

- Đúng vậy, ta cũng muốn ăn cá nướng, thơm quá.

- Nghe đám người vừa lên đảo kể, vương quốc Huyền Vũ có rất nhiều món ăn ngon, dù mỗi ngày ăn một món thì hai tháng vẫn không hề bị trùng lặp.

- Thật muốn đến vương quốc Huyền Vũ một lần cho biết.

Lỗ tai của Mục Lương khẽ giật, khóe môi hơi nhếch lên.

Nửa giờ sau, cá nướng đã chín hoàn toàn, mùi vị càng thêm mê người.

- Thật là thơm quá đi.

Ly Nguyệt cười nói, tay cầm đũa, chuẩn bị tư thế sẵn sàng đánh chén.

- Ăn đi.

Mục Lương bình thản nói.

- Vâng.

Hai cô gái đáp lại, đồng thời vươn đũa về phía cá nướng.

- Đầu cá cũng rất ngon.

Mục Lương mỉm cười nói.

- Ừ ừ, nếu ăn ngon thì ngươi ăn đi.

Mễ Á ngây thơ gật đầu.

Mục Lương lắc đầu cười khẽ, đẩy đầu cá ra, lộ ra phần thịt trơn mềm.

Tối nay ba người vui vẻ ăn cá nướng, những người khác trên đảo lại là một đêm không ngủ được.

Ngày mai phi thuyền sẽ rời đi nhưng mà vẫn còn rất nhiều người không đạt được yêu cầu của Mục Lương, chỉ có thể tiếp tục lưu lại Thánh Thành, chờ đợi chuyến phi thuyền vận chuyển kế tiếp.

Trong số này, có rất nhiều người không cam lòng, cho rằng Mục Lương có năng lực dẫn bọn hắn rời đi, vì sao lại không ra tay giúp đỡ.

Không ít người sinh ra ý niệm khác, quyết định thử rời đi hải đảo bằng cách khác, trong đó có lẻn vào phi thuyền vận chuyển.

Bạn cần đăng nhập để bình luận