Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2366: Bắt Đầu Không Yên Bình.

Đại lục cũ đã có thành phố bị Hư Quỷ tiêu diệt, vì tránh xảy ra thương vong nhiều hơn nên hắn phải tăng tốc tìm được Vua Hư Quỷ còn lại, hỏi rõ nguyên nhân hành động quỷ dị của bọn nó.

- Vù vù vù ~~~

Mộc Phân Thân nhanh chóng đi tới, thỉnh thoảng chui xuống dưới lòng đất kiểm tra tình huống nhưng vẫn không phát hiện được tung tích của Hư Quỷ.

- Chúng sẽ ở đâu đây?

Mộc Phân Thân ngừng lại, mở miệng phát ra giọng nói chứa đựng cảm xúc, đây là giọng nói của bản thể.

Mục Lương và Mộc Phân Thân cùng chung cảm quan, điều này làm cho phạm vi sưu tầm mở rộng gấp đôi.

Nhưng cho tới khi hừng đông thì hắn vẫn không tìm được tung tích của Vua Hư Quỷ, chỉ gặp phải một nhóm Hư Quỷ cấp thấp, bị hắn thuận tay giết chết.

Trong cung điện, Mục Lương mở mắt, cắt đứt cùng chung cảm quan với Mộc Phân Thân, làm cho đối phương tự do đi sưu tầm Vua Hư Quỷ.

- Lại bắt đầu không yên bình rồi.

Mục Lương đứng lên, trong lòng có thật nhiều suy đoán, chẳng lẽ La Y sắp thức tỉnh?

Anh tưởng rằng Huyết Nguyệt đi qua, thủy triều Hư Quỷ kết thúc, nhân loại có thể nghênh đón một đoạn thời gian thở dốc, không ngờ phía sau lại phát sinh nhiều chuyện như vậy, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- La Y, vương quốc Huyền Vũ không phải là nơi mà ngươi có thể chạm vào.

- Cọt kẹt ~~~

Cửa thư phòng bị nhẹ nhàng đẩy ra, một đôi tai thỏ dò ra từ khe cửa, ngay sau đó mới là đầu của thiếu nữ.

Mễ Nặc nhìn thấy Mục Lương, đẩy cửa thư phòng bước vào, phồng má nói:

- Mục Lương, ngươi lại suốt đêm không ngủ rồi.

- Ta có chợp mắt một lúc.

Anh ôn hòa giải thích.

- Ồ, vậy sáng nay ngươi muốn ăn cái gì?

Mễ Nặc nghiêng đầu hỏi.

- Ngày hôm nay ăn sủi cảo đi.

Mục Lương cười đáp.

Mễ Nặc quơ quơ tai thỏ, thanh thúy nói:

- Sủi cảo à? Cái này đơn giản, ta đi bao.

- Đi thôi.

Tròng mắt thâm thúy của Mục Lương mang theo ý cười.

Anh đã quen với việc cô gái tai thỏ dậy sớm, đây là thói quen của cô ấy từ trước cho tới nay, có đôi khi cô ấy còn thức dậy sớm hơn cả anh.

Trước khi cô gái tai thỏ gặp được Mục Lương thì mỗi ngày cô phải thức dậy đi ra ngoài bộ lạc bắt thằn lằn và các động vật nhỏ khác khi trời còn chưa sáng, như vậy cô mới có thể giao dịch được nước ngọt và thức ăn.

Sau khi Mễ Nặc gặp được Mục Lương thì cuộc sống càng ngày càng tốt, nhưng vẫn không bỏ được thói quen dậy sớm này, chỉ có vài hôm muốn lười biếng thì mới nằm ngủ lâu hơn một chút.

Cô gái tai thỏ rời đi thư phòng, Mục Lương đi vào phòng nghỉ bên cạnh, rửa mặt đơn giản một chút rồi cũng đi ra ngoài.

Anh đi tới ngoài cung điện và nhìn xuống khu Trung Ương, màu xanh lục khắp nơi khiến cho lòng người vui mừng.

Đáy mắt của anh hiện lên tia sáng lạnh lẽo, cảnh đẹp trước mắt là bọn hắn cực cực khổ khổ kinh doanh mới có được, không thể để Hư Tộc phá hư.

Mục Lương rời khỏi Trung Ương, đi dạo trên con đường tại Khu dân cư Chủ Thành, ngắm nhìn người đi đường xung quanh, trên mặt mọi người đều nở nụ cười hạnh phúc, trạng thái hoàn toàn khác biệt so với lúc còn ở đại lục cũ.

Anh đi vòng quanh Khu dân cư hai giờ, càng ngày càng thêm kiên định quyết tâm muốn ngăn cản Hư Tộc bước lên lãnh thổ của vương quốc Huyền Vũ.

- Vù vù vù ~

Mục Lương trở lại cung điện, bữa sáng vừa vặn ra nồi, sủi cảo nóng hổi kết hợp với nước chấm đặc chế khiến cho mọi người khen ngợi không ngớt.

Sau khi ăn điểm tâm xong, Mục Lương lại vùi đầu trong phòng làm việc, chuẩn bị nghiên cứu vũ khí hủy diệt mới, ứng đối Hư Tộc có khả năng sẽ thức tỉnh toàn bộ trong tương lai.

- Mục Lương lại bận rộn nữa rồi.

Ngải Lỵ Na nhìn cửa phòng làm việc đóng chặt, không nhịn được cảm thán một tiếng.

- Mục Lương vẫn luôn bề bộn nhiều việc.

Ny Cát Sa thanh thúy nói.

Đôi mắt hồng nhạt của Ngải Lỵ Na sáng lên, nghiêm túc nói:

- Ta cũng phải nỗ lực huấn luyện.

Ny Cát Sa nhướng một bên mày, nói:

- Vậy thì ngươi mau đi đi, ta giao việc huấn luyện người mới hôm nay cho ngươi.

- A, vậy ngươi đi làm cái gì?

Ngải Lỵ Na khó hiểu nhìn về phía cô gái tóc xanh.

Nhiệm vụ huấn luyện hôm nay là do cô và cô gái tóc xanh đảm nhận.

- Ta muốn ra ngoài làm nhiệm vụ, cần đến thị trấn nhỏ dưới đáy biển một chuyến.

Ny Cát Sa giải thích.

- Ồ, vậy ngươi đi đi.

Ngải Lỵ Na không hỏi nhiều, thông thường các nàng đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ sẽ nhanh chóng chóng kết thúc.

Cô rời đi cung điện và tới tầng sáu Trung Ương, nơi đó là nơi ở và huấn luyện của Bộ Đội Đặc Chủng U Linh.

- Cộp cộp cộp ~~~

Cô gái tóc hồng đi vào sân huấn luyện, thành viên đội hộ vệ Trung Ương và Đội Ám Sát U Linh Chiến Thuật thấy cô đều lên tiếng chào hỏi.

- Ngải Lỵ Na đội trưởng, chào buổi sáng.

Ti Toa Lệ phất tay đáp lại.

Ngải Lỵ Na hơi nâng cằm lên, ngây thơ hỏi:

- Buổi sáng tốt lành, ngươi ăn điểm tâm chưa?

- Ăn rồi, ta đang chuẩn bị đi trở về nghỉ ngơi.

Ti Toa Lệ nói xong rồi ngáp một cái.

Tối hôm qua, cô trực đêm, bây giờ giao ban với cô gái tóc hồng, có thể trở về nghỉ ngơi một lúc.

- Đi thôi.

Ngải Lỵ Na phất tay, cất bước đi về phía nhóm thành viên mới.

Lần này, Bộ Đội Đặc Chủng U Linh chiêu mộ tân binh, tổng cộng có bốn mươi sáu người trúng tuyển, trong đó có mười hai người được đưa vào Đội Ám Sát U Linh Chiến Thuật, ba mươi bốn người còn lại sau khi hoàn tất huấn luyện sẽ trở thành hộ vệ Trung Ương.

Trong bốn mươi sáu người này có mười ba người là phụ nữ, còn lại đều là đàn ông, thực lực mạnh nhất là cấp 5, yếu nhất cũng có cấp 3.

Những người trước mắt này đều đã trải qua sự sàng chọn kỹ lưỡng, thời gian khảo hạch dài đến nửa tháng, cuối cùng mới hợp cách tiến vào giai đoạn huấn luyện.

Ngải Lỵ Na chắp tay sau lưng hỏi:

- Mọi người đã ăn sáng chưa?

- Ngải Lỵ Na đội trưởng, chúng ta đã ăn sáng xong rồi.

Bốn mươi sáu người đồng thanh đáp lại.

Ngải Lỵ Na nhếch miệng cười nói:

- Rất tốt, hi vọng các ngươi đã ăn no rồi, bởi vì nhiệm vụ huấn luyện sáng hôm nay sẽ hơi khó nhằn một chút.

-...

Những người mới lập tức an tĩnh lại.

Các cô đã trải qua hơn mười ngày huấn luyện, từ từ quen dần với phương thức xử sự của Ngải Lỵ Na.

Ngải Lỵ Na liếc nhìn đồng hồ đeo tay rồi ra lệnh:

- Mọi người đi mặc đồ phụ trọng, sau đó tập hợp tại sân huấn luyện trọng lực, các ngươi chỉ có năm phút thôi, bắt đầu đi!

- Vâng.

Tinh thần mọi người chấn động, vội vã hành động.

Đồ phụ trọng là bộ quần áo được chế tạo từ kim loại đặc thù, có trọng lượng trên hai trăm cân, thường được mặc trong lúc huấn luyện phụ trọng.

Sau năm phút, bốn mươi sáu người đã mặc đồ phụ trọng và tập hợp tại sân huấn luyện trọng lực.

Ngải Lỵ Na cười thần bí:

- Hạng mục huấn luyện đầu tiên của hôm nay chính là trung bình tấn.

- Trung bình tấn?

Những người mới sửng sốt một chút.

Hai chân của Ngải Lỵ Na chuyển hướng, bày ra động tác trung bình tấn:

- Mọi người tập theo ta, đây là lực lượng hạch tâm đúc luyện người, là phương pháp do bệ hạ phát minh.

Các tân binh nghe vậy ánh mắt lập tức rực lửa, vội vã học theo động tác của cô gái tóc hồng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận